Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

11.

"Bùm ----"

"Bùm bùm bùm ----"

Pháo hoa sáng bừng nổ tung trên không trung ở Chấp Nhẫn điện của Cung môn, ánh sáng rực rỡ lấm tấm chiếu vào trên mặt mỗi người, pháo hoa đủ màu sắc ở trong bóng đêm vô tận, hợp thành chữ bình an, khỏi nói tới có bao nhiêu đồ sộ

Đây là pháo hoa Cung Tử Thương và Hoa công tử chế tạo ra, hoàn mỹ tỏa sáng trong ngày đoàn viên này

Cung Viễn Chủy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng pháo hoa đẹp như vậy, nhìn chằm chằm không dời mắt với cảnh tượng này, mãi tới khi pháo hoa dừng ,một lần nữa khôi phục màu tối của đêm khuya

Lòng hiếu kỳ nồng đậm, xem xong pháo hoa lại dư vị chưa hết, cậu yên lặng đi tới bên cạnh Cung Tử Thương đang cùng Kim Phồn khanh khanh ta ta, kéo góc áo nàng

"Tỷ tỷ, còn không ?"

Ánh mắt sáng bừng tràn đầy mong chờ và chân thành của thiếu niên, khiến bất cứ người nào nhìn cũng không kiềm chế được mà mềm lòng, càng không nói tới Cung Tử Thương

Chỉ thấy Cung Tử Thương lập tức đẩy Kim Phồn bên cạnh ra, lạc mình trong một tiếng tỷ tỷ của Cung Viễn Chủy, nhìn cậu như đinh đóng cột

"Có, chờ Viễn Chủy đệ đệ qua ải thử thách thứ ba, tỷ tỷ nhất định đốt cho đệ một bữa tiệc pháo hoa đẹp nhất, lớn nhất !"

Cung Viễn Chủy nhận được đáp án chắc chắn, vui mừng từ đáy lòng

"Một lời đã định, ta nhất định có thể vượt qua ải thứ ba."

Cung Thượng Giác một bên gọi Cung Viễn Chủy cùng về Giác cung, vì vậy cậu nói xong liền vẫy tay với Cung Tử Thương, rời đi cùng ca ca

Kim Phồn bị bất ngờ đẩy một cái, xoa ngực một lần nữa đứng ở bên cạnh Cung Tử Thương, trong lòng thét dài một câu với trời

Cung môn xong rồi, toàn bộ đều là Chủy khống

Cung Tử Thương hoàn hồn, phản ứng kịp, nhận sai với Kim Phồn

"Ai nha Kim Phồn ~ Chàng không sao chứ, ta không phải cố tình, không bị thương chứ, ta quay về làm đồ ăn ngon cho chàng bồi tội đi ~"

Kim Phồn bỗng nhiên mở to mắt, đứng thẳng người, nghiêm trang ôm quyền nói, "Cáo từ, đại tiểu thư." Xoay người rời đi

Cung Tử Thương chỉ coi như Kim Phồn ngượng ngùng, lắc vạt áo rộng đuổi theo

"Kim Phồn ~ Chàng chậm chút, lần này bảo đảm là ngon...."

Cung Tử Vũ cách đó không xa nhìn hai người đuổi nhau, cười kéo tay Vân Vi Sam, hai người cũng chậm rãi đi tới Vũ cung

Chỉ để lại một người chế tạo pháo hoa khác là Hoa công tử, nhưng lúc này thân phận của y là tiểu Hắc, cho nên cũng không bị để ý tới, y trong chớp mắt cảm thấy trên đầu mình giống như có một đám quạ đen bay qua

Được được được, đều có người bầu bạn, yêu đương là giỏi

Xong rồi, khẩn trương quay về núi sau, không thì người ta ôm hương ngọc trong lòng, y chỉ có một trận đòn của lão cha trong nhà

Một trận gió thổi gia, Hoa công tử cũng không còn bóng dáng


12.

Cung Viễn Chủy lập tức sắp tới một ải thử thách cuối cùng, lúc này cậu còn chưa biết mình sắp bị kiểm tra thế nào

Trải lại trong khoảng thời gian nghỉ ngơi này, ở chung với Kim Nạo không tệ

Trước đây ở Nguyệt cung, tuy Cung Viễn Chủy nghiên cứu ra giải dược chân chính của Thực Tâm Chi Nguyệt, nhưng thời gian nửa tháng vẫn chưa tới, cậu nắm chắc dược hiệu cũng chỉ có 90%, cho nên cậu cũng không định trực tiếp cho Cung Thượng Giác dùng giải dược

Kim Nạo uống giải dược, cậu mỗi ngày cần báo cáo tình trạng sức khỏe với Cung Viễn Chủy, xem có bệnh trạng không tốt không

Chỉ cần có bất cứ không thoải mái nào xuất hiện, cậu lập tức chữa trị cho Kim Nạo, nhưng Cung Viễn Chủy biết, những bệnh vặt này cũng không phải là tác dụng phụ của giải dược, cho nên Kim Nạo bây giờ gần như là người khỏe mạnh nhất toàn bộ núi trước, bệnh lớn nhỏ gì cũng không có

Kim Nạo ban đầu còn bị Cung Viễn Chủy miệng độc vô công không ít, sau này địa khái vì người quá thành thật, Cung Viễn Chủy cảm thấy mình cố tình gây sự, cũng bớt nói

Dù sao là thị vệ bên người, hắn làm rất xứng chức, cũng rất đáng tin, còn cam tâm tình nguyện thử thuốc cho Cung Viễn Chủy

Thường xuyên qua lại, Cung Viễn Chủy quan sát Kim Nạo nửa tháng, Kim Nạo chăm sóc sức khỏe nửa tháng, đúng hạn tới, sức khỏe bình an vô sự, không có bệnh trạng độc phát, nội lực cũng sử dụng tự nhiên

Giải dược có dược hiệu trăm phần trăm

Cung Viễn Chủy rất vui vẻ, vì vậy lần nữa rất nhanh phối hai phần giải dược, đưa tới Vũ cung và Giác cung


Hai ngày sau

Tiễn Cung Viễn Chủy vào Hoa cung núi sau chỉ có Cung Tử Vũ và Cung Thượng Giác

Cung Tử Vũ chắp tay đứng cách Cung Viễn Chủy hai bước, vẫn không thích ứng được băng thiên tuyết địa ở núi sau, cả người bọc trong trường y giống như gấu lớn, nhưng vẫn kiên trì muốn tiễn Cung Viễn Chủy

Cung Viễn Chủy không nhịn được cười y, "Chấp Nhẫn đại nhân, huynh còn sợ lạnh, rất mất mặt."

Cung Thượng Giác ở một bên khẽ cười, không nói một lời

Cung Tử Vũ bình thường giả bộ đứng đắn, lúc này hóa thành hư vô, ngây ngốc mở mắt nhìn, lấy ra một hộp dài nhỏ từ trong lòng, cũng không biết giấu ở trên người từ lúc nào

"Tiểu tử thối, đệ cũng biết ta là Chấp Nhẫn, có thể cho ta chút mặt mũi không, bớt nói chuyện ta sợ lạnh đi ---- Cho, mang cái này theo."

Cung Viễn Chủy bĩu môi nhún vai, không cho là đúng cầm hộp mở ra, bên trong là một đôi bao tay màu đen tơ vàng, Cung Viễn Chủy còn cho rằng lại là đồ ăn gì, không nghĩ tới là cái này, có chút khó hiểu nói, "Đây là...."

Đối với Cung Tử Vũ và Cung Thượng Giác đã thông qua thử thách Tam Vực mà nói, đây cũng không thể là tiết lộ nội dung thử thách, bọn họ hiểu trong lòng nhìn nhau một cái, Cung Tử Vũ hít mũi, giả bộ không quan tâm nói

"Dù sao đệ mang theo luôn không sai, ải thử thách thứ ba không đơn giản, đệ bảo vệ tốt bản thân, đây là Tử Thương tỷ tỷ cố tình làm cho đệ, ta chỉ tặng hộp."

Cung Viễn Chủy cái hiểu cái không, nhưng vẫn cảm ơn Cung Tử Vũ

"Đa tạ Chấp Nhẫn và Tử Thương tỷ tỷ, bất quá tỷ ấy không phải hôm qua còn ầm ĩ nói muốn tới tiễn ta sao, sao lại là huynh tặng ta ?"

Cung Tử Vũ ánh mắt phức tạp nói, "A, tỷ phu Kim Phồn của đệ tối qua không biết làm sao nôn lên nôn xuống, tỷ tỷ của đệ đương nhiên chăm sóc huynh ấy rồi."

Cung Viễn Chủy thoáng cái liền hiểu

Cung Thượng Giác một bên đi lên một bước, tự nhiên giơ tay chỉnh lại áo lông cừu cho Cung Viễn Chủy, ôn nhu nói

"Được rồi, Viễn Chủy, có chuyện gì chờ vượt ải hẵng nói, mọi chuyện đừng miễn cưỡng, nếu không vượt qua cũng không sao, ca ca vẫn ở đây."

Cung Tử Vũ nói, "Ta cũng vậy."

Cung Viễn Chủy trong lòng tràn đầy lo lắng, chỉ là cậu cũng không thể hiện ra ngoài, mà gật đầu tượng trưng, nhưng thầm hạ quyết tâm nhất định phải qua ải

"Nói xong chưa, các vị ?"

Một giọng nói trầm thấp lúc gần lúc xa truyền tới

Hoa công tử ở Hoa cung chỉ có cẩm y trường bào ám văn, toàn bộ tóc dùng bạch ngọc quan búi lên, khoan tai đi ra từ Hoa cung, đứng ở phía sau ba người

Nam nhân y phục nhẹ phất, gương mặt quen thuộc đập vào trong mắt, thực sự khiến người kinh ngạc

Cung Viễn Chủy ngạc nhiên nói, "Là huynh, huynh cư nhiên là người của Hoa cung núi sau."

Cậu khó có thể tin được, tiểu Hắc thường xuyên đi theo Tử Thương tỷ tỷ chế tạo đồ kia cư nhiên là công tử núi sau

Cung Tử Vũ và Cung Thượng Giác hiển nhiên không kinh ngạc như Cung Viễn Chủy, dù sao người có thể dễ dàng khiến Cung Tử Thương tin tưởng, cũng không nhiều, chỉ cần biết quả thực là người của Cung môn, núi sau núi trước gì cũng không khác nhau

Hoa công tử hành lễ với ba người, nói cười vui vẻ

"Chấp Nhẫn, Giác công tử mời quay về ---- Chủy công tử, đi theo ta."

Cung Tử Vũ và Cung Thượng Giác cũng đoan chính gật đầu, vỗ vai Cung Viễn Chủy liền xoay người rời khỏi núi sau

-----------------------------------------------------

Còn tiếp


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net