bachluyenthanhtienc354-c403

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 354 

Biến dị yêu thú 

Nguồn: Sưu tầm

Nội dung thu gọn

Lâm Hiên tiếp tục dùng thần thức thâm nhập vào, tiến hành kiểm tra túi trữ vật. Một thanh loan đao, binh khí quỷ dị này có kiểu dáng khác hẳn ở U Châu, tuy rằng nhìn có chút không được tự nhiên nhưng không phải là pháp bảo có phẩm chất thấp.

Một cái ngọc giản được bọc trong một miếng vải rách.

Lâm Hiên nắm ngọc giản trong tay, vốn tưởng là Mặc Nguyệt Tộc công pháp, nhưng khi nhìn thấy những thứ trước mắt lại làm cho Lâm Hiên thất vọng.

Linh thú đồ giám!

Thứ này nơi đâu ở U Châu cũng có ,thật sự không có gì là lạ, Lâm Hiên tiện tay bỏ vào túi trữ vật của mình.

Sau đó hắn cầm miếng vải rách trong tay, nó được gấp lại nhiều lần, sau khi mở ra thì tự nhiên trở nên to lớn, có một góc bị tàn phá, dường như bị người ta dùng lực xé rách, thậm chí còn có dấu vết hỏa thiêu.

Trong lòng Lâm Hiên vừa động, nhìn thoáng qua hài cốt trên mặt đất, chẳng lẽ là vị nhân huynh này trước khi chết muốn phá hủy vật ấy, nhưng mà bị thương quá nặng nên không thành công.

Nếu như thế thì lai lịch của miếng vải rách chỉ sợ không nhỏ.

Lâm Hiên vội vàng ngưng thần nhìn kỹ.

Mặt trên là một bức tranh lớn, bên cạnh có nhiều văn tự, đáng tiếc Lâm Hiên không đọc được, xem ra là văn tự của Mặc Nguyệt Tộc.

Mặc dù mình không nhận ra. Nhưng dựa vào cách vẽ của bức tranh. Lâm hiên cũng nhìn ra bảy tám phần. Đây là một bản đồ a!

Theo những con đường được vẽ đơn sơ trên đó, Lâm Hiên tìm được vài cái vòng tròn kỳ quái. Nơi này chẳng lẽ là nơi cư ngụ của Mặc Nguyệt Tộc, xem ra vô tình mình đã phát hiện được một bí mật lớn. Truyện "Bách Luyện Thành Tiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Chuyện mà Cổ Ngọc đồng kia ghi lại bị thế nhân cho rằng là vớ vẩn, nhưng bây giờ cư nhiên như là sự thật. Mặc Nguyệt Tộc không có biến mất, ngược lại ở trong Thập Vạn Đại Sơn sinh tồn, sinh sôi nảy nở.

Như vậy Khuê Âm Sơn Mạch to lớn như thế chỉ sợ cũng có bộ lạc của bọn họ sinh sống.

Lâm Hiên lắc đầu, chuyện này không liên quan đến mình. Bất quá hắn vẫn đem bản đồ bỏ vào trong túi.

Không biết còn có … vật khác hay không. Lâm Hiên một lần nữa cẩn thận tìm tòi ở khu vực gần di hài.

Đột nhiên hắn biến sắc, ánh mắt bao phủ bởi vẻ lo lắng.

Xương sườn bên trái di hài lại đứt ra từng khúc. Nhưng mà không giống như bị người tu chân gây thương tích, thật giống như bị lợi trảo của yêu thú đả thương.

Lâm Hiên lập tức trở nên cảnh giác, bởi vì vị Vu sư này nếu có được pháp bảo thì không cần phải nói, hắn ít nhất cũng có được tu vi Kết Đan Kỳ.

Có thể giết một vị vu sư Kết Đan kỳ, loại yêu thú này chắc hẳn không phải tầm thường..

Ngẫm lại tuy rằng thi thể người này đã hóa thành bạch cốt, ngã xuống cũng vài năm, nhưng lỡ như yêu thú kia vẫn còn thì chuyện này cũng không thể coi là nhỏ a!

Nghĩ là làm, Lâm Hiên vội vàng thả thần thức ra, mở rộng phạm vi đến mức tận cùng, bắt đầu tìm tòi.

Một lát sau Lâm Hiên mở mắt ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười chua sót. Thật sự là càng sợ việc gì thì càng dễ dàng gặp được, tự nhiên bất hạnh bị chính mình đoán trúng.

Tại địa phương cách nơi đây khoảng bảy tám dặm có một sào huyệt bí mật, nếu không phải mình có tâm lý đề phòng thì đã bỏ qua.

Ở bên trong sào huyệt có một yêu thú đang ngủ say.

Yêu thú ấy là một con nhện, nhưng mà lại to lớn kinh người, đường kính thân thể chừng mấy trượng, lông tơ cả người dài và có màu xanh biếc. Chỉ là liếc mắt một cái đã khiến cho lông tóc cả người dựng đứng.

Đôi mắt Lâm Hiên hơi động, Nguyệt Ma Tri Chu.

Kỳ thật loại yêu thú này chínnh mình đã từng được gặp qua, khi đó mình vẫn còn là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nho nhỏ gia nhập Linh Dược Sơn chưa lâu.

Vì thu phập hồn phách yêu thú mà đi đến Khuê Âm Sơn Mạch.

Cùng vài vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ hợp tác, chuẩn bị bao vây diệt trừ Nguyệt Ma Tri Chu thì lại bị Thiên Sát Ma Quân đoạt được.

Dựa theo tình huống mà nói, Nguyệt Ma Tri Chu cũng chính là quái vật cực phẩm cấp hai, nhưng rõ ràng con trước mắt này so với con ở Khuê Âm Sơn Mạch thì cường tráng hơn rất nhiều. Lâm Hiên dùng thần thức đảo qua, trong lòng nhất thời khẩn trương, tất nhiên là cực phẩm cấp ba, tương đương với tu sĩ Kết Đan hậu kỳ.

Nguyệt Ma Tri Chu cũng không phải hệ yêu thú lớn dần. Nói cách khác, yêu thú bình thường không thể thăng cấp đến cấp ba, đương nhiên không có gì là tuyệt đối. Giống với loài người, Nguyệt Ma Tri Chu cũng có kỳ ngộ, trùng hợp ăn phải thiên tài địa bảo gì đó…..

Mà bởi vì tình huống yêu thú thăng cấp thường có thêm thần công đặc thù, cho nên rất khó chơi.

Lâm Hiên nhíu mày, đứng ở tại chỗ suy tư.

Nếu như là tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường, chứng kiến Nguyệt Ma Tri Chu biến dị này thì chỉ có chạy như bị ma đuổi, nhưng đối với hắn thì khẳ năng chiến thắng vẫn khá lớn. Truyện "Bách Luyện Thành Tiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Đương nhiên, khẳng định nguy hiểm ít nhiều cũng có một chút, nhưng nếu không đánh lại thì đào tẩu nhất định là không có vấn đề.

Sau một hồi cân nhắc, Lâm Hiên quyết định trừ khử yêu thú.

Đương nhiên, hắn không phải là vì thay Vu sư báo thù mà là vì chính mình.

Đầu tiên, chính hắn muốn tới di chỉ cổ tu sĩ để tìm kiếm bí mật, mà địa điểm này quá gần với sào huyệt của yêu thú, chỉ cách bảy tám thước, bất luận thế nào cũng phải cẫn thận, nhất định không được để kinh động.

Đến lúc đó một phen huyết chiến tránh cũng không được, nếu là như thế, cũng không bằng nghĩ biện pháp tiêu diệt yêu thú trước mắt.

Tiếp theo, nguy hiểm thường thường đi đôi với may mắn, tuy rằng loại thượng phẩm yêu thú cấp ba này rất đáng sợ, nhưng nếu không có cơ duyên thì cũng rất khó gặp được. Nếu diệt sát được thì đây chính là một thu hoạch lớn, trên người nó không có chỗ nào là không có giá trị.

Bây giờ Lâm Hiên liền động thủ.

Có thể đánh lén được là tốt nhất, như vậy có thể hạ gục được nó mà không mất nhiều khí lực. Đối với yêu thú, nếu không có một chút đê tiện thì việc sẽ không thành, nên hắn sử dụng một viên Ẩn Linh Đan, sau đó sử dụng bí pháp trong Cửu Thiên Huyền Công, giấu đi toàn bộ khí tức của mình.

Vì không để yêu thú phát hiện nên ngay cả độn quang Lâm Hiên cũng không dùng đến, trực tiếp sử dụng một cái khinh thân thuật, sau đó thân hình nhoáng lên một cái đã bay về phía trước hơn mười trượng, chỉ chốc lát sau liền biến mất sau rặng cây. Truyện "Bách Luyện Thành Tiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Khoảng cách bảy tám dặm mặc dù không thể tới trong giây lát, nhưng cũng chỉ trong thời gian nửa nhén hương.

Phía sau bụi cỏ um tùm xuất hiện một huyệt động thật lớn, mạng nhện trải rộng trước mắt, chỉ là tơ nhện mà đã dày như ngón tay người.

Lâm Hiên đem thần thức thả ra, Nguyệt Ma Tri Chu kia đang nằm úp sấp ở sâu trong huyệt động. Vì không muốn nó thức giấc nên Lâm Hiên cũng không dùng thần thức dò xét nhiều.

Hắn lật bàn tay lấy ra một cái phù màu bạc.

Lâm Hiên sở dĩ không cần pháp bảo công kích là vì khởi động pháp bảo sẽ đánh động tới yêu thú, mà phù thì chỉ cần một chút linh lực là có thể sử dụng, quả thật là lựa chọn tốt nhất để đánh lén.

Nhẹ tay vung lên, phù kia không gió tự cháy, biến thành một ngọn lửa thật lớn, xem thanh thế của giai phù thì không phải là nhỏ.

“Đi!”

Lâm Hiên điểm một cái, ngọn lửa kia giống như lưu tinh từ trên trời rớt xuống, hướng về chỗ sâu trong huyệt động gào thét mà bay vào.



 27.09.2010

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 118142 / Điểm: 1274

Tâm trạng:

Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu Loạn 

Chương 355 

Cổ động 

Nguồn: Sưu tầm

Nội dung thu gọn

Oanh!

Tiếng nổ đáng sợ và sóng nhiệt đập vào mặt. Những mảnh đá lớn vỡ vụn rơi từ trên đỉnh đầu xuống. Lâm Hiên thần sắc nghiêm nghị vỗ túi trữ vật, hồng quang phát ra chói mắt, Huyền Hỏa Thần Châu đã xuất hiện trước mắt.

Lâm Hiên đang muốn sử dụng nó để tấn công thì đột nhiên hồng mang hiện ra trước mắt . Lâm Hiên vội vàng tránh qua một bên, vừa lúc tránh được một đạo quang trụ màu hồng lướt qua.

Tiếng cười quái lạ vang lên mãnh liệt. Lâm Hiên sắc mặt lạnh lùng xuất thủ, một đạo quang vụ màu trắng từ trong tay áo bắn ra, chỉ một thoáng đã biến thành một một cơn lốc cuồng bạo đem cự thạch thổi tứ tung. Thân ảnh Nguyệt Ma tri Chu cũng hiện ra.

Lâm Hiên vừa thấy thì không khỏi có chút ngạc nhiên.

Vừa rồi chính mình đã sử dụng phù và đã thấy chỗ yêu thú nằm biến thành một biển lửa.

Ngọn lửa đó không phải là lửa bình thường, nó có màu tím, ngay cả đá cứng cũng có thể đốt cháy. Xét về uy lực thì không thể hề dưới đan hỏa của Vu tu sĩ.

Thân Nguyệt Ma Tri Chu ở trong đó nhưng không cảm thấy một chút thống khổ. Càng thêm quỷ dị chính là phía ngoài thân thể nó có một ngọn lửa màu đỏ. Một cặp mắt to lạnh như băng, hung tợn nhìn chằm chằm vào Lâm Hiên.

Miệng của nó ma sát vài cái, Nguyệt Ma Tri Chu đột nhiên mở rộng miệng hút thật mạnh, ngọn lửa lập tức bị hút vào bên trong bụng nó.

Nó mãn ý giống như vừa mới ăn no.

Nhìn thấy một màn này, Lâm hiên không khỏi sửng sốt, kế tiếp không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Loại yêu thú vì ăn thiên tài địa bảo trong bảo khố mà được thăng cấp thì phần lớn đều đã có được một hai loại thần thông đặc thù, điều này đúng là cũng làm cho Lâm Hiên kiêng kỵ.

Nguyệt Ma Tri Chu có thể dưới công kích của mình mà vẫn có thể bình yên vô sự thì không phải là lực phòng ngự cao, mà chính là miễn địch đối với pháp quyết thuộc tính lửa.

Đối mặt tu sĩ có linh căn Hắc Hỏa, loại thần thông này tự nhiên là chiếm tiện nghi lớn. Bất quá đối với mình mà nói thì không thành vấn đề.

Cùng lắm thì không cần dùng Huyền Hỏa Thần Châu.

Lâm Hiên vỗ túi trữ vật, đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm ra.

Một làn gió thơm lan tỏa ra xung quanh, Nguyệt Nhi cũng đã hiện thân bước ra. Dù sao cấp bậc của yêu thú trước mặt rất cao, nàng cũng sẽ không để cho thiếu gia một mình đối mặt với nguy hiểm.

Tiểu phiên nhỏ bé đen như mực kia nhẹ nhàng lay động, tiếng quỷ khóc mãnh liệt phát ra. Vô số quỷ vụ từ bên trong chen chúc mà ra.

Sau một trận cuồn cuộn thì biến thành một cái đầu với bộ mặt vô cùng dữ tợn. Chính là Mặc Giao đang giương nanh múa vuốt muốn bay qua giết chết đối phương. Truyện "Bách Luyện Thành Tiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lâm Hiên nhìn thấy cảnh này thì mỉm cười vươn tay ra, hướng về phía Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm đang phiêu phù trên đỉnh đầu điểm hai cái.

Tiếng động vù vù nổi lên. Trên thân kiếm bắn ra hai đạo kiếm mang chói mắt vô cùng làm cho người ta không dám nhìn thẳng..

“Đi!”

Lâm Hiên khẽ quát lên. Kiếm mang duỗi ra co vào một lúc, thế nhưng sau đó lại manh hơn gấp bội, mang theo tiếng gió sắc bén, gào thét chém về phía yêu thú.

Lâm Hiên cùng Nguyệt nhi liên thủ. Hai người tuy rằng đều là Kết Đan Sơ Kỳ, nhưng dựa vào pháp bảo đính giai cùng với công pháp sở tập thì cho dù đó là tu sĩ Kết Đan Hậu kỳ cũng sẽ lựa chọn tạm lánh phong mang.

Nhưng mà trong mắt Nguyệt Ma Tru Chi kia chợt lóe lên hồng mang, lại tự nhiên không hề sợ hãi.

Nó mở miệng, một viên nội đan lớn đỏ như máu bắn ra, quay tròn biến thành một quang cầu đường kính mười trượng, hướng về Nguyệt Nhi nghênh đón Mặc Giao.

Không khí bắt bị chấn động. Không biết từ khi nào, phía trước Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm đã xuất hiện mạng nhện muốn quấn quanh kiếm quang.

“Muốn chết!”

Khóe miệng Lâm Hiên toát ra một tia cười lạnh, hắn đưa hai tay lên đánh ra các đạo pháp quyết. Kiếm quang dưới sự chấn động lại dài thêm hai phân.

Ba ba......

Một âm thanh nhỏ vang lên, mạng nhện bị xé làm hai. Kiếm tiên cứ thế xông lên tiếp tục gào thét chém xuống yêu thú.

Thượng phẩm yêu thú cấp ba Nguyệt Ma Tri Chu mặc dù linh trí chưa khai mở, nhưng chỉ số thông minh so với những yêu thú cấp thấp thì đương nhiên cao hơn một chút.

Mạng nhện dễ dàng bị xé rách khiến trong mắt nó toát ra vẻ hoảng sợ giống như con người.

Trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia chê cười. Lưới này có lẽ thật sự có chỗ bất phàm. Trước đó Lâm Hiên nhặt pháp bảo loan đao của tên vu sư xấu số kia lên thì có tìm được một đoạn tơ nhện cứng cỏi vô cùng, nếu biến thành lưới thì có thể vây khốn được pháp bảo bình thường.

Nhưng Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm nào phải tầm thường, chính là cổ bảo do tu sĩ Nguyên Anh Kỳ từ thời thượng cổ để lại.

Đối mặt với nguy hiểm, tám cái chân của Nguyệt Ma Tri Chu đột nhiên dùng sức, thân thể bắn ra phía sau. Thế nhưng kiếm tiên đã đánh trúng lối thoát hiểm, khiến nó tức giận hống lên một tiếng lớn, hung tợn phóng về phía Lâm Hiên.

Âm phong gào thét, Nguyệt Ma Tri Chu đang ở trên không thì đột nhiên bị hơn mười loại pháp quyết đủ màu sắc oanh tạc. Chỉ thấy bên người Nguyệt Nhi không biết từ khi nào đã xuất hiện hơn mười hồn phách yêu thú, công kích vừa rồi chính là kiệt tác của đám này.

Cấp bậc thú hồn không cao nhưng uy lực khi liên thủ không thể xem thường. Nguyệt Ma Tri Chu tuy không bị thương nhưng cũng phải chật vật. Truyện "Bách Luyện Thành Tiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Có một chút sơ hở!

Cơ hội tốt như vậy Lâm Hiên chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Tay hắn đồng thời giơ lên, Phược Tiên Cầu và Bích Lân Châm trước sau được xuất ra.

Hai mắt Nguyệt Ma Tri Chu đỏ ngầu, sau đó phát ra một tiếng hống dữ tợn, từ miệng phun ra một đạo hồng quang to lớn.

Nhưng đạo hồng quang lại bị Phược Tiên Cầu chặn lại, lục mang chợt lóe, một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên truyền tới, Nguyệt Ma Tri Chu đã bị Bích Lân Châm đánh trúng.

Loại pháp bảo phi châm ở Tu Chân giới cực kỳ thưa thớt, tạm thời không nói đến uy lực, chỉ riêng về phần đánh lén thì cũng rất tuyệt vời rồi.

Lâm Hiên xuất ra Phược Tiên Cầu vốn là để gây sự chú ý của con nhện, hiện tại mục đích đã đạt được liền giơ tay phải lên, đánh ra một đạo pháp quyết vào Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm.

Kiếm tiên lại hóa thành một đạo lệ mang chém xuống yêu thú phía dưới.

Nguyệt Ma Tri Chu cũng đã nhận ra không ổn, chân dùng sức muốn chạy ra ngoài. Nhưng lúc này đây chỉ uổng phí khí lực, thần thức Lâm Hiên khẽ động, Bích Lân Châm ở trong cơ thể yêu thú bắt đầu đâm loạn xạ.

Dưới cơn đau, cả người Nguyệt Ma Tri Chu phát run, căn bản là không thể điều động chân nguyên!

Máu bắn tung tóe!

Nguyệt Ma Tri Chu bị chém thành hai nửa.

Lâm Hiên phất tay một cái thu pháp bảo trở về.

Trận chiến này so với tưởng tượng thì thoải mái hơn nhiều. Tuy rằng trên lý luận, thực lực của thượng phẩm yêu thú cấp ba có thể so với tu sĩ Kết Đan Hậu Kỳ, nhưng bởi vì chỉ số thông minh của đối phương không cao, cho nên so với tu sĩ nhân loại thì còn kém hơn một chút.

Lâm Hiên và Nguyệt nhi liên thủ, sử dụng diệu kế nên chém giết cũng không tốn bao nhiêu khí lực.

Đương nhiên điều này cũng là bởi hai người chủ tớ cùng tu tập công pháp và có được loại pháp bảo nghịch thiên.

Dù sao thực lực chân chính của Lâm Hiên không nhất định yếu hơi tu sĩ Kết Đan Hậu Kỳ. Nguyệt nhi tuy rằng kém hơn một bậc nhưng so sánh với tu sĩ Kết Đan Trung Kỳ thì hẳn là không thành vấn đề.

Hai người liên thủ mà phải khổ đấu với con nhện kia thì đó mới thật sự là điều kỳ quái.

Lâm Hiên dừng suy nghĩ tháo túi linh thú bên hông xuống, một đạo bạch quang từ bên trong bay ra. Chỉ trong một khắc thi thể Nguyệt Ma Tri Chu đã không thấy tăm hơi. Truyện "Bách Luyện Thành Tiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Sau đó Lâm Hiên ngẩng đầu nhìn hồng sắc quang cầu có vẻ ảm đạm kia, hắn phất tay, hồng quang kia nhanh chóng thu nhỏ lại biến thành nội đan màu đỏ như lửa. Lâm Hiên vui vẻ cất kỹ.

Việc ở đây đã xong, hắn cũng không lưu lại làm gì, hóa thành một đạo thanh hồng theo đường cũ bay về.

Cách nơi đó khoảng bảy, tám dặm cơ hồ có một ngọn núi nhỏ. Trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia dị sắc, hắn hơi trầm ngâm lật tay một cái, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một trận bàn.

Vật đó là từ trong túi trữ vật của Lý Diệu Thiên.

Lúc trước tên gia hỏa kia ngoại trừ đóng băng yêu ma thì ở trong này cũng không thu hoạch được gì, hắn hoài nghi không biết mình có bỏ sót cái gì hay không, cho nên trước khi rời đi đã bày ra một cái mê huyễn cấm chế.

Lấy thần thông hiện tại của Lâm Hiên, hơn nữa lại có trận bàn trong tay, việc bài trừ trận này hiển nhiên không thành vấn đề.

Lâm Hiên lẩm bẩm trong miệng, thông qua hai tay truyền pháp lực vào trong trận bàn.

Rất nhanh, một tầng hào quang bừng sáng trên bề mặt trận bàn.

Sưu. Quang hoa ở ngọn núi nhỏ phía trước chợt lóe, một cái trận kỳ nho nhỏ từ dưới đất bắn nhanh lên không.

Lâm Hiên đã sớm có chuẩn bị, hắn vươn tay đánh ra một trảo, bắt lấy trận kỳ vào tay.

Ngay sau đó lại có vài trận kỳ từ trong lòng đất bay ra.

Sau đó mặt đất bắt đầu rung động………..

Vô số sương mù màu trắng ngà xuất hiện bao phủ cả ngọn núi nhỏ.

Thần sắc Lâm Hiên vẫn như thường, lần lượt đem tất cả trận kỳ thu vào trong túi trữ vật.

Trong Tuyền Ki Tâm Đắc cũng có ghi lại loại “Loạn hoàn mê tiên trận” này. Bản thân nó cũng không tính là lợi hại, không thể đả thương được địch thủ, thuộc loại mê huyễn cấm chế. Nhưng ngàn vạn lần không nên xem thường, tác dụng của nó không hề nhỏ.

Một là có thể dùng để che giấu bảo vật, hai là có thể phối hợp với trận pháp của hắn. Ví dụ như ở trong Cực Âm Ác Linh Trận mà bày ra trận này thì uy lực tuyệt đối tăng gấp bội.

Sau thời gian nửa chén trà thì sương trắng kia đã tan hết, ngọn núi nhỏ lại một lần nữa hiện ra trước mặt.

Nhưng mà so với cảnh tượng vừa rồi thì hoàn toàn tương phản. Núi nhỏ xanh tươi, các loại thực vật không phải loại cá biệt, lộ ra sinh cơ dạt dào.

Ánh mắt Lâm Hiên lộ ra một tia vui mừng, thoáng nhìn lại bộ hài cốt cách đó không xa.

Mới đầu Lâm Hiên còn lo lắng Vu sư của Mặc Nguyệt Tộc tới đây tám chín phần cũng đã phát hiện ra di chỉ cổ tu huyền bí. Chẳng qua hiện tại xem cấm chế vẫn còn hoàn hảo như vậy, hiển nhiên là người này còn chưa có động thủ.

Rất nhanh sương mù đã hoàn toàn tản ra, trên người Lâm Hiên hiện lên thanh mang bay đến sườn núi. Sau đó hắn thả thần thức ra cẩn thận tìm kiếm.

Một lúc sau, Lâm Hiên tập trung vào một chỗ, tay áo bảo phất một cái, một đạo kiếm quang bắn nhanh ra.

Ầm ầm. Dưới một kích của Lâm Hiên, vô số đá vụn rơi xuống như mưa.

Trước mặt xuất hiện một sơn động với đường kính hơn mười trượng.

Lúc này Lâm Hiên lẩm bẩm, nơi này quả nhiên bí mật, động khẩu đã bị Lý Diệu Thiên dùng tảng đá chặn lại. Nếu là tu sĩ suy nghĩ không kỹ thì cho dù có tới nơi này, tỷ lệ phát hiện cũng không lớn lắm.

Lâm Hiên bay tới trước sơn động, hắn cũng không có lập tức đi vào mà là thả thần thức ra, muốn tìm hiểu xem nó sâu bao nhiêu.

Tuy rằng trong ngọc giản Lý Diệu Thiên có nói rằng nơi này không nguy hiểm, nhưng cẩn thận một chút thì vẫn không thừa.

Sơn động hơi nghiêng xuống dưới và rất sâu. Thần thức Lâm Hiên dễ dàng xâm nhập vào trong mấy trăm trượng.

Hiển nhiên nơi này là chỗ sâu trong núi. Sau khi không phát hiện ra có cái gì bất ổn, Lâm Hiên hơi có vẻ do dự nhưng cuối cùng vẫn bay vào.



 27.09.2010

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 118142 / Điểm: 1274

Tâm trạng:

Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu Loạn 

Chương 356 

Đêm trăng tròn 

Nguồn: Sưu tầm

Nội dung thu gọn

Sơn động càng vào sâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bachluyen