[ Sanzu x Mikey ] Ngày em đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: OOC

Sanzu: gã

Mikey: em

--------------------------------

Nhìn người thương đang dần rơi xuống, gã đứng đó chẳng thể di chuyển, đôi mắt mở lớn, tầm nhìn như cố nhìn thấy những gì đang xảy ra trước mặt. Đáng lẽ gã không nên đưa em đến đây, đáng lẽ không nên để em ở lại đó, đáng lẽ nên kết thúc mọi truyện bằng phát súng ấy. Nước mắt vô thức chảy ra, gã chạy lại cố gào thét tên người đó. ' Bộp '.

" MIKEY "

Dòng máu đỏ chảy ra, thấm đẫm cả khoảng trời, cơ thể nhỏ nát bét không còn nguyên vẹn, chỉ còn lại khuôn mặt là vẫn ổn. Sanzu bước lại gần, gã không tin là em đã chết, ôm lấy cơ thể đang dần lạnh lẽo, gã vẫn thủ thỉ những lời mật ngọt vào tai em.

" Mày sẽ không sao đâu Mikey, tao sẽ đưa mày về nhanh thôi "

" Mày mà bỏ tao là tao sẽ hận mày suốt đời đấy "

" Mau tỉnh lại đi, tao nhớ mày rồi "

" Đừng lại rời bỏ tao như vậy chứ Mikey "

Tiếng nói cứ liên tục phát ra nhưng lại chẳng có ai đáp lại. Lần này em thật sự bỏ gã mà đi rồi. Nước mắt vẫn rơi, rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của em. Em sẽ không sao đâu, em chỉ là đang ngủ 1 giấc ngủ dài thôi. Gã vẫn đang tự trấn an mình như vậy. Sanzu sờ lên gương mặt trắng bệch đó, vuốt ve làn da không còn chút sức sống nào. Em gầy đi nhiều quá, về nhà gã phải bắt em ăn nhiều lên mới được, chẳng có tí thịt nào cả toàn là xương à. Gã hôn lên môi em lại sờ lên mái tóc rối bời đó. Gã bế em đi, cơ thể em thật nhẹ.

Về tới Phạm Thiên, gã không 1 lời nào đưa em lên phòng trước sự chứng kiến của tất cả mọi người. Bọn hắn hoang mang hỏi gã nhưng đáp lại họ chỉ là khoảng không im lặng. Gã đưa em về phòng, đặt em lên chiếc giường mà gã vẫn luôn nhìn em khi ngủ. Vuốt ve lại mái tóc, Sanzu đặt lên trán em 1 nụ hôn nhẹ.

Bước đi trên đường, Sanzu rẽ vào con hẻm nhỏ, cầm chai Everclear ( 95% độ cồn ) lên uống. Vị đắng của rượu hòa vào miệng gã khiến gã tỉnh táo đôi chút. Gã ngồi phịch xuống đất, ngửa mặt lên trời lẩm bẩm mấy câu khó hiểu. Gục mặt xuống, đôi mắt không còn chút sự sống liếc nhìn xung quanh. Gã cười, nụ cười điên loạn vang lên trong con hẻm, tiếng cười hòa với tiếng khóc khiến ai cũng phải rợn người. Gã mất em rồi, mất em thật rồi.

Đèn đường lịm tắt, trả lại bóng đêm vốn có, trên đường không còn 1 bóng người, chỉ còn lại gã đang lang thang loạng choạng bước về tới khách sạn. Nằm phịch xuống giường, gã vô thức lại sờ sang bên cạnh, trống không không có 1 ai. A... gã lại quên rồi mà, vua của gã đã đi rồi. Nằm ngửa, gã mông lung nghĩ về những ngày trước kia, em vẫn luôn sai gã đi mua taiyaki, vẫn luôn sai gã đi trừ khử những kẻ phản bội, vẫn luôn sai gã...

Lòng gã quặng thắt, ôm lấy ngực, gã đau, Sanzu không ngừng run rẩy, cơn đau từ tim liên tục hành hạ gã, gã cau mày cố với lấy lọ thuốc hình con nhộng kia. Cắn, cắn và cắn nhưng vẫn không đủ làm gã thỏa mãn. Gã điên cuồng ném hết đồ đạc đi, tiếng đồ vật rơi vỡ tạo ra những tiếng động lớn, mọi người ai nấy đều chạy lại nhưng không 1 ai dám ngăn cản gã.

Sau 1 hồi đập phá đồ đạc, gã chạy ra khỏi phòng. Bước đi trên con đường vắng vẻ, gã vô thức đi đến chỗ đó, nơi mà em đã nhảy xuống. Bước đi trên cầu thang như em đã từng, gã đứng dưới bầu trời đêm, lòng gã vô thức lại trở nên vui mừng.

" MIKEY TAO ĐẾN VỚI MÀY ĐÂY "

Trong 1 phút nào đó, gã vậy mà lại nhìn thấy em, em đang cười đưa tay ra vẫy gọi gã. Không chút chần chừ gã chạy lại ôm lấy em rơi xuống. Gã rơi xuống nền đất lạnh lẽo, máu đỏ chảy ra, toàn thân vỡ nát, nhưng... miệng vẫn nở nụ cười. Có lẽ, ở 1 nơi nào đó, gã đã gặp được em.

-----------------------------

777 từ.

Dạo này cứ thích vt ngược sao ấy 😔

14/5/2022

7:03


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net