Xin lỗi..!!!Tớ vô tâm quá..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tan học .....Hạ chạy về nhà thật nhanh ...nó chạy ngay lên phòng để nhìn sang nhà Đăng tìm cậu ấy nhưng cửa sổ phòng cậu ấy đã đóng chặc lai rồi .Hạ vội tìm nick face của Đăng.....Nó ngồi ôm điện thoại suốt 30 phút mà vẫn chưa tìm ra....15 phút nữa....10 phút nữa ....A có rồi ....nó vui mừng rất vui mừng...
Nó xem từng dòng trạng thái của Đăng. Bất chợt nó thấy cậu đăng :"Tôi bệnh rồi....mệt lắm...😷😷😷🤧🤧😔😔"

Hạ cảm thấy mình thật vô tâm ......Hạ nghĩ rằng....

Nếu hôm đó Đăng không nhường áo khoác cho Hạ thì giờ Đăng đâu như thế này....

Nếu Hạ quân tâm Đăng hơn thì Đăng sẽ không bệnh nặng thế này....

Trong đầu Hạ cứ hiện ra những lời trách móc bản thân từ lương tâm của Hạ....

Hạ vội ib cho Đăng hỏi thăm nhưng có vẻ Đăng đã quá mệt rồi nên suốt ngày hôm qua Đăng không onl.....
Nó buồn lại còn buồn hơn....

*********
Còn tiếp nka mấy man.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net