Chapter 8 : Tôi đùa chút thôi mà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anya không quen nhà nên cứ chạy lung tung chỉ cần tránh thứ đáng sợ đang đuổi mình là được. Nhưng đâu có dễ vậy, chú chó đã quen và biết hết mọi ngóc ngách trong nhà mình rồi nên vẫn đuổi kịp được mục tiêu

Anya : trời ơi anh Damian ơi anh ở đâu?!

Mèo đuổi chuột được 1 hồi, Anya thấy phía trước trong phòng bếp Damian quay lưng lại có vẻ như đang nấu ăn, tai lại còn đeo tai nghe nữa thảo nào gọi mãi không thấy trả lời

Cô như bắt được vàng, chạy thẳng vào phòng bếp lấy đà nhảy phốc lên người Damian. Anh đột nhiên bị 1 thứ có sức nặng đè lên nên hơi bất ngờ, suýt trượt chân làm ngã cả 2. Anh quay mặt lại xem thủ phạm là ai nhưng quay lại thì gương mặt anh rất gần cô, bỗng trái tim đập nhanh hơn 1 nhịp, mặt đỏ gay lên, vội quay mặt đi

- C.. cô đang làm trò gì vậy? - Damian nói lắp bắp, người cứng đơ

- Có con chó! - Anya thì sợ hãi tột độ, tay và chân bám chặt vào người Damian

- Con chó? - Damian bây giờ mới bỏ tai nghe ra

- Nó đang đứng trước cửa kìa!

- Là Bond mà

- Bond?

- Nó là con chó cưng của tôi, tên Bond

Anya : cần nuôi con bự tổ bà nải vậy không

- Anh đuổi nó đi đi, đuổi tôi nãy giờ làm sợ mặt xanh lét rồi này

- Tại sao tôi phải đuổi nó? Ở đây cùng chủ nó có sao đâu? Cô làm như Bond là sinh vật lạ vậy

- Nhiều sao lắm nhá! Nó có quen tôi đâu, anh muốn tôi bị ngoạm à?

Damian : cô gái dùng những câu từ hài hước thật đấy

- Đuổi nó đi đuổi nó đi, không tôi bám dính lấy anh như sam đấy

- Hôn vào má tôi 1 cái đi

- Gì?

- Không thì thôi

- Ais - Anya chầm chậm gần đến gương mặt Damian, thơm chụt vào má anh 1 cái, mặt có vài vệt hồng

- Đ.. được chưa?

- Cô làm thật à?

- Ý anh là sao?

- Tôi chỉ đùa chút thôi mà, không ngờ cô làm thật

- Anh.. anh

Anya tức tối, mặt đỏ hơn vì ngại, liên tục đánh Damian

Anya : Damian Desmond mà cũng biết đùa á?

- Đừng đánh tôi nữa ngã cả 2 bây giờ

- Anh thật là..

- Nào Bond ngoan, đừng làm chị Anya sợ nhá. Làm quen với chị ấy đi anh đây cho ăn món khoái khẩu - Damian xoa đầu Bond(đương nhiên vẫn đang cõng Anya trên lưng)

- Đúng rồi, chúng ta sẽ còn gặp nhau nhiều mà

Bond nghe vậy cũng nghe theo, ngồi ngoan xuống đất

- Xuống đi

Anya rụt rè xuống khỏi tấm lưng của Damian nhưng vẫn đứng đằng sau anh

- Cô ra kia ngồi đi tôi đang nấu ăn dở

- Hơ nhưng tôi vẫn sợ

- Bond rất thích được xoa đầu, cô đến xoa cái nó sẽ không ghét cô đâu

Cô nghe vậy chầm chậm lại gần Bond, tay run bần bật từ từ xoa đầu Bond. Nở nụ cười thân thiện nhất để lấy lòng

- Chị là Anya Forger, chào Bond nha..

Cậu tự nhiên đứng dậy dụi vào lòng Anya làm cô hú hồn 1 phe nữa

Ngồi chờ Damian 10 phút nữa cuối cùng đồ ăn cũng xong. Anh cũng lấy phần ăn cho Bond

- Mà vừa nãy tôi không ngờ anh biết đùa đấy

- Ý cô là sao?

- Bình thường mặt anh không cảm xúc, nói chuyện thì lạnh nhạt ngắn gọn á

- Ở nhà đương nhiên sẽ nói chuyện hơn rồi

- Như vậy cũng tốt. Không tôi chán chết

- Đồ ăn ngon thật đấy! Xuất sắc luôn!

- Vậy ăn nhiều vào

- Mà bình thường anh cũng tự nấu ăn à?

- Không, bình thường là người hầu trong nhà nấu, vài lần tôi thích thì tự nấu ăn thôi

- Wow có cả người hầu luôn

- Nếu gặp họ trong nhà thì phải đối xử với nhau như người yêu đấy

- Tôi biết mà

- Mà tôi không thấy ông Desmond nhỉ

- Ông đi làm rồi, cô nghĩ gì giờ này còn ở nhà

- Ngày nghỉ cũng đi sao? Vất vả nhỉ

- Xin lỗi tôi có điện thoại - Anya cầm điện thoại ra ngoài cửa phòng nghe máy


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net