Châu Kha Vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì Lưu Vũ có thương vụ cần phải ghi hình, cho nên giường của cậu rất tự nhiên bị Cao Khanh Trần chiếm chỗ. Châu Kha Vũ bên ngoài vẫn còn giả vờ bình tĩnh thế nhưng cún con trong lòng đã sớm nhảy vòng vòng vì vui sướng. Chạng vạng khi nghe tiếng gõ cửa, Châu Kha Vũ đã vội bật dậy chạy ra đón người. "Đừng hôn anh." Đây là câu đầu tiên Cao Khanh Trần nói khi nhìn thấy hắn. Châu Kha Vũ có chút sững người, không đợi hắn kịp phản ứng lại, Cao Khanh Trần đã nhanh chân trèo lên giường Lưu Vũ, bắt đầu công cuộc khám phá đống đồ ăn vặt mà hắn đã chuẩn bị.

Cao Khanh Trần chọn một bộ phim tình cảm, thế nhưng Châu Kha Vũ căn bản không hứng thú chút nào. Hắn cảm thấy người trước mắt so với cái phim tình yêu sến súa kia còn tốt đẹp hơn cả vạn lần.

Hai người quấn chăn tựa vào đầu giường cùng xem phim, Cao Khanh Trần vẫn luôn cảm thấy lúc xem phim phải tắt hết đèn đi mới phù hợp với không khí. Anh tựa đầu lên vai Châu Kha Vũ, chỉ cần hắn hạ tầm mắt liền nhìn thấy xoáy tóc đáng yêu của anh. Hắn thích nhìn vào ánh mắt Cao Khanh Trần mỗi khi tâm tình anh biến hóa theo nhịp phim, mặc cho mỗi khi cùng anh đối mắt, người đỏ mặt muốn hôn lại là chính mình. Vai hắn chợt chùng xuống, khẩu âm đáng yêu kia cũng đã biến mất. Châu Kha Vũ ngẩng lên liền nhìn thấy Cao Khanh Trần đã ngủ quên mất (vừa ngủ vừa bĩu môi nữa, đáng yêu thật đấy).

Châu Kha Vũ chợt cảm thấy chính mình tựa như một tên ngốc, người cũng đã ngủ rồi, vậy hôn một chút chắc cũng không sao đâu. Nghĩ là làm, Châu Kha Vũ cúi người hôn xuống. Dường như còn cảm thấy chưa đủ, hắn lại chậm rãi hôn lên đầu mũi, tiến dần lên khóe mắt, rồi cuối cùng đặt trên trán anh một nụ hôn dịu dàng. Châu Kha Vũ dừng lại ở cần cổ Cao Khanh Trần, hung hăng hít một hơi rồi nhẹ nhàng ôm anh lên giường cùng nhau tiến vào mộng đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net