Oneshot: Phượng Hoàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*lưu ý đây chỉ là một câu truyện khác, không liên quan gì đến cốt truyện chính bây giờ.*

Cặp: ChinaxVietNam

Thể loại: ?

Bad End 

Và xin hãy nhớ rằng tôi đã lưu ý. Không nhận gạch, đá.

Hôm nay tự nhiên có hứng nên viết cho vui eh.

......................................................................................................

Này China!_ tôi vội băng qua đường đến chỗ tên China đang ở, hôm nay tôi sẽ kiếm được bộn tiền:))


"Gì ? Không thấy tôi đang bận sao ?"_  hắn nhíu mày.


Nghe nói cậu có crush rồi đúng không ?_ tôi vui vẻ nói thầm vào tai cậu ta.


"Cái- sao ngươi biết !?"_ hắn vội hất tôi ra rồi nhanh chóng móc ví tiền.


Xin lỗi nha nhưng tôi là camera chạy bằng cơm số 1 khu phố đấy :)_ tôi cười gian xảo nhìn hắn, ngụ ý rằng: "đưa tiền đây bố mày mới im".


"Biết rồi thì im miệng lại, 500k đủ chưa?"_ hắn ta cáu gắt đưa tiền cho tôi.


Ui giời! Thôi nhiêu đây không đủ~ hay là tôi đăng lên Facebook nhé!_ tôi liếc nhìn hắn rồi giơ điện thoại. Tay chuẩn bị nhấn nút đăng.


"Bỏ xuống! 2 triệu! Đủ chưa ?"_ hắn đưa cho tôi 4 tờ 500.000vnđ 


Bạn cũng hiểu ý mình phết đấy !_ tôi nhanh chóng cất điện thoại, chìa tay ra lấy tiền.


"Mà... nếu ngươi dám tiết lộ thì..."_ hắn lấy tay rồi xoẹt ngang cổ.


Umm💦 biết rồi, tôi không có ngu đến mức đó_ mồ hôi tôi chảy như suối. Tôi nhanh chóng lấy tiền rồi chuồn đi, kẻo ở đó 1 hồi thì tạch mất!


.


.


.


Bon bon trên đường thì tôi gặp crush của China, anh ấy có mái tóc đen nhánh hơi rối. Mắt hiền từ nhìn tôi.

"Mới đi đâu về vậy *****"_ anh cười hiền dịu hỏi tôi.

"Em mới trao đổi thông tin về ! UvU"_ tôi lấy 5 tờ 500.000vnđ ra cho anh ấy xem.

"Ehhh ? Thông tin gì quan trọng lắm hả ?"_ anh ấy chớp chớp mắt mong muốn tôi tiết lộ.

"Khôn- không được đâu, nếu em nói cho ai thì em sẽ chớt mất"_ tôi quay đầu tránh ánh mắt cún con đó của anh.

"Mồ~ chán thế! Thế thôi anh đi nha. Chúc em 1 ngày tốt lành"_ anh bĩu môi hờn dỗi rồi đi mất tiêu.

.


.


.

Anh ấy đáng yêu thật, cũng không thắc mắc gì khi mà China thích anh ấy_ tôi nghĩ thầm...






Mọi chuyện cứ tiếp diễn như bình thường cho đến một ngày China nói với tôi rằng sẽ tỏ tình với anh Việt Nam vào ngày thứ 6.


Tôi cùng hắn chọn quà, nơi tỏ tình,... :

Ey, tôi thấy dưới gốc cây hoa anh đào sau trường cũng có nhiều người chọn để tỏ tình Á!_ tôi chợt nhận ra sau 45 phút suy nghĩ.


"Một nơi nhiều người đã từng tỏ tình thì còn gì đặc biệt nữa?"_ hắn đảo mắt.


Ờ cũng đúng_ tôi cũng chưa nghĩ đến điều này. 


Thế thì ở khu vườn kế bên trường đi! Tôi từng đến rồi, có một cái hồ với 3 cây anh đào xung quanh Á ! Lãng mạng lắm luôn ah~_ tôi nhắm mắt lại mơ màng.


"Có hình không ?"_ hắn hỏi, tôi cũng thừa biết rằng hắn muốn chắc chắn nơi này phải đặc biệt.


"Nè."_ tôi đưa bức hình 1 chiếc hồ xanh biếc cùng với những cây hoa anh đào Hồng nhạt. Cánh hoa rơi nhè nhẹ xuống, tạo nên một khung cảnh Hồng ơi là Hồng.


"Ngươi cũng biết chọn chỗ đấy chứ."_ hắn khen tôi, mặt có vẻ trông chờ lắm.


Tôi mà~_ 


.


.


.


.


.


.

Buổi chiều thứ sáu hôm đó, tôi lén lút đi theo họ:


"Cậu dẫn tớ đến đây làm gì vậy ?"_ cậu khó hiểu nhìn hắn.


"Cậu có thể nhắm mắt lại được không ?"_ mặt hắn lạnh tanh, nhưng tôi biết là hắn đang lo lắng và hồi hợp lắm.


"Umm cũng được?"_ cậu nhắn đôi mắt vàng kim của mình.


"Rồi giờ cậu mở ra r được rồi đó"_ hắn nhẹ nhàng lấy bó hoa hồng từ sau lưng, ngại ngùng nói với cậu.


"Ok ?"_ cậu từ từ mở mắt ra.


"Tớ thích cậu ! Cậu có đồng ý làm người yêu của tớ không ?"_ mặt hắn đỏ như quả cà chua, miệng lắp bắp nói.


"Eh??"_ cậu bất ngờ không thể phản ứng gì thêm.


"Có hay không ?"_ 


"Tớ- tớ xin lỗi"_

...

.


.


.


.


.


.


.

Tiếng tim của ai đó vỡ, tôi có thể nghe thấy được nó.


"Tớ xin lỗi, nhưng tớ chỉ coi cậu là bạn tốt thôi^^💦"_ cậu tỏ vẻ bối rối và chân thành.


"Không sao..."_


Sau đó anh ấy rời đi, để lại hắn bơ vơ trong khung cảnh lãng mạn.

.


.


.


.


.


.


.

Kể từ đó tôi không thấy anh Nam nữa. China cũng chuyển nhà đi chỗ khác.

.

.

.

Tôi cảm thấy tội nghiệp cho China, nhưng người ta không thích mình thì cũng không thể ép buộc người ta phải thích được.

.



.



.



.



.

Thật ra là có thể đấy.

...

Chú Phượng Hoàng kiều diễm ngày nào đang tuyệt vọng trong một căn phòng lộng lẫy, tráng lệ như một nơi dành cho quý tộc


Trông chú như đang đau khổ, mặc dù ăn ngon mặc đẹp nhưng chú đã mất đi sự tự do vốn có. 

Sống trong một chiếc lồng son yêu kiều khiến chú muốn kết liễu đời mình.


Không chỉ thế, tuần nào chú ta cũng bị xâm phạm. Nỗi ám ảnh về nó khiến chú muốn phát điên!








Những nụ hôn kinh tởm, cách mà hắn ta chạm vào cơ thể chú, hắn không quan tâm đến cảm xúc của chú khi bị "làm".  Chú ta đau đớn cầu xin, nhưng hắn ta nào để tâm đến những lời van xin đó? Kinh tởm, chú ta không khóc được, không thể nói nên lời. Tất cả chú cảm nhận được chỉ là đôi bàn tay kinh tởm đó chạm vào người mình. Khắp người đều có cảm giác bẩn thủi, đã chà rửa nhiều lần. Đến khi da rát rần, đỏ hoe nhưng vẫn không sạch. 


Hắn chạm vào tôi, hắn vòng qua eo tôi, tôi không thể làm gì được. Tôi cố thoát khỏi rồi, hắn l*m dụng tôi quá nhiều lần rồi. 


Tại   Sao  không  thể   BUÔN   THA  cho tôi chứ ?


Cứu tôi.. 


Hắn đối xử với tôi rất nhẹ nhàng, cho tới khi nhu cầu của hắn ập tới. Tôi đã khóc, tôi đã cầu xin, tôi đã la, tôi đã phá, tôi đã làm đủ mọi thứ rồi


Đau..cảm giác cổ họng rát khô khan đến mức khó thở, tôi đã phản kháng...Hắn nhốt tôi 8 ngày không nước không cơm, cho đến khi tôi bỏ cuộc và đáp ứng nhu cầu của hắn...


.


.


.


Cái này mà gọi là yêu sao !? 


Anh yêu tôi? anh yêu tôi lắm, anh làm tôi đau khổ, anh khiến tôi phát điên! 

Anh giam giữ tôi trong chiếc lồng chết tiệt này!



Tôi hận anh.




H ậ n  Đ ế n  C h ế t !

Tôi hận anh đến từng giọt máu. 

Tôi hận anh đã cướp đi thanh Xuân, sự trong trắng của tôi. 











Đồ khốn nạn, tôi sẽ giết anh trong quằn quại, trong sự uất ức như tôi.





Tôi thề sẽ giết anh trong đau đớn, khiến cho anh sống không bằng chết giống tôi lúc này.











Tôi sẽ giết anh trong vui sướng ! 




Tôi sẽ đâm anh liên tục nếu tôi có 1 con dao.




Tôi sẽ khiến anh giống hệt tôi...














"Rồi tôi sẽ vứt bỏ anh như một món đồ chơi, đạp nát lòng tự trọng của anh,..."













Những uất hận, những nỗi đau không thể nào khôi phục. Yêu tôi !? Yêu tôi nhưng anh chưa từng quan tâm đến cảm giác của tôi!?



Anh coi tôi như một món đồ để trút hết gánh nặng, như một món đồ chơi t*nh d*c!




Anh xích tôi lại như một con chó ! Sự tự do của tôi đâu hả !?














"Đáng lẽ ngày hôm ấy tôi sẽ không đi cùng anh..."_




"Rồi nhận được kết cục bi thảm này..."_









Cuối cùng, con chim Phượng Hoàng kiều diễn ngày nào đã kết thúc đời mình...



Một cách dưới khoát, tự đâm chính mình bằng một con dao tự chế. Chết khi còn mở mắt, đôi mắt sâu thẳng như vực tối.











Tôi sẽ làm anh vui vẻ đến khi anh không còn cảm giác, rồi tôi sẽ tiêm những liều thuốc độc vào người anh


Anh sẽ chết trong âm thầm..




Một cách đau đớn...













Giọng cười ma mị vang đều đều, Nó sẽ không chấm dứt nếu như hắn không chết...


Nó cười khúc khích rồi hoà vào với màn đêm...





Một cái chết từ từ...


Một cái chết đau khổ...




...............vote cho tôi đi, tôi đã rất tâm huyết để viết nó đấy Ò^Ó...............

Chúc bạn một ngày tốt lành^^

Có nên làm part 2 ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net