Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô gái hoảng hốt khóc càng thêm lợi lại:không...thiếu..gia không thể như thế được người đâu có bị đánh vào vùng đầu đâu sao có thể như vậy.Dù chưa hiểu gì nhưng thân nam tử lại thấy nữ nhân khóc trước mắt anh luống cuống nói: Cô nương ngươi dừng khóc đi hãy kể lại cho ta mọi chuyện nào.Cô gái nghe anh nói cũng ngừng khóc cô nói: Thiếu gia người không nhận ra em sao,em là a hoàn của người từ lúc người còn bé mà.Anh lại hỏi: Vậy cô nương tên họ là gì?Cô nương mặc dù rất thắc mắc nhưng cũng trả lời: Em tên Thanh Hoa,thiếu gia người thật sự không nhớ gì sao?Anh thấy cô hỏi liền trả lời: Ta thật không nhớ chút gì phiền em trả lời những câu hỏi của ta được không? Cô đáp 1 câu dạ anh hỏi: Đây là năm bao nhiêu? Trong đầu cô vạn dấu chấm hỏi nhưng vẫn trả lời: Đây là năm IXX thưa thiếu gia? Nghe vậy trong đầu anh không khỏi thắc mắc: mình xuyên không về 500 năm trước sao? Anh lại hỏi tiếp: vậy ta tên là gì? Cô lại cung kính trả lời: Dạ Thiếu gia Tên Tiêu Chiến con trai nhà Tiêu thừa tướng ạ.Anh ngẫm nghĩ đến tên cũng giống không lẽ..anh xuống giường vội chạy đến chiếc gương đồng ở bàn trang điểm gần đó nhìn trong gương anh không khỏi sửng sốt giương mặt người này giống anh hoàn toàn.Anh lại hỏi: sao ta lại bất tỉnh.Cô nghe xong đau lòng kể lại: Thiếu gia được ban hôn cho vương gia Vương Nhất Bác vì không muốn gả đi người đã bị lão gia phạt trong nhà kho 1 ngày 1 đêm sau khi cho nô tì đến gọi thì thấy người 1 thân toàn máu nằm trong góc nhà kho nên nô tì đã báo với lão gia,lão gia nghe tin liền gọi ngự y đến,ngự y nói mạch người đã ngừng nhưng không hiểu sao người lại tỉnh lại còn mất trí nhớ.Cô nói 1 chàng dài liền thoắng anh tốn nhiều thời gian để tiêu hóa lượng thông tin khổng lồ này.Bỗng anh gấp gáp hỏi lại: Ta...bị gả đi sao? Cô đáp: Đúng vậy ạ người được gả cho vương gia Vương Nhất Bác.Anh ngạc nhiên nói: Ta là nam nhân sao lại..cô vẫn điềm nhiên trả lời: Nam nhân thời này vẫn có thể gả đi bình thường ạ.Anh nghe cô nói vậy cũng lặng lặng.1 lúc sau anh mới để ý chàng trai bên cạnh cô gái đó nên cất tiếng hỏi: Ngươi là...chỏ tay vào chàng trai đó.Chàng trai cung kính trả lời:Thiếu gia nô tài đã bảo vệ người từ lúc người còn nhỏ người không nhớ nô tài sao??Anh'a'1 tiếng rồi nói: Thì ra là vệ sĩ sao.chàng trai nghe không hiểu j liền nói: Thiếu gia người nói gì vậy??Anh xua tay bảo: Không có gì,giờ 2 người ra ngoài trước đi ta cần nghỉ ngơi.Hai người nghe vậy vâng dạ rồi đi ra
Lúc trước khi anh chưa tiếp nhận công ty từ tay ông Tiêu anh rất hay tìm hiểu về lịch sử và lễ nghi trung quốc vậy nên khi nãy anh đã rất nhanh trí sử dụng kiến thức mình biết được ngoài ra anh còn biết cầm,kỳ,thi,họa nói chung là tài sắc vẹn mười.Anh cũng đã hỏi qua về vị Vương Gia đó vị ấy văn võ song toàn nhưng đã có người thương vậy nên rất căm ghét anh vì cướp mất vị trí Vương phi của người hắn yêu.Anh thở dài: Thời gian sau này khó sống rồi
Ngày đại hôn của đại thiếu gia nhà Tiêu Thừa Tướng cũng đã đến trong phủ tấp nập kẻ ra người vào anh thức dậy trong tâm trạng không mấy vui vẻ để trang điểm và thay hỉ phục.Bộ hỉ phục anh mặc rất đẹp nó tôn lên làn da trắng của anh dưới lớp hỉ phục màu đỏ.Giờ hành lễ đã đến Thanh Hoa bước vào nói: Thưa thiếu gia giờ lành đã đến.Anh khẽ ừ 1 tiếng rồi bước ra trên đầu anh chùm tấm khăn màu đỏ khiến nhan sắc của anh thập phần bí ẩn

       
      Tua sau khi làm lễ xong
Anh đang ở trong sương phòng đợi'phu quân'của mình.Cánh cửa bật mở hắn khuôn mặt lạnh băng bước vào,hắn mở khăn che mặt ra khoẳng khắc nhìn thấy khuôn mặt lạnh băng của hắn tim anh đã hẫng đi 1 nhịp anh cố bình ổn cảm xúc của mình.Hắn không nói gì bỗng từ sau rèm phòng chui ra 1 nữ nhân hắn quay sang nhìn nữ nhân đó với anh mắt ôn nhu hết sức làm anh hơi nhói trong lòng hắn nhìn nữ nhân nói: vất vả cho nàng rồi.Nữ nhân trả lời: Chỉ cần được ở cạnh người ta thật không thấy mệt
Nói xong nữ nhân đó xà vào lòng hắn,hắn cũng đáp lại nữ nhân đó bằng cái ôm ấm áp và ôn nhu.Hắn quay qua anh với khuôn mặt lạnh lùng nói với anh,hắn hừ lạnh sau đó hắn khuyên mỹ nhân của hắn: Nàng về phòng trước đi ta ở lại viên phòng không đến tai thái hậu lại rắc rối
Nữ nhân đó dù không muốn nhưng cũng đành chấp nhận lui ra.Hắn quay qua nói với anh: Ngươi muốn trèo lên giường của bổn vương chứ gì? được ta cho ngươi toại nguyện!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net