Chương 2: Kế hoạch bỏ trốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi được Mitsuya can ra thì bọn chúng -Toman- hừng hực bỏ đi, ôm cục tức này trong lòng chờ thời gian thích hợp mà đánh gắp đôi. Tại sao lại chờ thời gian thích hợp à!? Hai ngày nữa Mitsuya phải đi về nhà thăm em gái và gia đình, đây là thời điểm thích hợp để bọn chúng ra tay.

Cơ mà bọn chúng quên mất sự hiện diện của Draken. Draken cũng đã ngầm hiểu ra được mấy tên kia muốn làm j Mikey.

Anh không  hiểu nổi tại sao bọn chúng lại có cái suy nghĩ như vậy. Nếu là do Mikey gián tiếp hại chết Baji thì cậu cũng không cần phải chịu cái cảnh hằng ngày bị đánh đập như vậy.

Gián tiếp hại chết Baji thì cậu cũng thừa sức hạ gục tất cả, nhưng không cậu chịu đựng nó chịu đựng tất cả. Cậu nghĩ một phần cũng là do mình nên muốn sửa lại lỗi lầm, nhưng bọn chúng nào nghĩ vậy, bọn chúng theo Kazutora và cũng theo chủ nghĩa 'TẤT CẢ LÀ TẠI MIKEY'.

Tại Mikey? Mở mồm ra là tại Mikey!? Giết anh trai Mikey cũng tại Mikey. Gián tiếp hại chết Baji cũng là tại Mikey. Cái j cũng 'TẤT CẢ LÀ TẠI MIKEY' người giết anh trai, gián tiếp giết bạn thân của Mikey rồi đổ tất cả lỗi cho Mikey.

Không phải vì ngươi Mikey không khổ như vậy. Từng câu từng chữ ngươi thốt ra Mikey điều nhớ rất rõ, chỉ hận là chưa giết được Kazutora.

Chìm trong hàng tá suy nghĩ về vấn đề này thì trong đầu cậu lóe một suy nghĩ là bỏ trốn. Cậu đành cược một lần với tính mạng ít ỏi này của mình.

1 là thoát được

2 là bị bắt lại và đánh đập

1 trong 2 điều trên quyết định mạng sống của cậu.

- Mikey: Được rồi- lần này chắc chắn sẽ trốn được / khiên quyết /

- Draken: Tao giúp mày / cười mỉm /

- Mitsuya: Đừng quên tao nữa / cười /

Cậu nhìn lên thấy hai người họ vừa cười vừa nói như vậy làm cậu vui lắm. Cậu cười nhẹ rồi đáp lại câu nói của hai người đó.

- Mikey: Ừm, cảm ơn 2 bây / cười /

- Draken: Không j. Bây giờ điều quan trọng là khi nào mới có thể bỏ trốn được.

- Draken: Tao tin chắc là hai ngày nữa mày không có nhà là nó sẽ chết đó!? / nhìn Mitsuya /

- Mitsuya: Hai ngày nữa tầm 4h sáng tao sẽ đi về nhà mẹ khoảng 1 tuần hơn. Trong khoảng thời gian từ 3h30 mày chuẩn bị đi, tao sẽ đưa mày ra lúc đó tụi nó chưa thức đâu.

Cậu bây giờ như muốn òa lên khóc, sao bao nhiêu chuyện thì hai người đó vẫn tinh tưởng và giúp đỡ cho cậu. Cậu nợ họ một mạng sống nếu thoát ra khỏi đây.

Sau này bọn chúng mà biết 2 người họ đã giúp cậu thì sẽ ra sao? Cậu đang tự hỏi mình, liệu rằng 2 người con sống để cho cậu bảo vệ hay không?

Để tạo ra một băng đảng hùng mạnh cần rất nhiều thời gian- và hiện tại cậu đang bị thương nặng. Thời gian để nó hồi phục cũng khoảng 1 năm hơn, một thời gian khá là dài rồi ai sẽ là người chăm sóc cho cậu đây?

- Draken: Nó thoát ra được thì ai chăn sóc nó!?

- Tao sẽ là người chăm sóc / tiến vào /

Một giọng nói khá quen thuộc cùng tiếng giày chạm đất tiếng vào trong. Nhìn thấy người đó cậu nhảy thẳng vào lòng hắn.

- Draken: Vậy thì được rồi-

- Mitsuya: Đến bây giờ mới chịu về là sao?

- Bận quá thôi / ôm Mikey /

- Lắm vết thương thế / nhíu mày /

Hắn đang rất khó chịu vì trên người của cậu chi chít vết thương. Người mà hắn thầm thương trộm nhớ bây giờ ốm yếu, gầy gò, chả khác j thằng nghiện.

Thoát ra được thì hắn sẽ bồi bổ cho cậu. Chăm cậu từ A -> Z.
__________________

Lưu ý
Tokyo Revengers
Tác giả: Ken Wakui

Mượn nhân vật của Ken Wakui
Viết theo bản thảo của Haitani Renko
Không giống bản gốc 80% -> 100%
Nhân vật sẽ bị OoC nặng hay nhẹ tùy vào trường hợp
     Xin hết- Cảm ơn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net