Chương 2: Mua sách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay sau khi bạn cùng bố mẹ dùng xong bữa sáng khoảng mười phút, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ cửa đều đặn và có quy luật. Bạn ra mở cửa, bước vào là một người đàn ông đứng tuổi mặc áo choàng dài màu xanh lá. Ông ta tự giới thiệu mình là giáo sư đến từ Giáo Viện Sumeru, là người dẫn đường được chỉ định cho bạn, bên cạnh ông ta còn có một cậu trai tóc trắng

Bố mẹ bạn nghe thấy vậy liền nhanh chóng từ trong bếp chạy ra mời ông ta  vào nhà, tuy nhiên cậu trai kia lại không vào

Ngoài cửa chỉ còn bạn và cậu trai tóc trắng kia, bạn hơi gật đầu cười chào cậu ta và lấy từ trong túi ra một cái kẹo socola đưa cho cậu ta. Cậu ta nhíu mày nhìn lại bạn, vẻ mặt khó hiểu. Bạn cười tươi nói: "Đây là quà gặp mặt của mình. Xin chào, mình là [...], rất vui được gặp bạn"

Cậu trai đơ người ra một lúc, sau đó lạnh nhạt đáp lại: "Alhaitham"

"Cậu không ăn kẹo sao?" Bạn hỏi, tay vẫn giơ ra trước mặt Alhaitham

"Tôi không thích đồ ngọt" Cậu đáp

"Cậu yên tâm, kẹo này không ngọt, mình cũng không quá thích đồ ngọt nên kẹo này có đến 70% là cacao đấy, cậu thử đi, biết đâu lại hợp"

Bạn nói liến thoắng, có vẻ Alhaitham cảm thấy bạn có chút phiền, hoặc cũng có thể bị xiêu lòng trước lời chào mời đầy nhiệt tình của bạn, cuối cùng Alhaitham cũng nhận lấy chiếc kẹo, bóc ra

"Mùi vị cũng không tệ" Alhaitham gật đầu

Bạn vui vẻ cười. Nhìn bạn cười, không hiểu sao Alhaitham cũng cười theo. Cậu nghĩ có lẽ đây là phản ứng dây chuyền đi

{Đẹp thật đấy} Bạn thầm cảm thán trước nụ cười của Alhaitham  {Người này lớn lên nhất định sẽ là một mỹ nam}

Đúng lúc này bố mẹ bạn và vị giáo sư kia đi ra, có vẻ họ đã trò chuyện xong. Ông ta chào bố mẹ bạn rồi nói với bạn: "Đi nào, chúng ta đi mua sách thôi"

Ánh mặt trời ban trưa soi chiếu rực rỡ trên những con đường lát gạch. Giáo sư dắt bạn và Alhaitham đi xuyên qua khu phố nhộn nhịp, một đường thẳng đến hiệu sách có tiếng ở Sumeru

Tại sao bạn lại nghĩ nó nổi tiếng nhất? Đơn giản thôi, vì người dẫn đường của bạn là giáo sư của Giáo Viện đấy, một người như vậy làm sao lại đi vào một hiệu sách tầm thường được cơ chứ

Bạn ước sao mình có thêm chừng tám con mắt nữa. Khi theo giáo sư bước lên phố, bạn cứ quay ngang đầu, đảo dọc mắt, nhìn khắp bốn phương tám hướng để thấy hết mọi thứ: tiệm quán, đồ đạc bày tràn ra ngoài, người người mua sắm tấp nập. Tất cả đều mới mẻ với một người ngoại quốc như bạn

Trong khi bạn thích thú nhìn ngắm xung quanh, Alhaitham lại âm thầm lo lắng cho cái cổ của bạn. Cậu cảm thấy bạn quay đầu nhiều đến mức cái cổ của bạn muốn rơi ra rồi

Hiệu sách mà giáo sư dắt bạn và Alhaitham đến tên là "Ánh Đèn". Bạn nhìn những kệ sách cao đụng trần nhà chứa đầy sách mà mắt sáng như sao. Giáo sư đưa danh sách sách giáo khoa cho chủ hiệu sách để ông ấy đi chuẩn bị. Trong lúc chờ, bạn và Alhaitham được tự do đi lựa chọn những quyển sách mà mình muốn. Đương nhiên, giáo sư cũng không ngồi không, thân là một con người của đất nước trí thức, làm sao mà ông có thể cưỡng lại được sự hấp dẫn của sách, vậy nên ngay sau khi đưa danh sách cho chủ hiệu sách, ông đã biến mất sau những kệ sách dài

Một lúc lâu sau, khi mà trời bắt đầu âm u, mây đen kéo đến, giáo sư mới miễn cưỡng ôm hai một quyển sách to như tảng đá lát đường xuất hiện. Bạn và Alhaitham cũng không kém cạnh, mỗi người đều cầm trên tay bốn đến năm cuốn sách to tổ chảng. Các bạn nhanh chóng thanh toán rồi ôm đống sách về nhà. Trên đường, bạn chân nọ xọ chân kia, dáng đi xiệu vẹo vì đống sách nặng trịch. Đúng lúc bạn nghĩ mình sắp không đi nổi thì Alhaitham vươn tay ra giúp bạn ôm đi phân nửa đống sách bạn đang cầm

"Bạn cầm được không đó?" Bạn tròn mắt hỏi "Nặng lắm đấy"

Giáo sư cũng kinh ngạc nhìn Alhaitham, lòng không khỏi cảm thán sao thằng nhóc này khoẻ thế

Alhaitham không đáp lại câu hỏi của bạn, chỉ thản nhiên nói: "Đi mau lên, trời sắp mưa rồi"

Bạn nghe vậy cũng không nói thêm câu nào, chỉ tăng tốc độ đi nhanh lên. Đối với hành động của Alhaitham, bạn âm thầm bật ngón cái với cậu ta, cảm thấy cậu ta còn nhỏ mà đã có phong thái của một quý ông rồi

Alhaitham giúp bạn khiêng đống sách đến tận trước cửa nhà trọ, sau đó mới vội vàng rời đi cùng giáo sư vì trời lúc đấy bắt đầu lấm tấm có hạt mưa. Bạn cũng nhanh chóng chuyển đống sách vào nhà bởi bạn không muốn chúng bị ướt chút nào. Kết thúc một ngày mua sắm tuyệt vời, vậy là bạn chỉ còn có đồng phục và một vài thứ lặt vặt là chưa mua thôi. Bạn vui vẻ sắp xếp lại đống sách và cho vào túi, cảm thấy hôm nay thật là một ngày tuyệt vời

Cảm ơn đã ghé đọc!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net