am duong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
khó chịu nhìn chằm chằm vào cậu_Và làm sao ta có thể đứng nhìn tên khốn khiếp đã ra tay sát hại cậu ấy chứ?!!

_Hyung, làm ơn nghe em một lần thôi! Bọn chúng hiện giờ chắc chắn biết hyung đang rất tức giận vì việc làm của chúng, và đó như một cái bẫy đã được giăng săn để chờ hyung lao vào đó...Kẻ đó lại là cha của Junsu...

_Ta biết!_Đúng, hắn biết đó là một cái bẫy. Chẳng mất nhiều thời gian để bọn chúng nhận ra rằng cậu và hắn đang yêu nhau, và giết chết cậu, như một Fallen Angel bị trục xuất và loại bỏ, là một cái bẫy dành cho hắn.

_Vậy bây giờ hyung...

_Ta đi tìm linh hồn của cậu ấy về đây!

_Không được! Hyung không nhớ quy luật của hắn đã quy định sao?! Ít nhất là ba năm chúng ta mới có thể đưa một linh hồn trở về thể xác. Mà nếu chúng a đưa linh hồn của cậu ấy về Slavary này, chẳng khác nào gián tiếp tiêu diệt linh hồn Junsu..._Kibum thở dài não nề, đôi mắt thoáng buồn_...Và có lẽ....cậu ấy đã gặp người đó rồi...

_Ý em là...._Hắn khẽ nhíu mày nhìn em trai mình

_Vâng, em nghĩ sẽ không sao đâu! Hyung đừng lo nữa.

_Kibum, cho người đi dọn sạch gương trên đất Miah đi, ta...

_Aiya, cậu ấy và người đó không bị ảnh hưởng của gương đâu! Đừng lo lắng thế!!

_Tên nhóc hỗn xược kia, sao ta đưa ra ý kiến nào em cũng bác bỏ thế hả?!!!

_Vì nó sai!_Kibum nhún vai, mỉm cười đẩy ông anh nóng tính máu lạnh của mình bình tĩnh ngồi xuống chiếc ghế bành bằng kim cương đen bọc nhung đỏ

******End Flashback******

Ba năm, nhiều lần hắn muốn lao ra ngoài để tìm cậu. Thiếu cậu, hắn như mất đi chính mình.

Junnie, ta sắp về rồi...

Hãy chờ ta...

Shim Changmin, cậu thật là dũng cảm khi chấp nhận trở thành thiên thần Bóng tối và hi sinh....

Vì em trai ta....

<<<<<=>>>>>

I should have known all along, there was something wrong...

......

Then I woke up one day and found you on your way, leaving nothing but my heart behind...

Rời khỏi giường một cách chán chường và mệt mỏi, cậu chỉnh lại quần áo rồi rời khỏi phòng....Một bài hát khác, đồng nghĩa với việc một ngày đã lặng lẽ trôi qua ở đây. Từ lúc cậu đến đây, cậu đã có một cảm giác rất kì lạ đối với nó, cứ như cậu đã từng sống ở đây vậy. Mọi thứ, những cột nến pha lê, những ánh lửa đỏ lập lòe, những dãy hành lang...đều có cảm giác quá đỗi quen thuộc.

I've been walkin' around with my head hanging down...

Wonderin' what I'm gonna do. 'Cause when you walked out that door....

Lần theo nơi phát ra những tiếng hát ngọt ngào đầy cảm xúc và có phần kêu gọi, cậu bước lên một cái cầu thang bằng đá hình xoắn ốc dài và hẹp lên ngọn tháp phía Bắc lâu đài. Tòa tháp này khá cũ kĩ, những bậc thang đá và bức tường nứt nẻ hai bên bám đầy mạng nhện và bụi bẩn. Từng làn gió nhẹ luồng lách qua những lỗ thông khí nhỏ xíu tạo ra những âm thanh rờn rợn đến sởn gai ốc. Những tấm rèm trắng tả tơi bay phất phới nơi cửa sổ, nhưng đợt gió khô khốc lạnh ngắt như cứa vào da thịt.

Tiếng hát bỗng im bặt.

Bước từng bước chân nhẹ nhàng đến cánh cửa sắt đóng kín, cậu dừng chân và im lặng đứng đó. Sau vài phút do dự, cậu đưa tay định vặn nắm cửa...

<KREEETTTT....>

Cánh cửa tự động mở ra...

_Chúng ta lại gặp nhau, Kim Junsu.....fufufufu......

http://yeuamnhac.com/music/fiction-yoosu-nc17-am-huye-n-da-t791834p3.html?highlight=yoosu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC