Chương I - §38_Cứu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Laville!"

Những cái gai từ từ biến mất vào lòng đất, Allain không để ý, vài cái gai có dấu hiệu nứt mà run rẩy, rồi anh liền vội vàng chạy tới chỗ cậu.

Cơ thể cậu nằm yên trên đất, máu chảy ra từ cơ thể tạo thành một vũng máu, Allain hoảng sợ nhìn cậu bất động, sợ cậu thực sự toang rồi.

Lúc này một tiếng nói vang lên, rất quen thuộc.

"Laville"

Anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy Zata đáp xuống ở không xa, mà thứ anh để ý là đôi cánh của hắn. Một bên là màu đặc trưng của Dạ Ưng còn bên còn lại thì là một màu đen toả ra hắc khí. Anh nhớ lại lời Thorne nói, hắn là con lai giữa ma tộc và Dạ Ưng, phút chốc mà hoảng sợ.

Hắn chậm rãi tiếng lại gần, anh dù sợ như vẫn ngồi ở đấy, mắt quan sát hắn, tay thì để ngay thanh kiếm, nếu hắn có làm gì cậu, trực tiếp động thủ.

Ai ngờ hắn chỉ tiến lại rồi nhìn cậu, miệng lẩm nhẩm.

"Laville...Laville..." Trông cực kì tội nghiệp.

Nhìn thấy gương mặt tối sầm ấy, lòng hắn thắt lại, nỗi sợ khi cậu biến mất càng tăng lên. Hắn run rẩy, chạm vào bàn tay vươn lại chút hơi ấm, nhìn cậu bất động mà không nói nên lời.

Rồi Zata nhìn tới nơi cái gai kia đâm qua, bất ngờ sao mà hắn lại nhìn thấy một cái lông vũ của hắn ở đấy. Hắn cầm lông vũ lên coi, nó dần tan thành cát bụi, đồng thời nơi bị đâm xuyên qua nó...đã ngưng chảy máu.

Hắn chạm vào thử vết thương, chỉ có trái tim...bị bể đôi nhưng hình như nó đang tái tạo. Hắn không tin vào mắt mình, Allain nhìn hắn nhíu mày có chút không hiểu.

Rồi hắn chợt nhớ đến nguồn ma thuật của cậu, hắn chỉ từng nghe qua, thứ gọi là sức mạnh khai sơ, nguồn ma thuật tinh khiết nhất có khả năng khiến con người ta trở nên bất tử nhưng điều kiện là phải điều khiển được nguồn ma thuật ấy trong khi cậu...không điều khiển được.

Rồi hắn nhớ lại hình dạng của cái gai, đó là gai linh hồn, chỉ cần đâm xuyên linh hồn, cả cơ thể liền tan nát thành tro bụi nhưng cơ thể cậu vẫn còn có nghĩa là linh hồn an toàn cộng thêm cơ thể được bảo vệ thì...cậu vẫn có thể cứu, nếu có một trái tim lập tức thay vào. Còn vì sao linh hồn cậu được bảo vệ có lẽ là do cái lông, nó là lông đen, chứa hắc khí cực kì mạnh, nên có vẻ cái gai đó đã sợ hãi mà rụt đi khi cảm nhận được hắc khi vì thế mà chỉ phá được có thể cậu.

Nhưng hắn lại khựng lại, bây giờ biết kiếm đâu một trái tim, hắn càng không biết cách để bảo quản cơ thể cậu, rồi đột nhiên hắn nhớ đến, à...hắn là ma tộc, hắn có hai trái tim. Tay đặt ở tim mình, hắn nhất quyết sẽ cứu cậu nhưng hắn cần biến về dạng ma tộc mà dạng ấy chẳng có gì đâm xuyên được.

Rồi một tia sáng loé lên trong đầu hắn, hắn nhìn vào thanh kiếm của Allain, đó là kiếm Lưu Ngân.

Kiếm Lưu Ngân, thanh mảnh, cứng, trong suốt nhưng nó có thể đâm xuyên qua trái tim của những ma tộc, thứ mà chẳng mấy ai chạm đến được.

Tim ma tộc còn có thể xuyên thì nói gì đến da thịt, nó còn mềm hơn tim vì vậy hắn liền nói.

"Cho ta mượn thanh kiếm Lưu Ngân của ngươi"

Allain nghi hoặc nhìn hắn, nửa muốn nửa không, rồi hắn lại nói.

"Ta là cứu hắn, ngươi cũng không phải không biết ta như thế nào"

Hắn căng thẳng cực kì nhưng vẫn giữ bình tĩnh để nói với anh, Allain thấy vậy liền rút thanh sau lưng đưa cho hắn.

Nhận lấy kiếm, nó nhẹ hơn hắn nghĩ rồi hắn đứng dậy nhanh chóng biến thành dạng ma tộc, hai bên cánh hiện ra, biến thành một màu đen huyền bí, khắp người đều là hắc khí, Allain thấy thế có chút sợ hãi nhưng biết hắn như vậy là để cứu cậu.

Rồi hắn khụy xuống, giơ thanh kiếm lên, tự tay moi tim bản thân.

.
.

.

Tulen bị dịch chuyển đến chỗ Murad, ngỡ ngàng nhìn anh trước mặt rồi nhìn xung quanh, chẳng thấy Laville cùng Allain đâu, trùng hợp sao Zata cũng ở đây.

Nhìn thấy Tulen đột ngột xuất hiện anh liền thấy có điềm chẳng lành liền chạy tới, lo lắng hỏi.

"Sao em ở đây"

Tulen run rẩy quay đầu lại, miệng run run nói.

"Lâu đài bị tấn công rồi, Allain cùng Laville vẫn ở đấy"

Nghe thấy Laville hắn liền đứng bật dậy, chạy đến chỗ y liền bị Murad chặn lại, anh nhẹ nhàng giữ vai Tulen, hỏi.

"Bọn họ có vũ khí chứ?"

Y gật đầu, rồi Zata liền hỏi.

"Ở đâu"

Tulen đáp.

"Có thể bọn họ sẽ tìm cách đến nơi gần nhất, tôi nghĩ có lẽ sẽ không an toàn vì thực sự có rất nhiều hắc thú"

Mọi người đều ngỡ ngàng, phá vòng bảo vệ mà Yorn tạo ra thì chỉ có thể phá từ bên trong, có khi vụ này chính là có chủ ý.

Zata sốt ruột không đợi nổi nữa liền đi vào lều lấy đồ chuẩn bị xuất phát, Murad không ngăn cản, anh cũng muốn cứu em trai mình nhưng vẫn còn rất nhiều hắc thú ngoài kia, vì vậy, anh lại gần đưa cho hắn một viên đá, nói.

"Đây là đá dịch chuyển, bóp nát nó thì sẽ lập tức đến chỗ ta"

Anh nhìn vào mắt hắn, nghiêm túc nói.

"Giao em trai ta cho ngươi"

.
.
.

Hắn thở dốc, nhìn cậu đã thở trở lại nhưng khá yếu ớt dù vậy vẫn vui vẻ, rồi tay hắn đột nhiên vô lực gục xuống, Allain liền chạy sang đỡ.

Anh nhìn sang cậu rồi hỏi.

"Như vậy ngài sẽ không sao chứ?" Anh chứng kiến toàn bộ, cái cách mà hắn cứu cậu.

Hắn gật đầu bảo:"Ổn thôi" rồi liền nằm ra đất, nhưng tay vẫn nắm tay cậu.

Không gian im lặng, Allain quan sát cả hai mệt mỏi rồi nhìn thấy thanh kiếm liền lấy lại mà tra kiếm vào vỏ.

Được một lúc hắn lên tiếng.

"Chúng ta đi"

"Hả? Đi đâu?"

Hắn lấy ra viên đá Murad đưa hắn, nói.

"Đến chỗ anh trai của em ấy, sẽ ổn thôi, em ấy được cứu rồi"

Rồi hắn bế Laville lên ngồi trên đùi mình bảo Allain giữ lấy hắn sau đó bóp nát viên đá, không gian móp méo, lập tức xuất hiện trước mặt Murad.

"Z-Zata"

Hắn mở mắt ra, nhìn thấy anh, khá vui mừng, môi khẽ nhếch bảo.

"Em ấy ổn rồi"

Sau đó hắn lập tức ngất đi, mọi người ở đó liền xôn xao, Allain liền vội vàng nói.

"Cả hai đều bị thương rồi ạ"

Nghe vậy Murad nhanh chóng đưa cả hai đi chữa trị, dù không hiểu gì nhưng nhìn cái cách mà máu dính đầy trên áo cả ba có lẽ bọn họ cũng hiểu được đôi chút.

Cậu được chữa trị, hắn cũng vậy, sau đó không hiểu sao đám hắc thú đồng thời biến mất, vì thế mà bình yên nhưng Laville sau khi được cứu về, bất tỉnh ba tháng.

_Còn_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net