AK Lưu Chương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Cửu Tiểu Cửu, tớ vừa mới viết được một bản demo, cậu mau lại đây nghe thử đi."

"Được nha được nha ~"

Mỗi lần Lưu Chương viết được một bản demo mới, hắn đều thích chia sẻ cho Cao Khanh Trần đầu tiên, cậu luôn là sự lựa chọn đầu tiên của hắn. Bản demo hôm nay là một bài tình ca, bởi vậy khi tìm đến Cao Khanh Trần hắn có hơi chút ngại ngùng. Cao Khanh Trần quen đường thuộc lối đi đến căn cứ bí mật của Lưu Chương ở trên xe. Khi cậu mở cửa, Lưu Chương đang khẽ đung đưa theo điệu nhạc trong tai nghe, Cao Khanh Trần nuốt nước miếng, không nhịn được mà cầm điện thoại chụp một tấm (có chút đẹp trai nha).

"AK AK, mau cho tớ nghe thử." Lưu Chương có chút khẩn trương nhìn Cao Khanh Trần, cầm tai nghe giúp cậu đeo vào. Đây là bản tình ca đầu tiên mà Lưu Chương sáng tác sau khi rời doanh. Kỳ thực bài hát này đã được hắn sửa qua rất nhiều lần, bởi mỗi khi hắn nghĩ đến Cao Khanh Trần, cảm hứng lại tuôn trào không cách nào dừng được. Hắn nghĩ đến khi ngồi cùng xe với Cao Khanh Trần, khi chân hai người vô tình chạm vào nhau, nghĩ về một Tiểu Cửu vì tan làm muộn mà mệt mỏi dựa vào vai hắn ngủ say, hai tay còn ôm lấy chính mình,... Hắn nghĩ đến cả vẻ mặt bất ngờ đầy đáng yêu của đối phương khi hắn thổ lộ tình cảm của mình, còn cả tiếng đáp ứng "Được" mềm tựa như bông của cậu nữa, giống như bây giờ vậy, hắn cảm thấy mỗi một câu nói của Cao Khanh Trần đều tựa như chứa cả hồ mật ngọt, vừa mềm vừa dính gãi vào lòng người.

"Nghe thật hay, đây là tình ca phải không? Tớ nghe được trong đó có "sweetheart"."

"Đúng vậy Tiểu Cửu, là bài hát tớ viết cho cậu mà."

"Tớ yêu cậu thật đấy AK!!!" Cao Khanh Trần đột nhiên tăng âm lượng, nhào vào lòng AK ôm một cái khiến hắn có chút bị dọa sợ. "Có thể phát hành được không, thực sự rất êm tai nha ~" Cao Khanh Trần tưởng tượng nếu bài hát này thực sự được phát hành, có cảm giác như cậu đang âm thầm công khai tình cảm của mình với Lưu Chương vậy, thật là tốt biết bao nhiêu ~

"Không, sẽ không phát hành đâu. Bài hát này thuộc về cậu, tớ cũng không muốn người khác nghe được nó." Lưu Chương nghiêm túc trả lời.

Cao Khanh Trần không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, hốc mắt cũng ửng đỏ. Đây là bài hát dành cho riêng cậu, bài hát mà AK đã thức suốt đêm để hoàn thành, giọng của hắn cũng vì thế mà trở nên khàn khàn.

"AK..."

"Ai nha ai nha, làm sao vậy, sao cậu lại khóc rồi?" Càng nói hắn càng như không thể an ủi Cao Khanh Trần. "Hu hu hu AK, tớ yêu cậu rất nhiều...." Cao Khanh Trần đột nhiên bày tỏ khiến Lưu Chương có hơi chút luống cuống, "Đừng... ôi..." Cao Khanh Trần nhào đến hôn Lưu Chương, cậu thực sự rất cảm động. Kỳ thực Cao Khanh Trần rất thích cùng Lưu Chương tiếp xúc da thịt, thế nhưng cậu vẫn luôn cảm thấy hôn hôn mới chính là phương thức tốt nhất để biểu đạt ái tình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC