Chap 8 : Biến thể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây xuất hiện rất nhiều vụ án mạng trải khắp mọi nơi đa phần đều là thành viên của tổ chức phản khoá chính quyền của các quốc gia liền mở một cuộc họp gấp về tình trạng này.

Sau nhiều lần giằng co cùng tranh luận nảy lửa bọn họ quyết định thành lập một tổ chức lâm thời điều tra xem kẻ đứng sau chuyện này là ai.

Văn phòng Đội Điều Tra Đặc Biệt L.O.C (Làm hoặc Chết)

Số thành viên tạm thời : 18.

Tiêu Chiến đánh ngáp một cái, họp với chẳng hội hẹn 6h mà giờ này lát đát có vài móng. Cố Nguỵ ngồi kế bên lay lay Tiêu Chiến giữ hình tượng cho quốc gia.

Sau 20p tất cả các thành viên đại diện đều có mặt đầy đủ. Đại diện của nước S luôn là người thích đứng đầu nên lập tức bày tỏ quan điểm. Sau một lúc thì các quốc gia khác cũng bày tỏ ý kiến của bản thân. Lại một lúc sau nữa thì từ bàn luận sang tranh luận cuối cùng kết thúc bằng việc đánh nhau ở ngoài trời ai thắng thì người đó làm chủ. Tiêu Chiến cùng Cố Nguỵ nhìn những người cũng có tiếng trong giới oánh nhau đến mất cả hình tượng thì không khỏi thở dài chán nản.

.

.

Trái với bầu không khí tẻ nhạt của bên phía Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác cùng cậu của hắn đang bị một đám người không rõ lai lịch truy đuổi trên cao tốc.

'Cậu đọc bản đồ xong chưa?'

Vương Nhất Bác hai mắt không ngừng đảo trái phải tay thì xoay bánh lái liên tục tốc độ xe cũng mỗi lúc một nhanh. Trong khi Trác Chí Vị lại từ tốn ngồi xem bản đồ chỉ đường bằng cụ gu gồ map.

'Ai, phiền quá.'

Trác Chí Vị ném ipad ra ghế ngồi sau xe rồi móc túi lấy điện thoại gọi cho trợ lý của hắn nhờ hổ trợ.

'Trợ lý của cậu hỏi con sao không tạo một vết cắt không gian đưa hai cậu cháu rời xa nguy hiểm.'

Vương Nhất Bác siết chặt tay lái đánh một vòng bán nguyệt rồi nhanh chóng tăng tốc. Một vết cắt to hình tròn xuất hiện trước đầu xe Vương Nhất Bác. Mắt Vương Nhất Bác lúc này đã biến đổi thành xanh nhạt sau một thời gian dài thì trở nên đậm hơn.

'Cậu, giữ chặt.'

Vương Nhất Bác nói xong liền tăng tốc lao vào vết cắt truyền tống.

.
.

Hai cậu cháu cuối cùng được tìm thấy ở một mảnh đất hoang chưa từng khai phá sau khi mất tích 8 tiếng đồng hồ.

'Ông chủ, Vương thiếu gia chỉ là sử dụng năng lượng quá nhiều dẫn đến ngất xỉu, người cứ yên tâm.'

Bác sĩ tư nhân của Trác gia sau khi kiểm tra tình hình của Vương Nhất Bác thì đưa ra kết luận.' Trác Chí Vị nghe xong thì mới thở phào nhẹ nhỏm.

.
.

Vương Nhất Bác tỉnh lại cả người cứ lơ mơ không tập trung mất một lúc lâu cậu mới phát hiện Trác Chí Vị đang ngồi đọc sách trên ghế cạnh bên cậu.

'Cậu.'

'Tỉnh?'

Trác Chí Vị đóng sách lại đặt lên chiếc tủ nhỏ cạnh đầu giường rồi quan sát sắc mặt Vương Nhất Bác một hồi.

'Con đang bị cạn kiệt năng lượng?'

'Cậu đọc hết sách hướng dẫn rồi sao?' - Vương Nhất Bác cười cười hỏi.

'Những quyển sách về chìa và khoá trong phòng con cậu đã xem hết rồi, cũng lên mạng tra một chút cậu phát hiện những tư liệu này khá rời rạc tính học hỏi và tham khải không cao.' - Trác Chí Vị đề cập về vấn đề tư liệu chìa và khoá không chỉ một lần - 'Diệp tiên sinh đã cho cậu danh sách những vị giáo sư cùng tiến sĩ về vấn đề này. Cậu đã liên hệ và tìm được người ngày mai sẽ đến hệ thống lại cho chúng ta. Con nghỉ ngơi đi mai người đến cậu gọi con.'

Vương Nhất Bác gật gật đầu nghe chữ được chữ không sau đó lại lâm vào giấc ngủ sâu.

Hoa văn hình hoa mẫu đơn dần dần hiện lên cùng mùi hoa, thân hình của Vương Nhất Bác bắt đầu trở nên mờ nhạt cuối cùng là biến mất.

.

Tiêu Chiến vừa bước khỏi phòng tắm trong bộ dạng thuần thiên nhiên thì nhìn thấy bữa tiệc lớn đang nằm trên giường chờ hắn. Tiêu Chiến liếm môi một cái sau đó đi đến giường ngồi xuống rồi lấy tay vuốt ve hoa văn hình hoa mẫu đơn trên cổ Vương Nhất Bác cổ tay của Tiêu Chiến cũng xuất hiện một đoá hoa mẫu đơn.

Vương Nhất Bác từ từ mở mắt nhìn Tiêu Chiến lại như không nhìn khoé miệng khẽ mấp máy.

'Chủ nhân.'

'Ngoan.'

Chìa cùng khoá ngay từ đầu đã là mối quan hệ bất bình đẳng, Tiêu Chiến đem đến cho Vương Nhất Bác thanh xuân vĩnh cửu năng lực siêu việc cũng đồng thời lấy đi sinh lão bệnh tử cùng quyền làm chủ. Vương Nhất Bác có thể nháo tính tình, có thể phản kháng tất cả chỉ là do Tiêu Chiến 'muốn' như vậy.

'Chủ nhân. Đói.'

Vương Nhất Bác nắm lấy tay Tiêu Chiến nửa như làm nũng nửa như cầu xin. Tiêu Chiến không trả lời chỉ nhìn Vương Nhất Bác cười bầu không khí trong phòng cũng bắt đầu thay đổi.

Vương Nhất Bác hôn lên môi của Tiêu Chiến ban bắt đầu chỉ là những đụng chạm nhẹ rồi tách ra dần dần quấn lấy nhau không rời.

Trên nền trắng của da thịt cả hai bắt đầu xuất hiện những chấm đỏ điểm xuyết. Vương Nhất Bác như một chú ong chăm chỉ không ngừng hút mật.

Tiêu Chiến bị hầu hạ đến thoải mái trong cổ họng phát ra những tiếng như mèo kêu, gợi cảm quyến rủ.

Ngay khi Vương Nhất Bác bắn ra tinh hoa lấp đầy huyệt động cũng là lúc khóa giải phóng năng lượng tẩm bổ chìa của hắn.

TBC


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bacchien