Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#ALEX


Dạo này người ta hay thấy Thanh hát As if it's your last nhưng mấy ai hiểu vì sao. Các bạn có đoán được lí do không? Hmmm....

Để tác giả nói với bạn một điều, mọi hành động của Thanh đều liên quan tới Yến, cả hành động tỏ thái độ với bạn thân Yến tới cả việc hát một đoạn nhạc. Thế giờ bạn đoán được chưa :)

"Mong Yến hiểu ý nghĩa sau những lần hát của mình" Thanh nằm dài trên bàn, chán nản nghĩ, lúc đó Thanh vẫn không ngừng ngân nga theo giai điệu của bài. Cậu chàng cảm giác rằng bài hát này như sinh ra để dành cho tình cảnh hiện giờ của mình. "Majimakcheoreom Ma-ma-majimakcheoreom" được hát lên bởi giọng hát ấm áp của Thanh. Giọng Thanh không phải thuộc dạng xuất sắc nhưng bù lại nó có một cái chất rất lạ, khi vang lên là không lẫn với ai được....


"Em là ai mà cứ hoài khiến anh phải suy tư

Điều đó làm tổn thương lòng tự tôn của anh, phiền ghê?"


Thanh vốn là một người tràn đầy kiêu hãnh. Nếu có thể ví mình như một con vật thì Thanh sẽ chọn sư tử- đầy quyền uy với bộ bờm trên đầu và mang một màu vàng vương giả. Nếu khi xưa, Thanh sẽ không bao giờ ghé mắt xuống những gì thấp kém, chứ đừng nói là giao du. Và tuyệt nhiên không một ai có thể xuất hiện trong tâm trí anh. Đó chính là sự kiêu ngạo tuyệt đối, và Thanh có quyền như thế

Nhưng từ khi thấy cô bé da đen dễ thương ấy, Thanh đã thay đổi, thay đổi đến mức Thanh không còn nhận ra mình. Suốt ngày, bên cạnh những công thức hóa học, Thanh còn nghĩ tới Yến nữa. Mỗi khi nhắm mắt lại, Yến hiện ra trước mắt một cách rực rỡ và chân thật. Yến trong tâm trí Thanh đẹp lắm, đôi mắt to của Yến long lanh, trong vắt như nước hồ mùa thu. Mái tóc đen mượt của Yến như được dệt từ hoa sứ, mang một mùi hương rất đỗi thân thương. Hàm răng Yến, thân hình Yến hoàn hảo tới kì lạ, làm Thanh say đắm. Trong tim Thanh luôn trú ngụ hình bóng thân quen ấy. Hình bóng nhỏ nhắn, đen đen đã làm Thanh hạ mình xuống để phục vụ vị nữ vương của riêng mình.

Thanh thay đổi đến mức Thanh cảm thấy mình trở thành một đứa thấp hèn, vì thế trong những ngày đầu Thanh thấy Yến phiền phức. Đây có phải là giận dỗi Yến hay giận chình bản thân mình. "Phiền ghê"


"Gương mặt nóng bừng và trái tim liên hồi loạn nhịp

Cơ thể chẳng nghe lời anh nữa, thật choáng váng làm sao"


Mỗi khi Thanh nhìn thấy Yến thì cảm giác như tim mình nhảy ra ngoài để nhảy điệu Tango vậy. Hồi mới crush Yến, Thanh gần như muốn né tránh Yến vì sợ tình cảm này lộ ra ngoài. Nhớ ngày đó, Thanh cứ gần Yến là mặt đỏ lên như trái dâu tây mà cậu hay ăn. Cậu cũng có thể nghe tiếng đập của tim mình, nó lớn lắm, có khi nếu người khác gần cậu chút thôi là có thể nghe nhịp đập của cậu. Khi Yến nở nụ cười tỏa nắng thì cậu không thể nào cưỡng lại, cậu cứ ngô nghê cười. Nghe Yến nói, cậu cứ vô thức ghi nhớ lời Yến. Đứng trước Yến, cậu như đã mất tự chủ hoàn toàn,chỉ muốn chạy tới ôm cô ấy thôi. Hồi ấy, cậu ở chung lớp với Yến là cậu đã không kiểm soát tâm trí của mình rồi, dù cậu có cố gắng đến đâu.

Cậu đứng trước người ngoài có kiêu ngạo, ngạo nghễ đến đâu thì trước Yến, cậu vẫn chỉ là đứa bé, ngây ngô và ngọt ngào.


"Em như thể một nắm cát nhỏ

Ngỡ như có thể nắm chặt nhưng lại chẳng thể giữ được

Nhưng bởi em không dễ dãi nên càng thu hút anh hơn

Con tim chẳng làm theo ý anh nữa, thật chẳng thốt nên lời"


Yến nhỏ nhắn của cậu vốn cũng không phải thuộc dạng hotgirl. Nói thẳng ra Yến không đẹp nhưng lại rất xinh theo kiểu rất riêng. Thanh cũng không biết tại sao, phải chăng là do đôi mắt to, đen lay láy ấy đã phản chiếu sự thuần khiết như nước hồ mùa thu, hay do khí chất của Yến, đầy tươi sáng và năng động. Thanh cũng không muốn biết. Thanh chỉ cần biết Yến xinh đối với Thanh là đủ, cho dù Yến có lùn và đen đền cỡ nào. Vì Yến không phải hotgirl nên Thanh cảm thấy rất an tâm. Chỉ cần khi nào Yến chưa được tỏ tình thì Thanh cũng chưa vội. Bỗng Thanh cảm thấy mình như đang độc chiếm Yến vậy.

Dù có thế thì Thanh đang dần cảm thấy bất ổn. Hình như Yến không để ý tới Thanh thì phải. Dạo này con lùn đó cứ giao du với người khác quá nhiều. Yến cứ tự do như một cơn gió và dễ dàng nói chuyện với tất cả. Thanh ghen lắm! Thanh biết mình không có quyền cấm cản và ở đâu đó trong tiềm thức, Thanh còn cảm thấy thú vị nữa. Thanh sẽ từ từ cưa đổ Yến. Một ngày nào đó, khi Yến đã là của Thanh, Thanh sẽ khiến Yến không thể để ý tới ai ngoài trừ Thanh. Thanh sẽ thể hiện bản lĩnh đàn ông của mình cho Yến. Cho nên Yến tốt nhất nên chuẩn bị đi.


"Lúc này đây em có cảm nhận được

Nhịp thở nơi anh đang khoa khát có em không

Dẫu cho đang ngắm nhìn em anh vẫn thấy nhớ em

Em có thể buông tha cho kẻ khờ dại vụng về là anh không"


Thanh vẫn nhớ rõ buổi sáng hôm ấy, ngày 29.10.2018. Đó có thể là buổi sáng bình thường đối với mọi người nhưng đấy là buổi sáng đầu tiên Thanh đối mặt với Yến kể từ khi Yến thông báo sẽ bay qua New Zealand. Buổi sáng ấy Thanh trầm hơn hẳn mọi người. Không còn quát tháo với Đức Thịnh "Ông có im đi khôngggggg" hay nói chuyện với Thiện. Thanh cũng không còn dũng khí bước qua chỗ Yến mà nói "Chào chị. Sao chị không chào em ". Thanh thu mình lại một góc nhỏ để ổn định tinh thần. Thật khó chịu khi sắp phải mất một kho báu quý giá như Yến. Lòng Thanh rối như tơ vò, nếu sau này Yến đi luôn thì sao. Mình có nên tỏ tình không nhỉ. Thanh lấy ra một bông hồng màu tím violet mà bức cánh. Có. Không...........Có.

Thanh nhìn cánh hoa cuối cùng mình nắm trên tay. Kết quả đã  rõ. Bông hồng màu tím của tình yêu đã không phản lại cậu. Nụ cười hạnh phúc đã nở trên môi. Này là ý trời định, chắc chắn sẽ thành công. Lòng cậu giờ tràn ngập ánh sáng hi vọng." Nhưng phải chuẩn bị trước đã" Thanh suy nghĩ và bắt tay vào làm ngay. Cậu qua bàn Yến. Lúc ấy là giờ ra chơi nên chỗ Yến đông lắm. Thanh chả biết nên gọi cái này là may mắn hay xui xẻo nhỉ. May mắn vì ở đấy có rất nhiều người, Thanh có thể lẫn vào đó, giấu đi sự xấu hổ của mình, cũng như tình cảm mãnh liệt của mình đối với Yến. Còn xui xẻo là do lúc này Thanh không được ở riêng với Yến, không thể nào bộc lộ hết những tâm tình của mình. Thanh là thế đấy, bên Yến cậu lúc nào cũng tồn tại hai thái cực.

Sao lúc này dù đã kế sát nhau, cách nhau chưa tới 20m, Thanh vẫn có cảm giác nhớ Yến tới nao lòng. Mấy ngày nay, từ ngày Yến thông báo sẽ rời xa nơi này, Thanh luôn nhớ cậu đến vậy. Mấy nay cậu luôn mơ thấy Yến rời xa mình, chẳng biết khi nào những giấc mơ này sẽ buông tha cho mình.


"Cưng ơi hãy ôm anh như thể mọi thứ đều vỡ vụng

Đừng nghĩ ngợi gì thêm nữa, có gì khó cho em chứ

Hãy trao cho anh một nụ hôn tựa như một lời nói dối viễn vông

Rằng enh chính là tình yêu cuối cùng của đời em

Như thể lần cuối, như thể lần cuối cùng

Ta yêu nhau tựa như đêm nay là đêm cuối

Tựa như lần cuối, lần cuối cùng trong đời

Như thể chẳng hề có ngày mai"


Thanh quyết định tỏ tình vào ngày hôm ấy,ngày 5.11.2018. Cậu không muốn mối tình đầu của cậu hóa tro tàn trước khi có cơ hội đơm bông. Thanh sẽ chọn một bài Kpop để tặng Yến. "Để xem dạo này Twice ra bài mới nè. Yến có vẻ thích Twice ấy, được rồi. Mình sẽ lấy bài mới của Twice là Yes or Yes". Thanh nãy ra ý tưởng rồi, chờ tới lúc thực hiện thôi. Nhưng phải cần luyện tập. Thế là trong 2 ngày tiếp theo, Thanh lúc nào cũng hát câu "Yes or Yes".

Ngày ấy đã tới, Thanh định sau giờ tiếng Đức sẽ tỏ tình. Mọi truyện vốn dĩ diễn ra bình thường tới khi Thiện lỡ bật ra câu "Dạo này Thanh chuyển sang hát Yes or Yes rồi." Thanh quay qua nhìn một phát. Đôi mắt diều hâu của Thanh như thể đốt cháy Thiện . Thanh thích những điều bất ngờ. Những câu tỏ tình là phải từ miệng Thanh phát ra trước. Thôi giờ không tỏ tình gì hết. Bực mình à. Thanh quay lại bài học để tránh lộ thêm tí cảm xúc nào.


"Em ơi anh đã sa vào lưới tình

Em phải đỡ anh đấy"


Thanh không biết từ khi nào đã rơi vào lưới tình của Yến, cũng chẳng rõ từ khi nào mà mình không thể thoát ra nữa. Cậu như một thiên thần đi xuống trần gian rồi bị mất đi đôi cánh của mình vào tay Yến. Giờ đây, sau đợt tỏ tình thất bại, lúc nào cậu cũng khó chịu. Yến ơi, hãy trả lại trái tim cho tôi hay hãy chịu trách nhiệm với nó chứ. Đồ vô trách nhiệm.


"Anh đã trao hết tất cả cho em

Hãy khen anh xinh đẹp và nổi loạn"


"Yến ơi, notice meee" Thanh kêu gào trong tâm trí, ngoài mặt vẫn không tỏ ra gì. Vì Thanh là nữ vương, cậu đã mang trong mình sự kiêu ngạo tuyệt đối, phong thái quyến rũ và thái độ thách thức chúng sinh từ khi mới chào đời. Giờ đây, cậu đã hạ mình xuống vì con lùn nên Yến ơi, hãy khen cậu một câu đi. Chỉ cần câu nói từ Yến là cậu cảm thấy như mình đã được đền đáp.


"Bởi vì rồi ta sẽ đạt được tất cả, hãy tin tưởng đặt cược

Vào quân đen và ta sẽ ăn gấp đôi

Em sẽ là Bonnie còn anh là Clyde

Cùng nhau phiêu bạt, X rồi lại O"


Nhiều lúc Thanh có suy nghĩ về việc cậu và Yến đi phiêu bạt khắp nơi, tự do tự tại. Cậu cào thể chăm lo chu đáo cho Yến. Đôi chúng mình sẽ như Bonnie và Clyde, đi khắp nơi và mặc kệ mọi thứ, kể cả gia đình và pháp luật. Chỉ cần ta bên nhau là đủ.


"Thời gian dần trôi khiến nỗi lòng càng thêm bứt rứt

Thế giới của anh chỉ nhung nhớ duy nhất mình em

Em có thể buông tha cho kẻ khờ dại vụng về là anh không"


Thời gian trôi qua, Thanh càng thêm bứt rứt. Một phần vì nỗi lo Yến có thể đi bất cứ lúc nào, một phần cậu cứ nhớ Yến khôn nguôi. Kể cả khi kiểm tra, chơi game và ngủ, hình ảnh Yến luôn luôn thường trực nơi tâm trí Thanh. Nhiều lúc Thanh muốn nói với Yến rằng:"Bà là ai mà bắt tui phải nhớ hả" nhưng lại thôi. Cậu vẫn cứ chôn điều đó trong lòng, chờ tới thời điểm thích hợp.


"Cưng ơi hãy ôm anh như thể mọi thứ đều vỡ vụng

Đừng nghĩ ngợi gì thêm nữa, có gì khó cho em chứ

Hãy trao cho anh một nụ hôn tựa như một lời nói dối viễn vông

Rằng anh chính là tình yêu cuối cùng của đời em

Như thể lần cuối, như thể lần cuối cùng

Ta yêu nhau tựa như đêm nay là đêm cuối

Tựa như lần cuối, lần cuối cùng trong đời

Như thể chẳng hề có ngày mai"

Một tuần sau lần tỏ tình thất bại, Thanh quyết định sẽ lấy bài La Vie En Rose để tỏ tình với Yến. Dạo này Yến cũng hay bàn về IZ*ONE lắm nên chắc sẽ biết được tên bài là sao. Buổi chiều nọ, khi tất cả đã ra về, trong lớp bấy giờ chỉ còn lại Yến và hội MPIES, cậu và Thịnh thôi. Cậu bước tới bàn Yến,chờ Yến dọn xong tập vở. Trước khi Yến kịp ngước lên, cậu nói nhỏ với Yến:

- Yến là bông hồng đấy.

Rồi đi ra, không kịp nhìn mặt. Nếu không người ta sẽ thấy mặt đỏ chót của cậu mất. Thanh nghĩ lại hồi nãy và bỗng nhận ra mình quên mất câu nói quan trọng rồi. Đúng là đứng trước mặt Yến thì cậu lại trở nên vô dụng mà. 

Thanh liền vòng lại, đứng trước mặt Yến mà hát :"La La La Vie En Rose". Tiếng Awwww vang lên, Thanh ngại ngùng chạy đi, lòng đầy mong chờ.

Tối hôm ấy Thanh không ngủ được, nằm mà cứ tưởng tượng ngày mai Yến sẽ ngại ngùng ra sao và sẽ đồng ý lời tỏ tình của mình. Sau đó họ sẽ dắt tay nhau xung quanh trường và bàn về tương lai. Chỉ cần nghĩ tới thôi đã thấy hạnh phúc rồi.

Nhưng đời chưa bao giờ là mơ. Sáng hôm sau Thanh dậy sớm, sửa soạn quần ào chỉnh tề và tới trường. Nhưng những gì trước mắt Thanh là Yến vẫn cười chào Thanh. Thanh đâu biết trong đôi mắt ấy vẫn hiện lên nét ngại ngùng  của người con gái đang yêu. Xung quanh lũ bạn Yến đang đem câu nói hôm qua ra ra trêu chọc nhau. Thanh bực lắm, chả thèm chào hỏi chi mà về chỗ. Nói thế chứ Thanh đâu nỡ giận con bé lùn ấy. Nó dễ thương vậy, vả lại chẳng làm gì sai trái cả. Chỉ tại lũ bạn đó, sau chúng nó không biến đi nhỉ. Lúc ấy, Yến với Thanh sẽ bên nhau, không có gì chia cách được.


"Một, hai, ba! Cùng nhau ta viết lên khởi đầu mới

Anh tuyệt đối sẽ chẳng bao giờ quay đầu lại"


Hôm ấy là ngày Yến tổ chức tiệc chia tay. Yến mặt quần jeans kết hợp với áo thun trông năng động làm sao. Yến mời rất nhiều bạn bè, cả trong lớp lẫn ngoài lớp. Thanh xuyên qua dòng người đông đúc tời chỗ Yến và kéo đi tới một góc vắng vẻ. Yến cũng vui vẻ đi theo, mặt Yến nhìn như đang mong chờ điều gì đó. Cậu nhìn Yến cười:"Như con nít vậy" Yến cũng cười lại, thật tươi. Thanh đưa cho Yến món quà nhỏ, là một quyển sách Hóa rồi bật cười. Tiếng cười hồn nhiên của họ vang một góc phòng, thu hút mọi người tới. Trông bọn họ như những đứa trẻ, hồn nhiên và tinh nghịch, chẳng chút lo lắng gì về ngày mai. Thế cũng là một điều tốt, bởi bọn họ sắp lìa xa rồi. Bọn họ rồi sẽ bắt đầu khoảng thời gian mới mà không có người mình thương ủng hộ, nhưng rồi họ đã không thể quay đầu. Bọn họ bắt buộc phải tiến lên mặc cho lòng có đau biết mấy. Mỗi người trong Yến và Thanh đều nợ nhau câu nói thẳng thắng:

"Ich liebe dich"


"Nếu anh buông mình đắm chìm vào em thì em nhất định phải giữ chặt lấy anh

Và thế gian này sẽ chẳng ai có thể ngăn được chúng ta

Em có thể buông tha cho kẻ khờ dại vụng về là anh không"


Tối nay Thanh chẳng thể nào ngủ được dù cho mình đang trong trạng thái thoải mái nhất. Xung quanh không tiếng động khiến cậu  gặp khó nhọc trong việc ngưng suy nghĩ về Yến. Từng kí ức cùng Yến, từng khoảnh khắc nơi thanh xuân như một cuộn băng cũ kĩ, lặp đi lặp lại trong đầu Thanh, như muốn cống hiến tất cả trước khi Thanh cất chúng vào một nơi nào đó, trước khi Thanh không còn đủ dũng khí để nhớ tới.

Trong phòng đang bật quạt sao mà cậu cảm thấy lạnh thế. Cậu bị bệnh rồi chăng. Đúng rồi, Thanh đã trúng phải bệnh tương tư rồi. Nên cơ thể và tâm trí cậu mới trở nên bất thường như thế. Chẳng biết nếu mai Yến đi rồi thì tâm trạng của cậu có tốt hơn không hay còn trở nên trầm trọng hơn. Nhưng điều đó còn quan trọng không khi mai Thanh đã mất Yến.

Thanh rất muốn hỏi Yến rằng cô có muốn Thanh không. Cô có yêu cậu nhiều như cậu yêu Yến không. Nếu câu trả lời là có thì Thanh sẽ bất chấp đến với  Yến, bất chấp sự ngăn cản về khoảng cách về địa lý. Nhưng ở nhưng phút giây cuối cùng này, cậu không muốn nói nữa. Nói ra thì được gì chứ, có khi còn tạo khoảng cách giữa hai người. Thanh muốn lưu lại trong Yến những kí ức tốt đẹp nhất về cậu.

Ngày mai có lẽ là ngày cuối cậu có thể sống trên đất Sài Gòn này. Bởi một khi ta có quá nhiều kí ức với một người tại nơi nào đấy thì khi người ấy rời xa, nơi đấy lại trở nên lạ lẫm. Thanh có thể sẽ ra nước ngoài sống, không biết chừng.


"Cưng ơi hãy ôm anh như thể mọi thứ đều vỡ vụng

Đừng nghĩ ngợi gì thêm nữa, có gì khó cho em chứ

Hãy trao cho anh một nụ hôn tựa như một lời nói dối viễn vông

Rằng anh chính là tình yêu cuối cùng của đời em

Như thể lần cuối, như thể lần cuối cùng

Ta yêu nhau tựa như đêm nay là đêm cuối

Tựa như lần cuối, lần cuối cùng trong đời

Như thể chẳng hề có ngày mai"


Yến ơi mai là ngày Yến đi New Zealand rồi. Chỉ còn ngày mai thôi nên Yến hãy cho Thanh ôm Yến và nói lời cuối cùng nhé. Hãy cho Thanh nói lời tạm biệt một cách trọn vẹn nhất, dù cho tình yêu này chưa nở đã tàn. Dù cho sau này ta chẳng thể gặp lại nhau.

Nam sơn nam, bắc có thu buồn

Núi nam có một gò đất 

Nam phong nam, bắc có biển bắc

Biển bắc có một bia mộ.

"Dù sau này có như thế nào, Yến vẫn là tình yêu duy nhất của tôi"

"Dù câu nói Tôi sẽ chờ của Yến có ý nghĩa thế nào, tôi vẫn hy vọng"

"Cảm ơn và tạm biệt..."

Chị đi New Zealand vui vẻ nhé. Em rất vui vì được làm bạn với chị! Tút...Tút...Tút

_____________________________________________

Note: Bản dịch As If It's Your Last của Blackpink được dịch bởi YG Family's Lover. Video được gắn ở trên cùng với link facebook của nhóm dịch: https://www.facebook.com/ygfl.vn/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net