Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

09.

Cung Viễn Chủy trở về núi trước chưa tới hai ngày

Chuyện trêu chọc cung chủ Nguyệt cung, không biết thế nào truyền tới Trưởng lão viện

Kết quả là, cho dù là thiên tài, cũng phải đóng cửa kiểm điểm

Cung Viễn Chủy khinh bỉ, Nguyệt công tử này không khỏi quá nhỏ nhen rồi đi


Đêm khuya, Cung Viễn Chủy vào lần thứ năm mươi ở trong phòng chép gia quy Cung môn, bút lông bị cậu càng nghĩ càng giận ném ra ngoài

Được một bàn tay ngoài cửa sổ mở dễ dàng tiếp được

Nguyệt công tử lật cửa sổ chui vào

Cung Viễn Chủy nhìn thấy y liền tức giận, hai tay khoanh trước ngực trừng ý, cổ quái nói

"Đây không phải là Nguyệt công tử sao, nghe nói trong gia quy của núi sau, các ngươi không thể ra khỏi núi sau, là muốn cùng ta bị phạt sao ?"

Nguyệt công tử thực sự phục tiểu tổ tông này rồi, nếu không phải không muốn ngày nào đó khó hiểu bị Cung Viễn Chủy độc chết, y mới không mạo hiểm tới giải thích với cậu

"Chủy công tử, ta tới chỉ là muốn nói với ngươi, chuyện ngươi hạ dược ta cũng không phải là ta nói với Trưởng lão viện, là thị vệ trong Nguyệt cung của ta thực sự không chịu được giọng của ta như vậy, tiết lộ ra ngoài."

Cung Viễn Chủy cũng không nghĩ y tới vì nói cái này, nhất thời nghẹn lời

Nguyệt công tử nói xong cũng không chờ cậu trả lời, trái lại quơ hộp đồ ăn trong tay, sau khi mở ra, một bát cháo dược thiện tuyết liên nóng hổi đập vào mắt

"Nghe nói lúc ải đầu tiên của ngươi, thích ăn cháo tuyết liên của Tuyết cung nhất, ta cố tình xin Tuyết Trùng Tử, Chủy công tử có muốn nếm thử không."

Mùi cháo quẩn quanh, khiến Cung Viễn Chủy theo bản năng nuốt một cái, nhưng vẫn nghi hoặc nhìn Nguyệt công tử

"Chắc chắn là cho ta sao, ta từng trêu chọc ngươi."

Có cảm giác không ổn cáo chúc tết gà

Nguyệt công tử mở to mắt, vô cùng chân thành gật đầu

Cung Viễn Chủy cầm cháo dược, ngửi, quả thực là tuyết liên trong hồ hàn băng

Vừa vào miệng, Nguyệt công tử trong chớp mắt để lộ một mục đích khác

"Chủy công tử, Xuất Vân Trùng Liên tiếp theo trồng được có thể đưa tới Nguyệt cung nghiên cứu không ?"

Cung Viễn Chủy theo bản năng muốn phun cháo dược ra, bị Nguyệt công tử bịt miệng ấn lại, ép cậu gật đầu

Cung Viễn Chủy tức giận

Cáo đáng ghét

Nhưng Nguyệt công tử vui vẻ rời đi

Cung Viễn Chủy uống hết cháo tuyết liên như hả giận, chuẩn bị đổi bút tiếp tục chép gia quy


Chưa chép được hai câu, ngoài phòng lại truyền tới tiếng bước chân

Sau đó, cửa mở ra cái rầm

Hai bóng người lén lút tiến vào, là Chấp Nhẫn và đại tiểu thư

Cung Tử Thương trừng mắt xem thường, chọc trán Cung Viễn Chủy

"Đệ đệ thối, sao có thể nói ca ca, tỷ tỷ như vậy."

Cung Viễn Chủy hừ một tiếng, không muốn để ý tới nàng

Cung Tử Vũ một bên rũ mắt nhìn một bát cháo không trên bàn, hỏi, "Xem ra chúng ta cư nhiên không phải là người đầu tiên tới, ai từng tới ?"

Cung Viễn Chủy thảnh thơi mài mực, đáp, "Nguyệt công tử, y nói không phải là y tố giác ta, còn nói muốn Xuất Vân Trùng Liên tiếp theo ta trồng được cho y nghiên cứu."

Cung Tử Thương kêu một tiếng, "Y đừng hòng."

Cung Viễn Chủy nhìn quét qua bọn họ một cái, "Các tỷ tỷ nửa đêm không nghỉ tới làm gì, xem trò cười của ta sao."

Cung Tử Vũ gương mặt bị tổn thương nói, "Viễn Chủy đệ đệ, đệ làm tổn thương chúng ta, chúng ta tới giúp đệ."

Cung Viễn Chủy trừng mắt, bĩu môi đáng yêu, có chút ủy khuất thấp giọng nói một câu, "Huynh ở Trưởng lão viện cũng không giúp ta."

Cung Tử Thương nhìn đệ đệ ủy khuất, trong lòng tan chảy, quay đầu mắng Cung Tử Vũ

"Đúng vậy, đệ làm ca có tác dụng gì."

Cung Tử Vũ : Tỷ của ta là cỏ đầu tường, trọng sắc khinh đệ, đã chứng nhận

Dứt lời, hai người đùa giỡn vài câu, bắt đầu giúp Cung Viễn Chủy chép gia quy

Cư nhiên còn có thể bắt chước chữ Cung Viễn Chủy

Trong lòng Cung Viễn Chủy chảy qua một dòng nước ấm

Cảm giác được yêu thương, coi như không tệ


10.

Cung Tử Vũ, Cung Tử Thương mỗi người giúp Cung Viễn Chủy chép hai mươi lăm lần, đúng lúc gộp lại thành một trăm lần, sau đó rời đi

Cung Viễn Chủy vốn không muốn chép, đây dễ dàng hơn không ít, duỗi lưng chuẩn bị nghỉ ngơi

Chân trước vừa đứng lên, cửa sau lưng bị mở ra

Thượng Quan Thiển thò đầu vào, cười ôn nhu

"Viễn Chủy đệ đệ, tới đón đệ về nhà ngủ."

Nói xong, phía sau nàng còn có một bóng dáng thon cao bao phủ tới, là Cung Thượng Giác

Cung Viễn Chủy bất ngờ nói, "Ca !"

Cung Thượng Giác đặt ngón trỏ trước môi ý bảo đừng lên tiếng, y cũng hạ thấp giọng nói, "Ta nói với trưởng lão rồi, Chủy cung quá lạnh, mang đệ về Giác cung."

Cung Viễn Chủy nước mắt tràn đầy, Thượng Quan Thiển cười càng ôn hòa

"Nghe nói đệ bị giam lỏng, buổi tối Giác công tử về đạp hỏng cửa Trưởng lão viện rồi, nói hết lời để các trưởng lão thả đệ ra ngoài...."

"Khụ khụ."

Cung Thượng Giác ho nhẹ hai tiếng

"Được rồi, hai đệ còn nói, trời sắp sáng rồi."

Gió lạnh thổi vào, đem giấy trên bàn thổi tới mặt đất, mực vừa khô

Phía trên viết : Cung môn hòa thuận, tức thị đại hạnh

---------------------------------------------

Còn tiếp


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net