Chap1:Mất trí nhớ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một buổi sáng,ánh nắng chiếu xuống,đó là một ngày tuyệt đẹp..nếu không có sự kiện kinh khủng này diễn ra.
Sau khi Karasuno và Nekama đấu một trận giao hữu với nhau,mọi người chuẩn bị ra về thì..
Hinata:Nè Kenma!Hôm nay cậu ngầu lắm á!!!Cú chuyền của cậu siêu đẹp luôn!!
Kenma:Hả..?À..cảm ơn cậu.
Hinata:Tớ cũng muốn được chuyền như vậy..!
Kageyama:*Mình chuyền còn đẹp hơn nhiều,cậu ta sao phải khen tên chuyền hai đầu pudding đấy chứ..!?Chết tiệt!*
Hinata:Nếu rảnh thì tối nay cậu chuyền bóng cho tớ nhé.?Tớ sẽ luyện tập với cú chuyền của cậu!!*tươi cười*
Kenma:*đỏ mặt*đ..được thôi.
Hinata:Wa..cảm ơn cậu nhiều lắm,Kenma à!!!!
Kenma:Tớ sẽ không phiền đâu,cậu cứ tới thoải mái*dễ thương quá*
Sugawara:Coi chừng anh đây đấy..*nói nhỏ vào tai Kenma*
Kenma:*nhếch mép cười*
Kenma:Không phải cậu ấy đã nhờ tôi chuyền bóng cho cậu ấy sao?Nên tôi chỉ thực hiện yêu cầu của cậu ấy thôi.
Sugawara:Vậy sao?*đùa mình à?Cứ chờ đấy*
Hinata:Ể.???
Kageyama:Hử?Sao đấy?
Hinata:Bên kia có bán bánh bao nhân thịt kìa!!*mắt sáng lên*
Hinata:Ngon quá đi..!!*chạy về phía của hàng đối diện *
Chợt Hinata bị vấp vào cục đá trên đường..

Hinata:Áy..hic.Đau quá..
Nishinoya:Phải cẩn thận chứ!
Hinata:Nishinoya-senpai...
Chiếc xe tải từ đâu lao tới,nó tiến đến gần Hinata.Đúng là một trò đùa..
Tài xế:Mau tránh ra!!!!!!!!!!!!!
Chiếc xe lao nhanh tới...Đùng..!!Thật khủng khiếp.Trên con đường lúc này thật sự là một bi kịch,thiên thần như bỏ rơi lấy cậu bé đáng thương nằm trên đất đầu chảy đầy máu..Đôi mắt cậu vô cảm nhìn lên trời bật khóc.
Kageyama:..hả..?
Kageyama:Mau tỉnh lại..đi..
Kageyama:HINATA!!!!!!
                         ~Tại bệnh viện~
Bác sĩ:Tôi rất tiếc phải nói rằng phần đầu của cậu bé bị tổn thương nghiêm trọng..nguy cơ cao là sẽ không qua khỏi..
Bác sĩ:Xác xuất phẫu thuật thành công chỉ có 20% thôi.
Bác sĩ:Mong mọi người chuẩn bị tinh thần..
Ukai Keishin:Gì..chứ..?Thằng bé có thể sẽ không qua khỏi lần tai nạn này sao..?
Bác sĩ:Haizz..đúng vậy.Nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu lấy cậu bé.
Ukai Keishin:Được thôi..cảm ơn bác sĩ..
                    ~Ngày hôm sau~
Takeda:*đẩy cửa*m.mọi người.!!
Tanaka:Có chuyện gì vậy,Take-chan?
Takeda:Hi..Hinata..
Kageyama:Hử..?H..Hinata làm sao ạ.?
Takeda:CA PHẪU THUẬT CỦA EM ẤY THÀNH CÔNG RỒI!!!!
Mọi người:Thật vậy sao!??
Takeda:Đúng vậy đó..!!!!!  
Thật vui khi ca phẫu thuật của Hinata đã thành công.Nhưng hiện tại cậu ấy vẫn chưa tỉnh lại..
                         ~Một tuần sau~
Takeda:Hinata..em ấy tỉnh  lại rồi..*cười*
                          ~Tại bệnh viện~
Hinata ngồi trên giường bệnh..ngắm nhìn khung cảnh từ cửa sổ.Hoa anh đào rơi,thật lãng mạn nhưng cũng có chút buồn.
Hinata:....
Kageyama:Hinata..!!!!
Hinata:.....*Nhìn Kageyama*
Yamaguchi:*Chạy đến chỗ Hinata*
Yamaguchi:Mọi lo lắng cho cậu lắm luôn đấy*ôm Hinata*
Hinata:..Thả ra..
Tsukishima:hử?
Tsukishima:Nói gì cơ tên đầu cam lùn tịt kia?
Hinata:*Đẩy Yamaguchi ra*...
Hinata:Tôi..có quen mấy người à?
Một câu nói khiến cả phòng bệnh từ vui vẻ chuyển qua vô cùng căng thẳng..
Kageyama:Cậu nói gì cơ?
Hinata:T..tôi..
Ukai Keishin:Mọi người đến rồi à..?
Takeda:Hinata..em ấy không nhớ gì cả..vậy là sao?
Ukai Keishin:..Theo bác sĩ nói thì do phần đầu bị chấn thương nặng nên thằng bé bị mất trí nhớ tạm thời..
Hinata:Haizz..ai nhớ số điện thoại mẹ tôi không?Tôi muốn gọi cho bà ấy.
Takeda:Em muốn gọi cho mẹ em làm gì?
Hinata:Tất nhiên là muốn bà ấy mang quần áo,đồ đạc cho tôi rồi.Chứ ca phẫu thuật xong rồi thì tôi cũng cần giải trí và tắm rửa chứ.?
Takeda:Đ..được thôi..
                          ~Một lúc sau~
Mẹ Hinata:Con có sao không!?Sao mọi chuyện lại thành ra như vậy chứ..!??*khóc*
Hinata;Mẹ bình tĩnh đi ạ..
Mẹ Hinata:Con nhận ra mẹ sao..?
Hinata:*lắc đầu*Tuy con không nhận ra mẹ,nhưng con vẫn có thể cảm nhận được mẹ là mẹ của con..
Mẹ Hinata:Để mẹ về nhà mang đồ của con tới đây nhé..?
Hinata:Vâng ạ..
Mẹ Hinata:*rời khỏi bệnh viện*
Vui quá nhỉ..?Mình gặp được mẹ rồi..mặc dù mình muốn rời khỏi bệnh viện ngay bây giờ,nhưng với cơ thể hiện tại thì nên ở bệnh viện tĩnh dưỡng thì hơn..Suy nghĩ của Hinata lúc này thật sự chỉ có vậy,cậu ấy không quan tâm nhưng người xung quanh mình đang lo lắng cho cậu rất nhiều..liệu cậu ấy có nhớ ra họ không..?
                         -Hết chap 1-
Hết chap 1 rồi.Chắc cũng khá lâu nữa tôi mới đăng chap 2 nhưng mong mọi hãy ủng hộ tôi.Cảm ơn rất nhiều.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net