Chương 1: Thế giới cũ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Xoa ni khà, Nanno na khà.
Úi dzùi ui, nghe giọng chất như nước cất nhưng khiến Takemichi có hơi sởn gai ốc đấy. Bộ phim vô cùng nổi tiếng vào đầu năm 2021. NICE!
Một cô gái người Đông Nam Á với gương mặt dễ thương, mái tóc dài hơn bả vai một chút, mái được cắt ngang. Lúc nào cũng khoác lên mình bộ đồ học sinh nhìn rất là moe. Nhưng nụ cười và giọng cười của cô rất vãi lìn. Haizzz...
Takemichi có ngoại hình lẫn gương mặt đẹp phi giới tính. Nếu cậu mà học trường đại học sân khấu điện ảnh rồi đi làm diễn viên hay người mẫu thì chắc chắn nổi tiếng. Tiếc rằng cậu lại chọn làm TikToker, suốt ngày quay video biến hình thành "tiểu mỹ thụ". Từ cuối năm 2021, đột nhiên cậu nổi tiếng như thần, fan nó kéo tới, ùa ùa vào follow cho cậu. Thật là cảm giác. Nhưng ngoài việc ở nhà dở hơi quay TikTok thì cậu cũng phụ giúp cảnh sát bắt một số tội phạm nguy hiểm về quấy rối tình dục. Thì thật ra cũng là lợi dụng nhan sắc mà thôi.

Nằm chống tay lên chiếc ghế sofa, nằm phè phỡn nhăm nhi miếng snake và xem phim.
*Reng....Reng....*
Chợt có tiếng chuông điện thoại vang lên, Naoto gọi cho cậu chuyện gì đó.
- Alo, Naoto hả? Có chuyện gì sao?
-À anh ơi có tin khẩn cấp. Chúng ta đang truy nã một tội phạm nguy hiểm, chuyên đi quấy rối tình dục người khác rồi giết người diệt khẩu. Tối nay lúc 21h, đứng ngay đường XX gần hotel Money....
- "Hotel gì nghe sang chảnh dữ."
- Gần hotel Money rồi bla bla bla.....đó anh cứ làm theo cách này.
- .....hừm.....ok. Cuối tuần cũng không được nghỉ ngơi, chán quá.
- Xin lỗi anh Takemichi, em cũng chỉ làm theo lệnh của cấp trên thôi.
- Anh biết rồi. Bye
Cúp máy rồi đặt xuống kế bên, cậu khó chịu nằm giãy đành đạch.

Hôm nay cậu sẽ hoá trang thành thiên thần. Mái tóc xoăn đen óng, khoác lên mình chiếc áo croptop dây màu đen và độn thêm hai cục mút vào ngực, chiếc váy xếp ly ngắn màu ngọc trai. Mắt kẻ mắt mèo rồi đánh Mascara. Má đánh tí phấn hồng, môi Thoa tí son Blackgroud mới được cô bạn thân Hina tặng. Nói chung là giống thiên thần giáng trần rồi đó.

9h giờ đêm, đứng loanh quanh nơi vắng vẻ. Tuy là con trai nhưng cũng sợ lắm chứ, lần này còn gặp thằng hiếp xong rồi giết người diệt khẩu kiểu đó không sợ mới lạ. Mong chúa sẽ phù hộ cho cậu. ༎ຶ‿༎ຶ

Một lúc sau, có một người đàn ông cao to vạm vỡ, cằm vuông, nước da rám nắng cùng với một vết sẹo ngay khoé mắt phải. Nghi ngờ dồn hết lên người đàn ông này, Takemichi có hơi rụt rè một tí.
- Này cưng gì ơi, khuya rồi cưng đứng đây làm gì? ___ Người đàn ông ấy hỏi cậu.
- À em đợi bạn của em lấy đồ, tí nó về liền. __ Em cũng xạo ke nói dối.
Lấy tinh thần chuẩn bị cho việc người đàn ông này sẽ làm chuyện úm ba la xì bùa với cậu, mặt cậu vẫn cười nhìn người đó.
Thế quái nào người đó cởi áo khoác của mình ra, đưa cho cậu rồi bảo.
- Con gái con đứa đã đi chơi khuya rồi còn ăn mặt hở hang như này, không sợ biến thái à? Kêu đứa bạn gì đó của cưng đến lẹ lẹ đi rồi về. Mấy ngày nay, khu phố này đang xuất hiện một tên tội phạm biến thái đang bị truy nã đấy. Coi chừng cưng là đứa tiếp theo được lên ti vi đó.
Nói xong người đó đi luôn, để lại hàng vạn dấu chấm hỏi và chấm than trên đầu cậu. Đúng là đừng nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài.

Mấy chục phút sau, một anh trai soái ca, tóc mái chẻ chẻ, mặc áo hoodie cũng với quần thể thao màu đen.
- Này em gái, sao khuya vậy rồi em còn chưa về.
Mắt Takemichi sáng lên như sao, lấp lánh nhìn anh.
- Dạ em đợi bạn.
Cậu chắc chắn như đinh đóng cột là anh zai này nhất định sẽ là người tốt cho đến khi anh ta dùng tay sờ đùi cậu. Ông trời cứ trêu đùa cậu mãi.
- Đùi em thon sờ đã thật đấy. ___ Gương mặt anh bắt đầu damdang, liếm nhẹ môi nhìn cậu. Ừ anh thích chơi tôi rồi cho tôi thăng thiên thì giờ tôi sẽ cho anh chơi rồi nhét anh vào tù ăn cơm nhà nước trước khi đem đi tử hình. Cậu nở một nụ cười cũng không kém phần damdang, nói với anh ta.
- Thế chúng ta vào cái Hotel gần đây rồi làm luôn cho tiện.
Anh ta không chần chừ gật đầu đồng ý. Nhưng cậu sẽ đếch bao giờ dâng bản thân cho thằng cha vô liêm sỉ này đâu nhá.

Thuê phòng xong xuôi, anh ta đẩy mạnh cậu xuống giường rồi cởi chiếc áo hoodie của mình ra.
- Chúng ta bắt đầu nhá.
1, 2, 3 hết hồn chưa. Anh kéo quần xuống và đứng hình 5 giây. Ủa??? Butterfly của anh đâu??? Sao lại là Elephant???
- Sao? Anh chưa bao giờ nghe cụm từ "cú có gai" à? Lúa quá đấy.
Thế rồi một đám cảnh sát bay vô
- Anh đã bị bắt vì tội quấy rối tình dục và giết người diệt khẩu.
Takemichi chỉnh đốn lại trang phục, đốt một điếu thuốc, rít một hơi rồi thổi khói vào mặt anh.
- Chúc mừng anh đã trúng thưởng một chuyến đi nghỉ mát, ăn cơm nhà nước đến cuối đời.
Đấy, cứ mê gái đi mấy anh trai.

.

Sau khi hoàn thành công việc, Takemichi moi cuốn tiểu thuyết ra đọc nốt chương cuối của truyện.

Takemichi nhiều lần hãm hại Yuri. Nhưng cuối cùng cậu cũng gặp quả báo, bị tất cả những nam chính lập kế hoạch ám sát. Đám tang của cậu ngoài Bố, Mẹ và Anh trai ra thì chẳng còn ai. Tự tạo nghiệp tự chịu.
Yuri cũng chấp nhận việc yêu các anh trong Touman. Căn nhà tràn đầy niềm vui và tiếng cười ngây thơ của trẻ con. Từ đó, họ sống bên nhau hạnh phúc.
- Hina à, cậu thật sự quá ác với tớ rồi đó.
Thật ra vào khoảng 2 tháng trước, do Takemichi cá cược thua nên bị cô phạt "ĐỌC HẾT MỘT CUỐN TIỂU THUYẾT NGÔN TÌNH SẾN SÚA". Bắt cậu mỗi ngày đọc một chương, Cẩn thận hằng đêm gọi điện cho cậu trả bài. Quá đáng.

Do đang thấm truyện nên rất tức, nghĩ sao đặt tên cho trà xanh là Takemichi, chán. Mà cái chi tiết Takemichi hại Yuri cũng không rõ ràng, cứ úp úp mở mở.

Vừa đi vừa chửi tác giả của truyện là thiểu năng, Michi được một bác tài xế cho vé VIP lên thiên đàng. Nhưng mà chiếc xe của bác tài đâm cậu nhẹ hiều à, cậu chết là do thằng nào đó chọi cục đá trúng đầu cậu, rồi thêm miếng sắt từ đâu bay đến cứa mù mắt cậu, cuối cùng một ô tô chạy ngược chiều đâm cậu bay thẳng đến bên chúa. THẬT LÀ CẢM GIÁC!
Một cô gái trẻ nhìn cậu chết mà nở một nụ cười nhết mép, từ từ đi sâu vào bóng tối rồi biến mất.

Xong, Michi chính thức thăng thiên. Mở mắt ra, cậu thấy khung cảnh trắng xoá. Cậu đã nghĩ mình đang ở thiên đường cho tới khi một gương mặt to tổ bố của một người con trai khá giống cậu. Bà nó hú hồn.
- B....Bác sĩ ới ời ơi!!! Em tôi tĩnh lại rồi!!!! HÚ~~~
Anh trai thiểu năng này là ai?? Em trai gì ở đây, tôi làm gì có anh.

Tiếp theo là gương mặt to tổ bố của bác sĩ, cứ lấy tay banh to con mắt cậu ra, có tâm chiếu đèn vô nữa, một combo đầy sự khó chịu.
- Thể trạng của cậu ấy rất tốt, người nhà cứ việc yên tâm.
- Ủa anh là ai vậy?
-.........
-........
-..........
- Tôi xin kết luận lại là do có và chạm đầu nên cậu ấy bị mất trí nhớ tạm thời nhé.
________________

Xin lỗi vì ra truyện mới trễ nhá, ủng hộ tui đi :((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net