Chương 3: Mượn cậu một ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau bạn cùng bố mẹ đi đến tiệm "May đo trang phục của phu nhân Milly". Những tưởng bố mẹ sẽ cùng bạn đi vào nhưng không, họ đưa một túi nặng trịch mora cho bạn rồi nói:

"[...] nè, con tự mình vào đó nhé, bố mẹ có chút việc phải đi xử lý, chiều nay gặp lại con lúc 4 giờ ở nhà nhé"

Là một đứa trẻ ngoan thì nên hiểu chuyện, vậy nên bạn đi vào tiệm của phu nhân Milly một mình, trong lòng hết sức lo âu

Phu nhân Milly là một người đàn bà có gương mặt phúc hậu, cười toe toét trong bộ đồ màu tím nhạt. Bạn vừa mở miệng định nói thì bà đã tươm tướp:

"Đồng phục Giáo Viên phải không bé? Ở đây có nhiều lắm, tha hồ cho cháu chọn. Trong kia cũng đang có một quý ông trẻ tuổi thử đồ đấy"

Đằng sau cửa hàng, Alhaitham đang đứng trên một cái bục cho một người phụ nữ khác lược thử cái áo choàng xanh của cậu. Phu nhân Milly chỉ cho bạn đứng trên một cái bục khác bên cạnh, trùm một cái áo choàng dài qua đầu bạn, bắt đầu đánh dấu chiều dài để xén bớt

Bạn nhìn Alhaitham, nói:

"Chào, lại gặp nhau rồi"

Alhaitham gật đầu

"Bố mẹ mình đang đi có việc mất rồi, vậy nên giờ chỉ có một mình mình"

Alhaitham nhắm mắt gật gù một cái, tỏ rằng mình đang lắng nghe

"Nè" Bạn lôi từ trong túi ra một gói kẹo to đưa qua cho Alhaitham "Cái này cho cậu, vẫn là loại hôm qua đấy, 70% cacao"

Hít sâu một hơi, bạn nói cười nói tiếp:

"Mình có thể mượn một ngày của cậu không?"

Alhaitham mở mắt chăm chú nhìn bạn. Bị nhìn chằm chằm như vậy, bạn cũng có chút xấu hổ giải thích

"Mình không phải người Sumeru, đây là lần đầu tiên mình đến đây, vì vậy,...vì vậy cậu có thể làm hướng dẫn viên du lịch của mình một ngày không?"

Alhaitham vẫn nhìn bạn không chớp mắt, điều này khiến bạn không khỏi  cảm thấy lúng túng mà cúi đầu. Có lẽ, không khí vẫn cứ sẽ gượng gạo như vậy nếu không có câu nói chen ngang của phu nhân Milly

"Cháu xong rồi đấy, bé ạ"

Bạn nhảy ngay khỏi cái bục, định bụng sẽ chuồn đi thật nhanh. Ai ngờ ngay sau khi bạn vừa thanh toán xong định chạy thì đằng sau lại vang lên giọng nói của Alhaitham:

"Cậu định không đưa tôi kẹo à?"

Bạn đơ người

Ừm...thực ra là...bạn chết máy rồi

Thấy bạn không có phản ứng gì, Alhaitham lại nói: "Cậu định để tôi làm hướng dẫn viên không công hả? Tôi nói trước, không nhận được kẹo thì tôi không làm đâu"

Nghe vậy, bạn nhanh chóng đem túi kẹo đặt vào tay Alhaitham, cười ngọt lấy lòng: "Nào có, mình chưa từng để ai bị thiệt vì mình bao giờ, làm sao có thể để cậu làm công không lương được"

Alhaitham không để ý đến bạn, tay cầm túi kẹo hơi nâng lên hạ xuống một chút. Bạn đoán cậu ta đang ước lượng thử xem trọng lượng của túi kẹo

Ước lượng xong, Alhaitham gật đầu cất kẹo vào túi, nhìn bạn hỏi: "Cậu muốn đi đâu trước?"

"Mình muốn đi mua bút viết" Bạn trả lời

"Thế thì cũng không xa lắm" Alhaitham vừa nói vừa thanh toán với phu nhân Milly

Xong xuôi, Alhaitham nắm lấy tay bạn: "Đi thôi"

                   -----------------------

Đứng trước một đống giấy da và viết lông chim đủ loại, bạn không khỏi choáng váng. Bình thường mấy cái này đều là bố mẹ bạn mua nên bạn mù tịt không biết nên chọn cái nào. Alhaitham nhìn dáng vẻ ngơ ngơ ngác ngác của bạn, ngán ngẩm chậc lưỡi một cái rồi bước đến yêu cầu chủ tiệm lấy cho cậu chục cuộn giấy da, viết lông ngỗng, cùng bốn bình mực đen và xanh. Mỗi loại hai phần

Cầm hai túi đồ ra khỏi cửa tiệm, Alhaitham nhìn bạn: "Tiếp theo là đâu?"

Bạn ngẫm nghĩ một chút rồi đáp: "Nơi bán dược liệu đi"

Nghe bạn nói, Alhaitham hơi ngạc nhiên: "Cậu không phải là người phái Haravatat sao? Cần dược liệu làm gì?"

"Mình...mình...ờ...là sở thích thôi"

Đối với câu trả lời đầy ngập ngừng của bạn, Alhaitham từ chối cho ý kiến mặc dù hai chữ "Không tin" đã hiện chình ình trên mặt cậu

Cậu ta dẫn bạn đến tiệm dược liệu ở gần đó. Tuy nói là gần nhưng cũng phải rẽ hai lần mới đến nơi

Tiệm dược liệu mà Alhaitham dẫn bạn đến là một nơi chứa đủ mọi nguyên liệu tuyệt vời để tạo ra bất kỳ thứ mùi kinh khủng gì. Các thùng đựng nguyên vật liệu chất đầy trên sàn, những hũ dược thảo, các thứ rễ khô, và những bao bột phát sáng để dựa sát tường. Những bó lông, những cành củi nổi u sắc màu treo thòng từ trên trần xuống. Alhaitham từ chối vào tiệm vì cậu không thể ngửi được mùi dược liệu nồng và khó ngửi như vậy. Vậy nên bạn một mình đi vào trong tiệm, lòng vòng xem thử xem có tìm thấy thứ mình cần

Bạn ngồi xuống để xem thử chất lượng của một túi rễ lan nhật quang. Khi bạn đang định lấy thì có một giọng nam vang lên ở trên đầu: "Nếu tôi là bạn thì tôi sẽ không lấy chúng, chất lượng của chúng không tốt đâu"

Cảm ơn đã ghé đọc!

Chúc các bạn một ngày 8/3 vui vẻ và nếu thấy hay thì hãy ủng hộ mình nha🥰


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net