Chương 45: Linh Linh Và Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÁNH SÁNG VĨNH CỬU

Chap 45: Linh Linh và buổi hẹn hò đầu tiên

Đêm khuya, tại bệnh viện Hạnh Phúc, thành phố Thường Xuân
-Sao rồi, cô có lấy được mẫu tóc của cậu ta chưa?-Một giọng nói vang lên
-Vâng thưa cậu chủ, tôi đã lấy được tóc của cậu ta rồi, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?-Một giọng nói khác cất lên
-Làm tốt lắm, sáng ngày mai cô hãy đưa mẫu tóc này đến trung tâm xét nghiệm ngay cho tôi, nhớ là không được để ai khác biết về chuyện này, nếu không thì cô cũng tự biết hậu quả rồi đấy!-Người bí ẩn đang nói đó đang đe dọa cô gái này đây mà
-Dạ, tôi sẽ làm theo lời cậu chủ đã dặn, chỉ xin cậu chủ đừng làm hại ba mẹ tôi là được!-Cô y tá đó khóc lóc nói
-Thôi được rồi, cô mau đi đi, nhớ là đừng để cho ai nhìn thấy đấy!
-Dạ được, tôi đi ngay đây!-Và rồi cô y tá vội nhanh chân rời khỏi chỗ này
Người bí ẩn đó nhìn theo bóng lưng cô y tá đang rời đi mất hút mà khẽ mỉm cười nhẹ trên môi, người ấy khẽ nói thầm trong miệng:
-Vậy là tôi đã đi trước anh một bước rồi, để xem anh làm gì để ngăn cản được tôi đây, sớm muộn gì người "hồi sinh" đó cũng sẽ phải thuộc về anh trai của tôi mà thôi, ha ha!
Cũng vào tối đêm hôm ấy, tại thành phố Cầu Vồng, ở bên trong một ngôi biệt thự nhỏ bất ngờ xuất hiện một âm thanh lạ và rồi có một tiếng la hét thật lớn phát ra:
-Không, không xong rồi, ngày đó sắp tới rồi, mười quả châu vận mệnh sẽ bị những kẻ xấu này lấy mất và khi ấy bóng tối sẽ bao trùm lên toàn bộ thế giới, bản tình ca chết chóc sẽ nổi lên chôn vùi cả thế giới này, không không, ta cần phải làm gì đó ngay mới được!-Đó là tiếng la thất thanh của một bà lão sống ở trong ngôi biệt thự nhỏ đó
-Ta cần phải làm gì đó mới được, phải rồi, ta phải mau gọi cho thằng cháu ta mới được, đã đến lúc tận dụng sức mạnh của nó rồi!-Và rồi sau đó bà lão ấy vội vàng đi tới chỗ đặt điện thoại bàn rồi bà bắt đầu bấm số mà gọi cho cháu trai mình
-Alô, cháu còn thức không, Ken!?-Bà lão liền nói ngay qua điện thoại
-Alô, là bà sao, khuya rồi mà bà vẫn chưa ngủ sao?!-Một tiếng nói vang lên từ đầu dây bên kia
-Cháu còn thức sao, ơn trời may quá, bà có chuyện này muốn nhờ cháu giúp giùm!
-Việc gì vậy bà?
-Bây giờ cháu hãy mau dùng giác quan thứ bảy của cháu mà triển khai tiếp nhận nguồn sóng tâm linh đến từ ngoài vũ trụ và cháu hãy xem mười quả châu vận mệnh hiện giờ đang ở đâu nhanh lên, bà đang rất gấp!
-À, được rồi, cháu sẽ làm ngay đây!
-À, còn chuyện này nữa, theo như con mắt tiên tri cho bà biết là những kẻ xấu đã tìm được người đang giữ chiếc chìa khóa hồi sinh đó, vậy nên sáng ngày mai cháu hãy mau chóng đến chỗ người đó mà bảo vệ cho người đó, cháu nhớ chưa?

-Dạ được, cháu sẽ làm theo lời bà dặn!
Và rồi đêm ấy khắp nơi trong thành phố đều xuất hiện các nguồn ánh sáng màu xanh bí ẩn đang bay qua bay lại ở trong các thành phố và trên ngõ ngách mọi con đường, liệu chuyện nguy hiểm gì sắp xảy ra tiếp đây và số phận của các nhân vật sẽ ra sao trong tương lai đây!?

Sáng hôm sau, tại quán cafe Mimi ở thành phố Thượng hằng, có hai người đang đi tới chỗ này và họ đang cùng nhau vui vẻ trò chuyện thân mật, hai người đó không ai khác chính là Linh Linh và Diệp Tử Ân, hai người họ đang cùng nhau vui vẻ mà mỉm cười trò chuyện với nhau và cả hai người họ đang cùng nhau đi tới quán cafe này, bởi vì hôm nay chính là ngày mà hai người họ chính thức hẹn hò và quen nhau!Linh Linh đi tới gần quán cafe Mimi và rồi cô vui vẻ quay qua nói với Tử Ân:
-Anh thấy quán này em chọn được không, nghe nói ở nơi này có bán nhiều loại thức uống ngon lắm đó anh!
-Hi hi, tất nhiên là anh thấy được mà, những thứ gì mà em đã chọn lựa thì tất cả chúng đều hợp với anh hết và cũng giống như tình yêu mà anh đã dành cho em, Linh Linh của anh à!-Tử Ân mỉm cười đáp lại lời cô
-Hi hi, anh khéo nói ghê đó, được rồi, chúng ta mau vào bên trong thôi anh!-Linh Linh mỉm cười nói
Và rồi Tử Ân bèn nắm tay Linh Linh và anh cùng với cô đi vào trong quán mà chính thức bắt đầu buổi hẹn hò đầu tiên của hai người hôm nay. Sau khi hai người đã đi vào bên trong quán cafe, thì từ phía đằng xa kia, ở sau gốc cây phía trước của quán cafe bỗng nhiên xuất hiện hai người con gái trông thật xinh đẹp đang đi tới đây, công nhận quán cafe Mimi này nổi tiếng thật! Hai cô gái xinh đẹp đó cũng cùng nhau bước vào trong quán cafe, trong lúc đang đi vào trong, cô gái có mái tóc màu nâu quay qua nói nhỏ vào tai cô gái tóc đen bên kia:
-Này Hạ My, cậu thấy kế hoạch này không được ổn cho lắm, sao con lại cho cậu giả làm con gái thế này, lỡ Linh Linh nhận ra cậu thì sao!?-Thì ra cô gái tóc nâu xinh đẹp này chính là Quang Huy anh ba của cậu và người còn lại bước vào trong quán chính là Hạ My cháu gái của cậu
Hạ My mỉm cười khi nghe chú ba mình nói vậy, cô bèn nói:
-Hi hi, không sao đâu cậu ba, Linh Linh bạn ấy không nhận ra được cậu đâu mà lo, mà con cũng phải công nhận là cậu ba của con giả gái đẹp quá trời quá đất luôn đó!
-Đẹp cái đầu con, còn đâu cái hình tượng soái ca đẹp trai của cậu nữa chứ, hic hic!-Quang Huy hét lên
-Kìa, khẽ thôi cậu, cậu muốn Linh Linh nhận ra à, thôi đừng than thở nữa mà cậu ba, hai chúng ta mau đi vào trong quán thôi cậu, nhanh chân lên nào cậu ba!-Hạ My vội kéo tay cậu ba mình mà đi vào trong quán
-Oái, từ từ thôi Hạ My, con kéo tay cậu đau quá!-Quang Huy hét lên khi anh đang bị cháu gái mình kéo tay đau như vậy
Linh Linh đang ngồi yên vị xuống ghế, cô nheo mắt lướt nhìn cảnh trí của quán cafe mà khẽ reo lên:
-Oa, em không ngờ là quán này lại đẹp đến như vậy, anh có thấy cách trang trí ở quán này đẹp không ?
-Ừ, anh thấy chúng rất là đẹp, nhưng mà anh lại thấy em còn đẹp hơn cả những bông hoa hồng đang được trang trí ở đây nữa, Linh Linh à!-Tử Ân mỉm cười và anh nhìn sâu vào trong đôi mắt bé nhỏ của Linh Linh khiến cô hơi thấy bối rối một chút
-Thôi mà, anh nói hơi quá rồi, thôi được rồi, bây giờ hai chúng ta mau gọi món gì đó uống đi anh!-Linh Linh bối rối nói
-Ha ha, được rồi, phục vụ ơi, cho anh gọi món với!-Tử Ân vẫy tay gọi người phục vụ đang đi tới chỗ bàn mà anh với Linh Linh đang ngồi
-Dạ thưa quý khách, anh muốn uống món gì vậy?-Người phục vụ nam mỉm cười hỏi Tử Ân và Linh Linh đang muốn gọi món gì
-À, để tôi xem menu nào, à cho tôi một ly cacao mật ong nhé, à Linh Linh em muốn uống món gì vậy, để anh gọi cho!-Tử Ân mỉm cười quay qua Linh Linh mà hỏi cô muốn uống thức uống gì

-À, cho tôi một ly trà sữa trân châu vị dâu nhé, không cần bỏ nhiều đường quá đâu nhé!-Linh Linh mỉm cười nói
-À được rồi, vậy hai anh chị ngồi đợi một chút nhé, tôi sẽ mang ra ngay đây!-Người phục vụ nam mỉm cười nói rồi anh vội đi vào trong chuẩn bị thức uống cho Linh Linh và Tử Ân
-Hình như em không thích ăn đồ ngọt sao Linh Linh?-Tử Ân mỉm cười hỏi cô
-À, thực ra em không thích ăn những món ăn có vị quá cay, còn đối với những món ngọt thì em lại rất thích, chỉ riêng trà sữa là em không thích uống ngọt cho lắm, em thích tận hưởng vị đắng của trà hơn, anh nghĩ sao?-Linh Linh nói
-À, vậy là hai chúng ta giống nhau rồi, anh cũng thích ăn đồ ngọt lắm, lát nữa chúng ta đi đến tiệm bánh ngọt ăn thử một vài món nhé, được không em iu!?-Tử Ân nói
-Dạ được, vậy lát nữa hai chúng ta sẽ đi nha anh!-Linh Linh mỉm cười nói
Nãy giờ Quang Huy và Hạ My ngồi ở bàn phía đằng sau lưng bàn của Linh Linh và Tử Ân ngồi mà hai người đang rất căng thẳng. Quang Huy siết chặt tay mình tạo thành hình nắm đấm mà anh như đang muốn nổ tung lên mà đi ngay tới chỗ đó đánh tên kia một trận, còn về phía Hạ My cháu gái của cậu, nãy giờ cô đang rất căng thẳng khi cô cứ phải ngăn cản cậu ba mình đừng đánh anh ta, cô đang cố lắm đây!Tử Ân mỉm cười nhìn vào mắt Linh Linh mà anh khẽ nắm chặt tay cô và nói:
-Anh yêu em, Linh Linh à!
Linh Linh hơi xấu hổ mà khuôn mặt của cô liền đỏ ửng cả lên như tôm luộc khi nghe Tử Ân nói như thế, cô bèn bối rối nói:
-Anh à, đừng nói to như vậy trước mặt mọi người mà, em cảm thấy hơi ngượng lắm!
-Ha ha, không sao đâu mà, anh muốn cho cả thế giới này biết hai chúng ta chính là một cặp đôi hoàn hảo nhất không ai sánh bằng!-Tử Ân nắm tay Linh Linh nói
-Hừ hừ hừ!-Quang Huy đang rít lên giận dữ khi anh nhìn thấy Tử Ân dám nắm tay Linh Linh mà công khai trước mặt bao nhiêu người ở đây như vậy, không phải là tên đó đang muốn công khai nắm quyền "sở hữu trái tim" của Linh Linh đây sao
-Cậu ba à, cậu đừng bực tức nữa mà!-Hạ My vừa nói vừa lo lắng nhìn về phía Linh Linh bạn cô
-Hừ hừ, tức quá đi!-Quang Huy đang cảm thấy rất là "nóng máu" khi nhìn thấy cảnh Tử Ân đang nắm tay Linh Linh
-Hai cô bé xinh đẹp ơi, hai em có thể cho anh ngồi chung với tụi em một lát được không?-Một giọng nói lạ bất ngờ phát ra
-À, chuyện này...!-Hạ My vội nhìn người đang đứng trước mặt mình mà cô khẽ bất ngờ và cảm thấy rất ngạc nhiên
-Yên tâm đi, anh chỉ muốn ngồi gần tụi em một chút thôi, anh không có làm gì đâu nên hai em cứ yên tâm cho anh ngồi ở đây nhé!-Người đứng trước mặt Hạ My là một chàng trai có khuôn mặt rất điển trai cùng với mái tóc màu nâu đỏ
-A, anh cứ ngồi đi!-Hạ My mỉm cười nói
-Này Hạ My, con... à không, bạn đừng cho anh ta ngồi ở đây chứ!-Quang Huy khẽ nói vào tai Hạ My
-Hi hi, không sao đâu Mai Linh, bạn cứ yên tâm mà cho anh ấy ngồi chung với tụi mình đi!-Hạ My mỉm cười nói với Quang Huy
-Hả Mai Linh, con... à không, thôi được rồi, anh cứ ngồi ở đây đi!-Quang Huy do dự nói
-Vậy thì cảm ơn hai em nhé, anh ngồi đây!-Anh ta mỉm cười nói

Bệnh viện Hạnh Phúc, thành phố Thượng Hằng
-Để anh gọt trái cây cho em ăn nhé!-Vương Tuấn mỉm cười mà nói với cậu
-Không cần phải làm phiền anh mắc công vậy đâu, tôi không ăn đâu!-Cậu quay mặt nói
-Không sao đâu mà, để anh gọt trái cây cho em ăn đây!-Vương Tuấn mỉm cười nói
Và thế là Vương Tuấn bắt đầu cầm dao mà ngồi xuống gọt táo cho cậu ăn, anh mỉm cười nhẹ trên môi khi được tận tay mình chăm sóc cho cậu như vậy. Sau khi ngồi gọt táo cho cậu ăn xong, anh liền mỉm cười rồi quay qua nói với cậu:
-Anh gọt xong táo rồi nè, em ăn đi!
Nãy giờ cậu ngồi nhìn Vương Tuấn gọt táo cho mình ăn mà cậu cảm thấy trong lòng mình thật ấm áp, không hiểu là vì sao nữa, nhưng mà hình như cậu thấy người mình có một cảm giác thật lạ với Vương Tuấn, không hiểu là loại cảm giác gì đây, cậu ngồi trên giường bệnh mà rối bời suy nghĩ không hiểu là cảm giác gì đây?Cậu bèn cầm một miếng táo trên tay mình mà khẽ cho vào miệng, "oa, không ngờ là táo này ngon thiệt", cậu liền mỉm cười nhẹ trên môi sau khi ăn thử một miếng táo mà Vương Tuấn vừa gọt cho mình ăn, cậu bèn nói:
-Vương Tuấn à, sao anh lại đối xử tốt với tôi đến như vậy, mẹ tôi có nói với tôi là anh chỉ là một người bạn của anh trai tôi nhưng mà tại sao anh lại dành thời gian của mình chăm sóc cho tôi như vậy chứ, tôi thật cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc là vì sao vậy chứ, anh nói đi!?
Hết chap 45!

THÔNG TIN NHÂN VẬT:
Tử Kiếm
-Cao 1m75 và nặng 54kg.
-Tuổi: 27
-Màu yêu thích: màu xanh nước biển
-Món ăn ưa thích: cá rán và nem nướng
-Năng lực ẩn: ...
-Phép thuật: Không có năng lực phép thuật
-Gia đình: Không rõ

Giới thiệu chap sau:
-Cô gái có mái tóc màu nâu ơi, trông em rất xinh đẹp đó!-Anh ta mỉm cười nói với Quang Huy
-À à, anh đừng nói như vậy mà, tôi thấy hơi ngại!-Quang Huy đang rất nóng máu trong người khi nhìn thấy cảnh Tử Ân đang lấy khăn chùi miệng cho Linh Linh
Các bạn nhớ đón xem chap 46- Vụ nổ ở đài truyền hình nhé!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net