Chap 7 : Dòng chảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác khi thấy bộ dạng của Trác Chí Vị thì hết cả hồn.

'Cậu bị sao vậy?'

Ngồi vào băng ghế sau cạnh Trác Chí Vị Vương Nhất Bác lo lắng hỏi.

'Bị gì?'

Trác Chí Vị vừa đọc tin tức mà thư ký vừa gửi cho hắn qua máy tính bảng vừa hỏi lại.

'Cậu không nhìn gương sao? Bộ dạng của cậu lúc này cứ như bị yêu tinh hút cạn sinh lực trong phim truyền hình vậy.' - Vương Nhất Bác phát biểu xong liền bị búng trán.

'Bớt xem mấy cái phim không có nội dung lại. Cậu đã bàn với ba mẹ con đợi nhà cậu sửa xong con sẽ sống cùng cậu.'

'Cậu mua nhà hồi nào sao không nói với con.' - Vương Nhất Bác nghe đến việc Trác Chí Vị sẽ ở quốc nội định cư luôn thì vui mừng không thôi.

'Mới mua đây. Cậu đã gửi địa chỉ và hình qua cho con rồi đấy, rảnh thì đến xem xem có muốn bày trí thêm gì nữa không.'

'Ok.' - Vương Nhất Bác nhanh chóng mở điện thoại ra nhìn, tâm trạng của cậu lúc này rất tốt.

'Chuyện con biến thành chìa cậu có tìm hiểu qua nhưng tự liệu khá ít và mơ hồ, hôm nay đi thăm Hoằng Nghị cậu cũng có hỏi cậu ấy nhưng thấy cũng không khá hơn, con hỏi Diệp tiên sinh xem có thời gian nào rảnh không cậu muốn gặp ông ấy hỏi chút chuyện.' - Trác Chí Vị tuy thời gian ở nước ngoài vẫn lo lắng cho Vương Nhất Bác cũng liên lạc thường xuyên nhưng dù sao hắn cũng không mấy yên tâm.

'Cảm ơn cậu.'

Vương Nhất Bác nhắm mắt dựa vào vai của Trác Chí Vị bầu không khí ấm áp này vẫn kéo dài cho đến sáng hôm sau khi Vương Nhất Bác gặp Tiêu Chiến.

'Chào buổi sáng. Anh ăn gì chưa?

Vương Nhất Bác chủ động chào Tiêu Chiến khiến hắn không biết cậu có phải uống lộn thuốc không.

'Chưa.Còn em?'

'Vậy anh đi ăn đi. Tôi ăn rồi.'

Tiêu Chiến rút lại câu nói vừa rồi Vương Nhất Bác vẫn bình thường như mọi khi.

'Em không cảm thấy bản thân nên nói chưa rồi mời anh đi ăn mới đúng sao?'

'Không.'

Vương Nhất Bác không nghĩ liền trả lời. Đêm qua về nhà cùng ba mẹ và cậu ăn cơm xong ngủ lại một đêm. Sáng nay lại cùng Trác Chí Vị ăn cơm rồi được đưa đến chổ làm khiến Vương Nhất Bác nhớ đến khoảng thời gian khi Trác Chí Vị chưa đi du học.

'Phục. Anh đi ăn sáng lát gặp.'

Tiêu Chiến bực mà không làm được gì cậu liền lấy tay xoa đầu cậu phá huỷ kiểu tóc xem như trả thù.

.

.

Việc tìm usb rơi vào ngỏ cục cho nên 5 người bọn họ bị bắt ngồi viết lại quá trình điều tra. Hoằng Nghị văn hay chữ tốt, Cố Nguỵ dù sao cũng là bác sĩ, Tiêu Chiến thì cũng đã có kinh nghiệm trong vấn đề này chỉ khổ Trần Vũ cùng Vương Nhất Bác, một người văn chương cụt ngủn, còn một người thì viết như nhật ký của  mấy em bé.

- Trích 1 đoạn của Trần Vũ -

Tôi cùng Cố Nguỵ đang đi trên đường thì thấy tên ăn cướp, tôi giơ chân đá 1 phát hắn té sau đó mang về đồn.

- Trích 1 đoạn của Vương Nhất Bác -

Trời hôm nay trong xanh, bánh mì ven đường nhìn đẹp mà không ngon. Tiêu Chiến lo mãi mê trò chuyện với bà bán bánh ven đường xém bị móc túi.

Cố Nguỵ cùng Tiêu Chiến sau một hồi đắng đo suy nghĩ thì liền viết giúp Trần Vũ và Vương Nhất Bác sau đó bắt hai người sao chép nộp lên.

.

Diệp tiên sinh từng nghe Vương Nhất Bác nói đến Trác Chí Vị cứ tưởng lớn tuổi ai ngờ đến khi gặp mặt mới biết hắn còn trẻ như vậy.

'Diệp tiên sinh, không biết có thể hổ trợ tìm giúp tôi một thầy hay cô giáo dạy chìa và khoá không?'

'Trác tổng, cậu có thể nói rõ hơn chút nữa về người cậu cần tìm không?'

Trác Chí Vị tuy tuổi nhỏ nhưng cách nói chuyện khá lão xem ra đứa nhỏ này cuộc đời cũng qua không ít thăng trầm.

'Tôi cần tìm một người có kiến thức về chìa và khoá có thể giải đáp những vấn đề như làm sao nhận biết khoá và chìa, cấu tạo cơ thể, cách khống chế cảm xúc...'

Trác Chí Vị liệt kê ra một số thắc mắc mà hắn đang vướng phải.

'Xem ra vấn đề của Trác tổng không ít, tôi nghĩ tìm người cũng khá nhiều.'

'Tôi sẽ chi trả con số này cho một lần dạy.' - Trác Chí Vị đưa ra một con số trước mặt của Diệp tiên sinh.

'Nếu cậu đã ra giá mức này thì tôi sẽ tìm người có kiến thức chắc một chút. Khi nào cậu có thể bắt đầu?'

Diệp tiên sinh nhìn con số Trác Chí Vị đưa ra trong đầu hắn liền xuất hiện vài gương mặt khá có tiếng.

'Bất cứ lúc nào đều được.' - Trác Chí Vị nói xong thì nghĩ gì đó rồi nói tiếp - 'Dù sao dạy một người cũng là dạy, hai hay vài người cũng là dạy. Diệp tiên sinh có muốn đăng ký cho ai không thì báo với Nhất Bác, tôi sẽ thu xếp chổ học.'

Diệp tiên sinh thật sự rất thích Trác Chí Vị vừa hào phóng còn rất tâm lý nữa. Bây giờ hắn mới biết lý do tại sao Vương Nhất Bác rất nghe lời còn bám cậu.

.
.

Nhà mới có ba phòng ngủ, hai phòng khách, hai phòng làm việc, một phòng tập thể dục, một nhà bếp và hồ bơi trên sân thượng.

'Con xem còn cần gì nữa thì nói với trợ lý Triệu.' - Trác Chí Vị sau khi đi dạo một vòng nhà thì nói với Vương Nhất Bác.

'Con thấy ok rồi cậu.'

Tuy rằng so với biệt thự của Vương Gia thì khá nhỏ nhưng Vương Nhất Bác lại cảm thấy rất thích.

TBC


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bacchien