Chap 17: Có được em (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khuôn mặt cậu méo xệ, Chung Quốc mếu máo: Toang rồi.

"Sao anh lại ở đây?"

"Câu này phải để ai nói." Người đàn ông hừ lạnh. Lúc sáng dặn dò cậu không được ra ngoài, bây giờ lại một mình chạy tới nơi này, trên người còn lem luốc thế kia, hắn thực sự không hài lòng chút nào.

"Đứng dậy."

Chung Quốc rưng rưng nước mắt, cậu chỉ muốn giúp người ta một tí thôi, vậy mà hắn quát mắng cậu, dỗi thực sự. Đôi chân chập chững đứng dậy không may vấp đá mà ngã xuống, Chung Quốc chu môi hờn cả thế giới. Kim Tại Hưởng thở dài, đón cậu từ dưới mặt đất ôm vào lòng, hắn xoa xoa lưng dỗ ngọt:
"Còn ngang bướng nữa không?"
Cậu lắc đầu, hai mắt long lanh như cún con đáng thương.

Tay quàng lên cổ, chân quắp về sau hông, người đàn ông một thân phục đen lãnh đạm hiên ngang ôm cậu bước ra ngoài. Đám người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này sửng sốt kêu lên. Ánh đèn flash nhanh chóng nhấp nháy, Chung Quốc cau mày rúc sâu vào lồng ngực y tránh né. Kim Tại Hưởng không nói gì, đôi mắt hổ phách đảo quanh một vòng, hơi thở tỏa ra mùi sát khí nồng đượm. Bọn họ sợ hãi hấp tấp lùi về sau tự giác tắt điện thoại xóa video.

Con siêu xe Bugatti chói mắt dựng ngay trước cổng nhận được lệnh lập tức phi vào trong sân trường. Tài xế bước xuống cúi đầu chào một lượt rồi nhanh chóng mở cửa. Kim Tại Hưởng ôm người bước lên xe hạ giọng:
"Về biệt thự."

***

Cánh cổng lớn quen thuộc mở ra, người đàn ông buông tha cánh môi đỏ mọng trước mặt, thẳng lưng đứng dậy đi vào. Cửa phòng chốt khóa, Kim Tại Hưởng đè cậu xuống giường, quần áo trên người nhanh chóng xé rách vứt sang một bên, bàn tay chằng chịt gân xanh thô ráp nam tính bắt đầu mơn trớn da thịt non mềm mướt mát. Chung Quốc thở thều thào, thỉnh thoảng rên lên vài tiếng ưm a. Từ lúc được ôm vào trong xe, người kia sớm đã đem cậu đi nhai nuốt. Hắn vừa ngậm lấy bờ môi anh đào mềm mại, vừa mút mát xương quai xanh quyến rũ mê người. Rời hõm cổ trườn xuống phần ngực nhạy cảm, người đàn ông hạ giọng trầm ấm:
"Bé cưng, em thật đẹp!"

Nói xong liền ngậm lấy đầu nhũ hồng phấn trêu đùa, âm thanh chóp chép vang lên đầy xấu hổ. Khuôn mặt cậu ửng hồng, Chung Quốc cong người vì không chịu được kích thích, giữ lấy vai người đàn ông đẩy ra:
"Hưởng, không, không cần..a..haaa.."

Chim nhỏ bị tuốt động bất ngờ, Chung Quốc kêu lớn, cậu rên rỉ ngắt quãng:
"Ha..ưm..ưm"
Ngay khi sắp đạt tới cao trào, người đàn ông ác ý dừng mọi hoạt động. Hắn trườn lên cắn mút dái tai cậu, phả ra hơi thở nam tính mang theo dụ hoặc kích tình.
"Bé cưng, thích không?"

Mất đi khoái cảm, Chung Quốc nấc nghẹn, tay muốn sờ đến "tiểu Quốc" để an ủi liền bị giữ chặt đẩy lên cao. Cậu nức nở:
"Thích..Hưởng, muốn nữa."

Khóe môi người đàn ông cong lên, hắn từ đem dương vật nộn phấn của cậu cho vào miệng chăm sóc. Chung Quốc thở dốc bám vào ga giường, nước dãi chảy xuống cằm, cậu rên lớn:
"A..ha...bắn, em bắn."

Tinh dịch trào ra, hắn cười nhẹ rồi nuốt hết:
"Ngọt quá, mùi vị thật quyến rũ, anh sẽ nghiện mất, bảo bối."
Người đàn ông hôn lên môi cậu, cảm nhận được chất dịch trắng đang lan tỏa khắp khoang miệng, Chung Quốc mơ màng: Mùi của cậu..

Hai cơ thể trần trụi ma sát với nhau rải rác những vết hôn đỏ chói kích tình, Chung Quốc vừa bắn tinh xong, cơ thể vô cùng nhạy cảm, cậu yếu ớt van nài:
"Anh ơi, dừng, dừng lại."

"Anh chỉ mới bắt đầu thôi. Ngoan nào, dạng chân ra đi."
Không cho cậu từ chối phản bác, hắn nhấc hai chân cậu lên tạo thành chữ M, ngón tay bắt đầu khai phá huyệt động phía dưới.

"Chặt quá, bảo bối."

Chung Quốc nhăn mày vì đau đớn, người đàn ông dịu dàng hôn lên môi cậu trấn an:
"Anh hứa sẽ nhẹ nhàng."

"Thả lỏng ra nào, em sẽ cắn đứt tay anh mất."

Cậu đỏ mặt buông lỏng người, Tại Hưởng hài lòng cho thêm vào một ngón. Vách huyệt non mềm từ từ giãn nở, dịch non chảy ra, người đàn ông kiên nhẫn tiếp tục màn dạo đầu. Chung Quốc bắt đầu có phản ứng khó chịu ngứa ngáy, trướng quá.

"Tại Hưởng, aaa, muốn cái khác, không đủ."

"Bảo bối, em ướt quá."

"Anh sẽ đặt nó vào, được chứ?"
Hắn tuốt động dương vật cương cứng đến trướng đau rồi hôn lướt lên tai cậu.
Chung Quốc cong người giãy giụa:
"Muốn, em muốn côn thịt."

"A..a..ưm.."

Mặc cho đây là lần đầu tiên, Kim Tại Hưởng vẫn đâm thẳng một phát đến tận gốc vào lỗ huyệt. Chung Quốc há miệng cắn lên vai y. Cảm giác vừa đau vừa sướng làm cậu rên rỉ không ngừng, người nâng nâng như đến chín tầng mây. Kim Tại Hưởng giữ lấy thắt eo nhỏ nhắn của cậu thở dốc, cmn nóng quá, thật khít, thật chặt. Đợi đến khi cậu tiếp nhận hoàn toàn, người đàn ông bắt đầu đâm chọc.

"Ưm..cảm giác thật lạ..ha.."

"Bé cưng, có sướng không?"

"Sướng, hmm, Hưởng."

Nghe thấy tên mình phát ra từ miệng nhỏ quyến rũ, hắn được đà lấn tới, đẩy sâu cự vật vào lỗ nhỏ ướt át mềm mại.

Hậu huyệt nóng ấm bao quanh lấy dương vật to lớn gắt gao cắn mút như muốn ép khô. Hai chân bị đẩy lên cao, côn thịt tím tái đi vào càng sâu càng nhanh, cánh mông đầy đặn tham lam hút lấy phân thân mập mạp. Người đàn ông rít lên từng tiếng:

"Fuck, baby, em đang lên đỉnh."

"Mạnh, mạnh nữa..." Cậu rên rỉ.
Chung Quốc đã bắn một lần, lần thứ hai cương cứng trở lại cũng vì khoái cảm, nước nhờn từ lỗ niệu đạo bắt đầu trào ra, chuẩn bị cho đợt cao trào tiếp theo.

"Thật sướng, em đang làm rất tốt, bảo bối."
Như mật ngọt rót bên tai, Chung Quốc vô thức siết chặt lỗ nhỏ, người đàn ông thở gấp, tăng tốc đâm thúc đến khi tìm thấy điểm G. Một loạt âm thanh hỗn độn hòa vào nhau, tiếng phành phạch quện vào hơi thở nhục dục, Chung Quốc cuối cùng cũng không nhịn được, dương vật nộn phấn lập tức bắn ra dịch bạch.

"Ha..ưm..ưm..Hưởng, sâu quá."

"Giữ nguyên tư thế nào baby. Em thật tuyệt."
Hắn cười dụ hoặc, trụ thịt vẫn không ngừng ra vào lỗ nhỏ, kéo căng thịt huyệt non mềm đỏ au, hận không thể nhét hai túi trứng sâu vào trong bao trọn lấy vách huyệt.

"A..ha..Nhìn anh, bé cưng, anh sẽ đâm em thế này mỗi ngày, thích chứ. Sh..shit.."
Người đàn ông quấn lấy chiếc lưỡi non mềm ngọt lịm vị sữa chóp chép day dưa.

Chung Quốc vô thức nâng cao hông để cho hắn đi vào, miệng nhỏ quất quýt đến khi kéo ra sợi chỉ bạc. Kim Tại Hưởng cất giọng khàn đục:
"Tiểu Quốc, thích không?"

"Ưm...thích, cho em, cho em tinh dịch."

"Anh hiểu rồi, bé cưng, anh sẽ đút em ăn thật no. Tiểu Quốc của anh thật dễ thương."

Dương vật trướng thêm một vòng, hậu huyệt của Chung Quốc bị kéo giãn đến căng cứng, cậu rên rỉ:
"Tại Hưởng, aaa, lớn quá rồi, anh mau ra đi."

Hắn thở dốc, gấp rút đưa đẩy những cái thúc cuối cùng, tinh dịch từ từ phun trào rót đầy vách huyệt nóng bỏng. Từng tế bào trong người như căng lên, cả hai thở ra một cách thỏa mãn.

Người đàn ông rút dương vật bán cương ra khỏi hậu huyệt của cậu, dịch bạch nhớp nháp chảy xuống phần đùi non mềm khiến hắn giật giật mi mắt, vật phía dưới vừa xung mãn lại bắt đầu rục rịch. Hắn thở dài, đứa nhỏ quá sức gợi tình. Nhưng hôm nay, đến đây là đủ rồi, buổi tối "ăn" bù cũng được.

Bế cậu vào phòng tắm rửa sạch sẽ, gọi người thay luôn cả chăn nệm, Kim Tại Hưởng bắt đầu nhận ra trời bên ngoài đã xế chiều, hắn cùng cậu vậy mà hoan ái suốt hai tiếng đồng hồ.

"Kim tam.."
Bắt gặp cái nhíu mày không vui, người giúp việc không dám thở mạnh, đặt ly sữa nóng lên bàn rồi nhanh chóng đóng cửa ra ngoài.

"Bảo bối, uống sữa xong rồi ngủ."

"Không muốn, rất mệt."
Cậu dằn dỗi đẩy người.

"Quốc nhi, ngoan, để bụng rỗng không tốt cho sức khỏe."

"Ưm.."
Cuối cùng, trong tình trạng hai mắt nhắm chặt, Chung Quốc vẫn phải nhét vào bụng ly sữa nóng.

Người đàn ông hài lòng ôm cậu nằm xuống, dịu dàng hôn lên miệng nhỏ chúm chím đáng yêu. Bụng dạ như mở cờ, khóe môi nhếch lên đắc ý tự mãn. Đám người còn lại trở về thì mọi chuyện sớm đã gạo nấu thành cơm. Hắn là người đầu tiên có được Chung Quốc. Cũng phải thật cảm ơn anh rể gọi hắn đến rước cậu, thiên thời địa lợi gặp nhân hòa, sảng khoái.

***

Trở về khu biệt thự không có tiếng gọi líu lo quen thuộc, Phác Chí Mẫn nhíu mày: Đứa nhỏ thế nào lại quên hắn.

"Chung Quốc vẫn đang ngủ, đừng phiền em ấy."
Kim Tại Hưởng thuận tay rót một chén trà, nhàn nhã hưởng thụ hương vị hạnh phúc.

Người tóc cam trầm mặc nhìn kẻ ung dung ngồi trên sofa, hắn cảm giác mình đã đánh động được thứ gì đó, một chút tư vị mất mát.

"Không phải nói hôm nay có buổi đấu thầu không thể về sao?"

"Không vội."

Cuộc đối thoại ngắn ngủi vài câu nhanh chóng kết thúc khi Chung Quốc xuất hiện. Cậu khập khiễng từng bước lết xuống nhà, trong lòng không khỏi chửi rủa tên mặt lạnh mồm điêu. Hắn nói sẽ nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến mức cậu đi thành hai hàng luôn rồi, Kim Tại Hưởng, đồ lợi dụng.

"Quốc, em đau ở đâu?" Phác Chí Mẫn lo lắng khi nhìn khuôn mặt có chút tái đi của cậu, hắn vội vàng bước tới kiểm tra.

"Chí Mẫn, em muốn đánh một người."

"Hửm, ai bắt nạt em à?"

"Người đó, cái tên chết bầm đó ức hiếp em."

"KIM TẠI HƯỞNG!" Người đàn ông gằn giọng, quả nhiên linh cảm trước đó không thừa, bị hớt tay trên mất rồi.

"Đừng manh động, bảo bối, anh đền bù cho em."
Kim Tại Hưởng cười trừ thương lượng.

"Đưa em đi chơi."

"Không cần."

"Đưa em đi ăn."

"Không cần."

"Đưa em lên đỉnh."

"Anh đi chết đi, tên lưu manh."

Chung Quốc ấm ức sà vào lòng Chí Mẫn, giờ này rồi họ Kim kia còn trêu đùa cậu được nữa.

"Được rồi, anh sai, ngày mai dẫn em đi mua sữa chuối với cà rốt, đồng ý không?"

Cậu hằm hằm trừng mắt:
"Nói dối liền biến thành chó."

Người đàn ông bật cười, bước đến nựng nựng cằm nhỏ đáng yêu: Dễ dụ thế nhỉ.

"Hạo Thạc đâu, người làm mẹ này muốn gặp nó cũng phải xin phép sao?"

__________________________________

Hehe🌝


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net