An-Hiếu: All for elm - Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

             Không có bác chủ nhà gợi ý thì Thanh An cũng đã quyết định ở lại với Hiếu. Hiếu cựa mình tỉnh dậy giữa đêm vì cổ họng đau rát, ánh đèn vàng dìu dịu từ chiếc đèn bàn được vặn nhỏ hết cỡ. Em cố nhấc người lên nhưng cả thân thể đều nặng trĩu không chút sức lực, đầu óc lại mù mờ như bị một bức sương dày bao phủ, Hiếu bất lực bật khóc. Chỉ là những tiếng rấm rứt tủi thân khiến người ta quặn hết lòng.

        Thanh An ngồi canh em rồi gật gà bên giường từ lúc nào, trên tay vẫn cầm chiếc khăn mỏng dấp nước ấm hạ sốt cho em. Nghe tiếng em nhỏ khóc, An choàng tỉnh lần sờ trán em. May quá, có vẻ cơn sốt đã dịu đi, nhưng sao em lại khóc rồi anh xót lắm. Quen nhau từ lúc em còn là cậu sinh viên năm nhất nhiệt huyết và ngây thơ tới giờ em vẫn vậy, hắn chưa từng thấy em khóc. Chắc giờ em mệt nhiều lắm phải không Hiếu? Hắn vòng cánh tay ôm ngang ngực em, khẽ vỗ về, tay kia đưa lên lau nhẹ giọt nước đang từ từ lăn từ khóe mắt em. Em khóc mà hắn thấy đớn đau trong lòng không cách gì lý giải, chỉ biết tỉ tê an ủi "Đừng khóc, có anh ở đây rồi, không sao hết". 

         Tiếng nấc nhỏ dần trong lòng hắn, mãi một lúc có tiếng gọi be bé khàn đục: "Em khát quá". An cuống quýt chạy đi rót nước cho em, lòng thầm trách mình ẩu quá có mỗi thế mà không nhìn ra. Mà cũng không trách được hắn, đó giờ hắn có biết chăm người ốm là gì, Hiếu là người đầu tiên và cũng là người đặc biệt của hắn. Em bé uống xong ngụm nước lại lịm đi vì mệt, khuôn mặt nhỏ cũng giãn đi nhiều vì cảm nhận được sự an tâm, mái đầu đen bất giác vùi vào đôi bàn tay ấm không biết là của ai kia, chỉ biết là cảm giác quen thuộc bình yên đã bao trùm lấy em rồi. 


---------

Too short to post but too long to write more. Hihi có ai nhớ tớ không ạ, không thì thôi chứ biết làm sao ạ. Lặn cũng hơi lâu lâu chút vì công việc, học hành hơi bận rộn cộng với sức khỏe k ủng hộ nên t không thức khuya như trước. Xin mn rcm mình các fic Strangelow, LowStrange ngọt ngào k teencode nhiều chứ vào group shipdom thấy toàn tuyển thành viên mà k đăng hint đăng fic rầu cả ruột. Hay tớ lại PR nhỉ, hihi, cái PS dài bằng 1/3 cái chap, tớ sẽ bù đắp sau vậy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net