Chap 2: Anh thích em, nhóc con!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, đồng hồ thì réo ẩm ĩ, rồi còn mấy con mẹ người hầu gọi  cửa inh ỏi khiến cậu bực đến phát điên, với tay đập mạnh cái đồng hồ xuống đất. Tính ra đây là cái thứ N mà cậu đập rồi. Mấy chị người hầu riết thành quen nên cứ thế la í ới. Vì ko chịu được ồn ào thế nên quản gia Lee đã lên tiếng.
- Cậu chủ à, còn không mau dậy chồng của cậu đang đợi cậu ở dưới nhà kìa.
Cậu giọng ngái ngủ
- ồng ì ông an iết e ông êi gủ. ( chồng gì không cần biết để ông đây ngủ)
Câu lờ mờ 1 hồi rồi bừng tỉnh, mở cửa chạy vọt xuống phòng khách, không thể tin vào mắt mình họ ở đây thiệt, lại như cơn gió chạy vọt lên phòng đóng của phòng lại với lấy quần áo, nhanh chóng VSCN.
Thật ra 6 người hồi nãy khi nghe tiếng động đã bất giác nhìn lên thì ra là một chú cún vừa tỉnh dậy a, dễ thương hết sức, cậu đâu biết chính cậu vừa rồi đã làm cho họ nở nụ cười thành một đường cong hòan mỹ.
Sau khi xong xuôi cậu có chút lỡ lắng,
nhẹ nhàng khẽ đi xuống cầu thang, lắp bắp lên tiếng.
- Chào... Mọi... Người a.. a!!!
Thực sự họ nhìn cậu như vậy  muốn bắt về mà nuôi ngay lập tức. Nhưng ai cũng có cái "tôi" mà nhất là những người đã làm ra bộn tiền như vậy. Chỉnh đối lại cà vạt trở về cái nét lạnh lùng đến chết người rồi nhìn cậu. Ánh mắt cậu đờ ra, ko nhờ quả gia Lee chắc mặt cậu cứ ngu zậy suốt quá.
- Nhanh đi sắp trễ rồi!
Giộng nói băng lãnh vừa rồi chính là Yoongi a. Lạnh lùng đếu thể chịu được. Vì là bạn thân nên Jimin ko mấy xa lạ như các huynh. Jimin bước đến vòng tay qua Taehyung khiến cậu giật mình.
- Đừng sợ có chồng đây rồi, quan tâm chồng là được phải không vợ???
1 cước thần chưởng, xoa nhẹ mu bàn tay của mình Taehuynh chậm rãi bước xuống.
- Này thì vợ với chả chồng. Đứng zậy nhanh lên không ông làm 1 cước nữa là bệnh viện thẳng tiến bây giờ.
- Rồi xin lỗi tớ sai rồi cơ!!
Mặc kệ con người phía sau mặt như mếu, cứ thế cậu đi cùng các anh ra xe hơi.  Nhưng lạ thay mỗi người một chiếc, cậu gãi đầu chẳng biết lên xe ai. Mỗi anh thì đều đứng bên cửa ghế phó đợi cậu lên xe, thiệt tình làm sao giờ, sao ko đi 1 xe cho nhanh làm màu  ghia lun.
Jungkook, người còn nhỏ tuổi hơn cậu. Ngây thơ lên tiếng
- Lên xe tôi này, xe tôi có nhiều đồ ăn lắm nha,thoải mái mà ăn.
J-Hope lập tức dành lời.
- Cậu ấy ko phải chết đói, lên đây đi Tae Tae anh muốn nói chuyện với nhóc.
Jimin thở dài nhìn 2 anh em mình
- Nếu chưa quen được mấy anh e tớ thì lên xe tớ, sẽ đỡ ngại hơn a.
Thật ra cậu bây giờ chẳng bik lên xe ai cả, nếu lên xe 1 người thì những người còn lại làm sao a. -Khó xử quá.
Namjoon chỉnh lại vest, mặt lạnh lùng nói.
- Tùy cậu.
Con người này lạnh lùng quá a. Còn người trong xe kia là Jin a. Chắc có lẽ ko muốn cậu đi cùng rồi. Sao 2 con người này khiến cậu thoáng chút đau lòng a, khó chịu quá đi, tại sao chứ??!Còn đang lưỡng lự và mãi suy nghĩ bâng quơ thì một bàn tay nắm lấy tay cậu kéo về phía lòng mình, vẫn ánh mắt lạnh lùng đó nhưng giọng nói lại thay đổi có chút nhẹ nhàng a.
- Đừng chọn nữa đi cùng tôi, t muốn ăn sáng.
Ko đợi cậu trả lời, năm chặt tay cậu mà đi tới xe anh, còn đỡ cậu vô xe không để khuôn mặt ngơ ngác của cậu làm mất thời gian nữa. Cảm giác này, tim của cậu thật ra là cả của anh nữa đang rung động sao, ấm áp quá cái nắm tay vừa rồi, làm sao đây.
Ko khí quá ngột ngạt, anh với tay bật radio lên là bản nhạc cậu yêu thích này, bất giác cậu hát theo ko chú ý ánh mắt của người nào đó đang ôn nhu nhìn cậu, nở 1 nụ cười mà khiến cả anh cũng bất ngờ với chính bản thân mình nữa.  (Mấy thím cứ tưởng tượng bài Butterfly dùm tui nghen😍)
Mấy ngừoi đằng sau tất nhiên bĩu môi, trừ Namjoon ra. Jin thật ra đã để ý chú cún này từ năm cấp 2 rồi, nhưng ko ngờ nay còn là hôn thê của  anh nữa khiến anh có chút vui trong lòng a. Sở dĩ khi nãy Jin ko xuống xe mời cậu là vì phải giữ hình tượng lạnh lùng , với cả anh ko muốn khiến cậu khó xử nên mới ngồi trong xe, nhưg ánh mắt của Jin lúc nào cũng để ý từng cử chỉ hành động đáng yêu của cậu mà cười như được mùa.
--------------------------------------------------6
Yoongi chở cậu đến nơi, lấy lại khuôn mặt lạnh giá lúc nãy, bước vào quán ăn,  khác với trí tưởng tượng của cậu, cậu nghĩ chắc phải là một nhà hàng lớn và lộng lẫy lắm cơ, nhưng ko chỉ là một quán ăn nhỏ bình thường, cậu đi khẽ sau anh bước vào.
- Anh mộc mạc thật á, tôi cứ nghĩ..
Anh chau mày nhìn cậu - Đổi cách xưng hô đi tôi thấy từ "tôi" phát ra từ em khiến tôi bực mình đó.
Cậu bĩu mỗi nghĩ thầm trong lòng"anh thì khác tôi a" Nhìn dáng vẻ của cậu anh cũng đóan ra được cậu đang nghĩ gì a.
Anh ho khàn vài tiếng cười nhẹ rồi gọi chủ quán: - Cô Sanung ơi cho con 2  bát mì bò nhìu bò chút a.
Cậu nhìn thấy anh cười miệng lại bất giác cười theo. Yoongi lạnh giọng lên tiếng.
- Em cười tôi???
- Ko phải a, chỉ là chưa thấy anh cừoi bao giờ.
Anh thầm nghĩ " Đúng là ngốc tôi cười suốt với e mà em có để ý đâu".
Chủ quán bước ra với hai tô mì bò nhìn rất ngon lành . Bà đùa nhìn thấy sự hiện diện đáng iu của cậu nên đã lên tiếng nói vài câu bông đùa.
- Cha! hôm nay mới ghé cô còn dắt thêm người yêu sao, ya! cậu nhóc này dễ thương quá chứ, đúng là mắt công tử a.
- Cô qua lời rồi với cả đây ko phải người yêu đâu ạ, vợ tương lai của con.
Câu nói ấy thốt ra, khiến mặt cậu đỏ lên bất ngờ,  tim cậu như muốn nổ tung. Cậu chẳng thể hiểu nổi mình tại sao lại muốn ôm anh như thế.
Bà chủ quán tinh ý nên rời đi.
Anh khi thấy hành động đáng yêu của cậu, không chịu được mà kéo đầu cậu lại đặt môi mình lên môi cậu. Một cảm giác ấm áp ko thể tả nổi. Khung cảnh bây giờ muốn nổ tung thật rồi, tim cậu và cả anh nữa ko chịu được mak ngày một đập nhanh hơn. Từ từ anh luyến tiếc rời khỏi cậu đưa đũa cho cậu rồi nói.
- Ăn đi nguội rồi kìa!!!.
Nhìn khuôn mặt ngây thơ, ngơ ngác như con nai tơ của cậu thật sự anh ko cầm lòng được mà bật cười thành tiếng, khiến cậu ngạc nhiên rồi lại khiến cậu chết lặng một lần nữa khi anh đặt tay lên đầu cậu xóa nó và nói:
- Tôi thích em,nhóc con!!!
- Ak ko là anh thích em đúng hơn.
Tai của cậu có phải bị rò rỉ ko sao lại có thể nghe ra như zậy được chứ. Oh No còn cả nụ cười của anh khi nãy rồi cả nụ hôn khiến cho cậu mặt mũi cả cơ thể nóng bừng lên. Nhưng cậu cũng rất bạo dạn suy nghĩ kiểu gì rồi lắp bắp nói ra nhưng rồi lại hối hận xấu hổ đến muốn chui xuống đất.
- T..  ôi,  ak.. Ko, ý e..em là.. là... em.. cũng.. cũng thích.. anh!!!
Cậu muốn bốc hỏa thật rồi, muốn đứng lên chạy đi thật nhanh, nhưng đã bị bàn tay của ai kia kéo lại ôm chặt vào lòng rồi nói.
- Đừng đi, anh không muốn ở đây một mình Tae Tae ak...
Cậu đã vượt quá giới hạn, nhưng cậu cói gắng kìm hãm cái tôi mình xuống và đáp trả lại anh.
- Ko, em ko đi đâu, e...em th..thích anh mà Yoongi ak.
Điều đó thực sự đã làm cho Yoongi rất vui. Baay giờ cả anh và cậu rất hành phúc,khi nhịp tim 2 người bây giờ đã hòa cùng làm 1.Nhưng chính điều đó cũng đã vô tình khiến 1 ng con gái núp sau vành lá nở nụ cười bán nguyệt, với ánh mắt đầy hận thù rồi quay lưng bỏ đi.
- Mày đợi đi thằng chó!!!! T sẽ không tha cho mày. KIM TAEHYUNG?!!!
------------------------------
End chap 2

Xin chút ý kiến nghen dới lại ai cho t cái tên con bé núp sau cái lá í, bé đó vai phản diện đặt tên nghe ác ác nghen. Thương thì để cái cmt vs bình chọn nhen😁😁😁😁

Mak cóa ai thik Tae nhà mìk mạnh mẽ chống lại mấy đứa ác, hay muốn ngựoc cho Tae nhà mìk yếu đuối cmt cho t bik để vik tip nghen. 😇😇😇😊😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bg