Tập 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc đối thoại giữa Baek Do Yi và Jang Se Mi

Buổi chiều dài đằng đẵng cuối cùng cũng trôi qua. Biết tôi có chuyện muốn nói với mình, Jang Se Mi đã khui một chai rượu trong bữa tối. Tục ngữ nói, rượu vào lời ra, Se Mi chuẩn bị rượu là vì sợ tôi ngại nói ra lời, hay là muốn chuốc say tôi rồi thừa cơ lợi dụng đây. Nhưng nghĩ lại thì, chắc tôi cũng cần chút rượu để có thể mổ xẻ trái tim mình.

Kể từ khi Se Mi sinh ra Deung Myung, dường như chúng tôi chưa bao giờ uống rượu cùng nhau nữa. Trong suốt hai năm Jang Se Mi mới gả về nhà họ Dan, hai chúng tôi thường xuyên cùng nhau uống rượu, trò chuyện và có khoảng thời gian thật sự hạnh phúc. Bây giờ, tôi không ngờ hai chúng tôi lại ngồi riêng với nhau trong tình cảnh này. Mặc dù không khí náo nhiệt lúc đó đã qua đi nhưng vẫn rất ấm áp.

Uống xong hai ly, tôi là người đầu tiên lên tiếng: “Con nói con thích ta, nhưng cho đến bây giờ ta không biết điều gì ở mình thu hút con hết.” Sau đó tôi tự cười: “Ta bây giờ đã là bà của người khác. So với những người trẻ tuổi bên ngoài, ta tựa hồ không có ưu thế gì cả, chẳng lẽ con ngốc sao!?"

Jang Se Mi dịu dàng nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến, nói: "Bởi vì trong lòng con, mẹ vẫn luôn là người đầu tiên khiến con rung động. Lần đầu gặp mẹ, mẹ xinh đẹp và cởi mở hơn bất kỳ ai khác." Tôi mỉm cười lắc đầu nhưng không nói gì. Jang Se Mi tiếp tục:

“Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy mẹ, con đã yêu mẹ. Chẳng vì lý do gì cả. Có lẽ đây là điều mà người ta thường nói là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Con rất ghen tị vì bố Deung Myung có một người mẹ hoàn hảo như vậy. Sau này con cũng nghĩ đến, có lẽ vì con thích mẹ nên con cũng thích bố Deung Myung, con muốn có một giao điểm không thể tách rời với cuộc đời của mẹ, vì vậy cuối cùng con quyết định kết hôn với bố thằng bé. Lúc đầu con không nhận ra tình cảm đặc biệt của mình. Sau khi dần dần thân thiết với mẹ, con mới nhận ra rằng mối quan hệ này không chỉ đơn giản là thích."

Se Mi dừng lại, tôi ra hiệu cho cô ấy tiếp tục nói chuyện bằng mắt. Cô nói: “Thật ra sau khi kết hôn, bố Deung Myung vẫn quan tâm đến con, nhưng so với sự quan tâm, chăm sóc của mẹ dành cho con thì đã thấy rõ khoảng cách. Mỗi người đều là người có tình cảm, cảm xúc sẽ luôn cân bằng. Nhưng con thì khác, con có sự thiên vị đối với người đối xử với mình tốt hơn. Con bắt đầu dựa vào mẹ nhiều hơn và mong được ở bên mẹ lâu hơn. Con cũng nghĩ rằng điều này không bình thường. Làm sao con dâu có thể thích mẹ chồng hơn chồng? Con cũng đã tự an ủi mình bằng cách yêu thương và nương tựa mẹ như một người mẹ bởi dù sao, con đã mất mẹ ruột từ khi còn nhỏ. Nhưng thời gian trôi qua, con nhận ra rằng mình đang tự lừa dối bản thân . Mong muốn của con khao khát được độc chiếm mẹ ngày càng mạnh mẽ hơn. Khi nhìn thấy bố chồng ở bên mẹ, con cảm thấy ghen tị. Mỗi lần con uống rượu với mẹ và nhìn thấy đôi mắt mơ hồ vì hơi men ấy, con thực sự có cảm giác muốn hôn mẹ. Con nhận ra rằng con thực sự yêu mẹ. Sự chuyển hóa cảm xúc không thể thay đổi trong một sớm một chiều. Chúng ta đã ở bên nhau hai năm, điều đó đủ để con hiểu được tình yêu của mình dành cho mẹ. Con đã chọn cách kìm nén bản thân hơn 20 năm và thật xấu hổ khi qua chừng ấy năm, con vẫn không thể bình tĩnh được, con không còn ý chí để phản kháng. Vì vậy, mẹ đừng nghi ngờ tình yêu của con dành cho mẹ nữa.”

Tim tôi đau nhói khi nghe những lời này từ Se Mi. Tôi nghĩ đến những gì cô ấy nói trước đó rằng trái tim cô ấy sắp nổ tung và bị chính mình xé nát thành từng mảnh. Jang Se Mi, mối tình này đã khiến trái tim cô tổn thương hơn 20 năm, sao cô không nói sớm hơn. Nếu là tôi, có lẽ tôi cũng sẽ chọn cách hành hạ bản thân giống như cô ấy. Vì giống như cô, tôi là người rất bao dung, nhẫn nhục là để đổi lấy sự tổn hại cho chính mình.

Bây giờ Jang Se Mi đã mở lòng, tôi chẳng còn lý do gì để che giấu suy nghĩ của mình nữa. Tôi đáp: “Những lời ta khiển trách trước đây không phải vì ta ghét con. Ngược lại, ta rất quý con. Con biết đấy, con người ở thời đại chúng ta cứng nhắc và truyền thống, họ không hiểu mối quan hệ đồng giới. Với họ không có khái niệm tình yêu như vậy. Con quả thực là người đặc biệt trong lòng ta. Con không chỉ là con dâu mà ta yêu quý, mà còn là một người bạn thân."

Jang Se Mi có chút u ám khi nghe tôi nói, tôi thực sự rất buồn, không chịu nổi bèn nói tiếp: “Giữa chúng ta có quá nhiều trở ngại. Dù có vượt qua được tất cả, ta cũng sẽ không thể vượt qua được xiềng xích của đạo đức và luân lý. Nếu chúng ta không phải là mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, nếu gặp nhau sớm hơn, ta sẽ chọn ở bên con. Chúng ta hãy thử mối quan hệ người yêu đi."

Đúng vậy, tôi trực tiếp sử dụng cụm từ "quan hệ người yêu", cho dù là tôi không hiểu tình yêu đồng giới, nhưng nếu đối phương là Jang Se Mi thì tôi sẵn sàng thử, nó không liên quan gì đến giới tính, chỉ đơn giản là cô ấy thôi.

Nghe xong hai chữ "người yêu", ánh mắt Jang Se Mi lập tức sáng lên như một tia chớp, chiếu vào tận đáy lòng khiến tim tôi đập thình thịch. Ngoại trừ cảm giác tim đập rộn ràng khi còn trẻ và hẹn hò, đã lâu rồi tôi chưa được trải qua cảm giác này. Nếu đúng như lời thằng út nói, liệu tế bào tình yêu của tôi có thức tỉnh không?

Tôi nói tiếp: “Chúng ta đều đã ở độ tuổi này, không cần phải suốt ngày nói chuyện tình yêu như những người còn trẻ. Con thấy đấy, hiểu lầm giữa chúng ta đã được xóa bỏ và chúng ta có thể sống hòa thuận như trước. Hai ta có thể đồng hành cùng nhau. Con có đồng ý không?"

Tôi nghiêm túc nhìn cô ấy và nói: "Se Mi, mọi bất hạnh của con người đều bắt nguồn từ ham muốn, và ta không muốn con bị tổn thương trong tương lai. Ta hiểu suy nghĩ của con, nhưng ta không thể đáp lại con theo cách tương tự. Từ giờ trở đi, hãy dành nhiều thời gian cho bản thân và yêu bản thân mình hơn nhé?"

Có lẽ vì sự chân thành trong lời nói của tôi nên Se Mi nhẹ nhàng đồng ý, nhưng vẫn nhìn tôi với ánh mắt như vậy - đại dương của sự dịu dàng.

Nhớ tới điều quan trọng nhất của ngày hôm nay vẫn chưa nói ra, tôi nghiêm nghị: “Con đã bị nhốt trong gia đình này hơn 20 năm, bị phiền toái bởi những chuyện nhỏ nhặt trong gia đình này, con đã bao giờ nghĩ đến việc thay đổi cách sống của mình chưa?”

Thấy vẻ mặt khó hiểu của cô, tôi nói tiếp: “Không phải lúc trước con nói muốn làm thư ký cho ta sao? Sau này ta đã nghĩ kỹ lại, con có thể theo ta làm thư ký một thời gian, sau đó đảm nhiệm một số công việc của công ty một cách độc lập. Con rất thông minh và có năng lực nên có thể xử lý tốt công việc kinh doanh. Làm quản gia, nội trợ thì quá lãng phí tài năng, BiDan là một đòn bẩy tốt để con có thể hoàn toàn thể hiện khả năng của mình."

Thấy cô ấy không bày tỏ ý kiến ​​​​của mình ngay lập tức, tôi tiếp túc bày tỏ quan điểm:  "Việc kinh doanh của BiDan cuối cùng sẽ được giao cho Deung Myung. Nhưng sẽ an toàn nhất nếu chuyển dần dần quyền lực cho Deung Myung thông qua chính mẹ của nó.”

Nghe tôi nói đến Deung Myung , trong mắt Jang Se Mi có gì đó cảm động, cuối cùng cũng đồng ý gia nhập tập đoàn.

Hôm nay cuối cùng tôi đã ném đi được hòn đá đè nặng trong lòng mình. Tôi và Jang Se Mi đã nói đủ chuyện, tôi không còn cố gắng suy nghĩ làm thế nào để phát triển mối quan hệ với cô ấy sau này nữa.

Điều quan trọng nhất bây giờ không phải là sống tốt sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net