CHAP 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để chị đưa em vào lều nghỉ”

Trang Pháp lảo đảo nhưng vẫn cố gắng bước đi cùng Diệp Anh. Cả hai vào lều mà họ đã dựng sẵn từ chiều.

“Chị Diệp Anh, em thật sự rất thích chị”

Diệp Anh nhìn vào mắt Trang Pháp, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của cô. Cô đặt tay lên vai Trang Pháp, nhẹ nhàng nói.

Chị biết, Trang Pháp. Chị cũng rất quý em.

Trang Pháp mỉm cười, rồi từ từ nằm xuống giường. Diệp Anh ngồi bên cạnh, vuốt nhẹ tóc cô.

“Chị Diệp Anh, em mong rằng chúng ta sẽ luôn ở bên nhau như thế này”

“Chị cũng mong vậy, em yêu. Ngủ đi, mai chúng ta sẽ còn nhiều hoạt động vui vẻ”

Trang Pháp nhắm mắt lại, cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay Diệp Anh. Trong lòng cô, cảm giác hạnh phúc tràn ngập. Diệp Anh nằm xuống bên cạnh cô, cảm nhận nhịp thở đều đặn của Trang Pháp. Cả hai chìm vào giấc ngủ, bên tiếng sóng biển vỗ về, tận hưởng khoảnh khắc bình yên và hạnh phúc bên nhau.

Sáng hôm sau, ánh mặt trời chiếu vào lều làm Trang Pháp tỉnh giấc. Cô cảm thấy một cảm giác ấm áp và an toàn khi biết rằng Diệp Anh đang ở bên cạnh. Cô nhìn Diệp Anh đang ngủ say, nhẹ nhàng ngồi dậy để không đánh thức chị.

Trang Pháp bước ra ngoài lều, hít thở không khí trong lành của buổi sáng. Cô mỉm cười khi thấy Pông Chuẩn đang chuẩn bị bữa sáng.

“Chào buổi sáng, Trang Pháp. Ngủ ngon không”
“Chào buổi sáng, chị Pông Chuẩn. Em ngủ rất ngon. Còn chị”

“Cũng ngon. Đêm qua vui thật đấy”

Diệp Anh cũng tỉnh giấc, bước ra khỏi lều, nhìn thấy hai người đã dậy.

“Chào buổi sáng. Hôm nay chúng ta làm gì tiếp theo?”

“Sau bữa sáng, chúng ta có thể đi dạo dọc bãi biển, ngắm san hô một lần nữa, rồi quay về thành phố. Mọi người thấy sao”

“Em thích lắm! Chúng ta bắt đầu đi”

Cả ba người cùng nhau ăn sáng, tận hưởng những khoảnh khắc yên bình bên bãi biển. Sau bữa sáng, họ đi dạo dọc bãi biển, ngắm nhìn những con sóng vỗ về bờ cát và khám phá vẻ đẹp của đại dương.

Buổi cắm trại kết thúc với những kỷ niệm đẹp đẽ và những lời hứa sẽ cùng nhau trải qua thêm nhiều chuyến đi thú vị khác. Trên đường trở về, Trang Pháp cảm thấy lòng mình ấm áp và hạnh phúc vì có Diệp Anh và Pông Chuẩn bên cạnh.

Buổi tối hôm ấy, sau khi trở về từ buổi cắm trại, cả ba người cảm thấy rất vui vẻ và gần gũi hơn. Sau bữa ăn tối, Pông Chuẩn đã đi nghỉ sớm vì mệt mỏi sau một ngày dài. Diệp Anh và Trang Pháp ngồi lại phòng khách, trò chuyện về những kỷ niệm đẹp vừa qua.

“Em có biết không, hôm nay chị thực sự rất vui. Lâu rồi chị mới có cảm giác thoải mái như thế này”

“Em cũng vậy. Em thấy mình thật may mắn khi có chị và chị Pông Chuẩn bên cạnh”

Diệp Anh đứng dậy, đi đến tủ rượu và rót một ly rượu vang đỏ cho mình. Cô quay lại nhìn Trang Pháp, ánh mắt dịu dàng.

“Em có muốn uống cùng chị không”

“ Dạ có ”


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net