Chuyên mục khảo sát reader [ nói chung là la liếm reader ahihi]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NẾU 1 NGÀY SAU 1 VÀI NĂM BỎ FIC

Con Author la liếm reader liệu tiếp tục viết tiếp Tiểu phẩm nhảm nhí này có còn được ủng hộ hay không T_____T

Ạhihi, đương nhiên là lần này sẽ quyết tâm từ bỏ cơn lười bạo bệnh để bay đến thiên đường toàn anti -f-fan, à không, Fan nếu không bị nã súng liên thanh khủng bố sau vụ bỏ rơi các độc giả đáng yêu của tui :"> *thảo mai - ing*

Sau đây là 1 đoạn trích của Tiểu phẩm 2 :.

"Đừng nói là sống chung đi Σ░(꒪◊꒪ )))) "

.

" - Này bố già !! Đừng đùa với tôi !! " - Yuko tức giận nắm chặt nắm đấm và chỉ vào người cha thân thương của mình.

 - Đừng quên mục đích ta cho con làm sư là gì - Người cha tốt bụng vỗ bạch bạch lên cái đống mỡ ngay rốn của mình - Con nên nhớ, ta cho con đi tu chỉ để tốt cho con mà thôi.

- Tốt cái con khỉ !! Ông chỉ muốn đá tôi ra khỏi cái nhà này chứ gì !! Tốt cái quằn !! Tốt cái QUẰN ĐÙI GIÁ 12 NGHÌN ĐỒNG CỦA ÔNG thì có - Yuko đạp cửa bước ra khỏi căn nhà và không quên quýt lại ông bố già.

- Ê, đi đâu ? Mai nhớ về dọn đồ con đi đi nha con gái yêu quý~~~~ !!

Ôi, thiệt hả trời, thiệt hả trời đất ơi!!! Yuko ngồi ôm đầu bứt rứt bực bội trên cái ghế đá đã cũ ở trong cái công viên gần nhà, cô không tin rằng ông bố già đá đít cô sớm như vậy, cô chỉ mới trở thành học sinh trung học chỉ 2 tuần thôi mà!! Không lẽ từ bây giờ mình chính thức trở thành người vô gia cư rồi sao ? Không! Không thể nào, gương mặt ăn tiền của mình làm sao lại trở thành vô gia cư được chứ, không được !!! Nghiến răng căm hận ông bố già, sự nóng tính của cô làm cô quên đi 1 chi tiết nhỏ là cô không phải là người vô gia cư, cô chỉ là chuyển địa chỉ hộ khẩu thường trú của mình thành địa chỉ hộ khẩu tạm trú ở cái Đền mà cô đang tu hành thôi.

Nói chứ tạm trú chứ thật ra là...

Ở luôn đó mấy má...

Dính cái đít ở đó luôn đó mấy má...

Ba đời dòng họ sẽ bị giam cầm ở đó mãi mãi....

Mãi mãi đó....

Như thế thì cái ước mơ nhỏ bé của Yuko là làm "Minh tinh màn ảnh bự Hô-li-Quít", "Soái ca quốc tế"..

Sẽ tan biến như bóng bóng xà bông...

[Chỉ khác mỗi chỗ là bong bóng này chưa kịp thổi đã mất, hihi]

KHÔNGGGGGGGGGG!!!!

.

.

.

- O-Oshima-san ? - Haruna mặt đỏ ửng nhìn kĩ vào đôi mắt long lanh của Yuko.

- K-Kojima - chan... Ta.. Ta..? - Yuko nhìn thẳng vào gương mặt thanh tú của Haruna, chầm chậm khắc ghi giây phút này vào trong ký ức và hưởng thụ thời khắc này. Cô từ từ đưa sát mặt mình lại gần Haruna hơn.

Gần hơn

Gần hơn nữa

Gần hơn một chút nữa

Và .....

.

Hết phần gợi đòn nha mấy cưng !!!!

Mong chờ sự ủng hộ một lần nữa của mọi người hihihih *ngàn nụ hôn yêu thương nồng thắm bay lơ lửng* ahi hi :">


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net