Chapter 5: - 'Lasagne, boats, and wine.'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lasagne, thuyền và rượu vang.

( Thành thật xin lỗi nhưng mình ko tải hình được. Lasagna, hoặc Lasagne, là một loại mì phẳng, rất rộng. Món ăn này thường được phục vụ dưới dạng xếp lớp chồng lên nhau xen kẽ với phô mai, nước sốt, cùng với các thành phần khác như thịt hoặc rau quả)

Đêm đó, sau khi Draco đi khỏi căn hộ nhỏ nơi Hermione Granger sống cùng con gá, đó không phải là một đêm yên bình. Hắn ta về nhà, lục lọi chìa khóa trước khi vào căn hộ mà hanes ta chia sẻ với Eva.

Eva. Cô ấy vừa về đến nhà với vẻ lo lắng băng qua mặt, Draco tự chui vào phòng tắm, không xuất hiện cho đến khi cuối cùng cô bỏ cuộc và đi ngủ vào đầu giờ sáng. Draco không ngủ, hắn thoải mái khi đứng cạnh cửa sổ và hút thuốc. Cuối cùng nó sẽ giết hắn ta, hắn biết điều đó, nhưng thế giới vẫn sẽ thay đổi theo bất kỳ cách nào nếu Draco Malfoy không ở trong đó chứ? Hắn không nghĩ thế.
Hắn ngủ thiếp đi trong phòng tắm và tỉnh dậy sau buổi trưa ở trên giường. Eva đã mở cửa phòng tắm và xoay sở để đưa hắn ta lên giường bằng một cái nhấc đũa phép. Cô để lại cho hắn một lời nhắn nói rằng cô sẽ về muộn và hắn nên tự chăm sóc bản thân mình. Draco tìm thấy ghi chú sau khi  đi tắm ,thay đồ và lấy một quả táo cho bữa sáng. Hắn vò rồi bỏ nó vào thùng, càu nhàu dưới hơi thở của mình.   

Một cơn gió nhẹ thổi vào từ cái cửa sổ đang mở trong phòng khách nhỏ của họ khi Draco ngồi lên ghế sofa, nắm lấy cây đàn guitar của mình và đặt nó vào lòng. Hắn nhìn vào tấm màn trong một giây khi tay hắn lơ đãng gõ vài hợp âm. Hắn cắn môi, bắt tay , trước khi bắt đầu chơi một bài hát hắn đã viết cho Eva trong một đêm khi họ sống ở Pháp. Hắn ta ngân nga dưới hơi thở của mình khi đánh đúng các hợp âm, cau mày khi đánh sai.

'Chết tiệt.'

Draco lẩm bẩm, nhắm mắt lại. Hắn ta hình dung khuôn mặt của Hermione trong đầu; Tóc, môi, mắt, cơ thể. Hắn bắt đầu chơi lại, một bài hát khác, ngân nga dưới hơi thở của mình.
Draco ngồi hàng giờ trên ghế sofa, gảy hợp âm và viết xuống bản nhạc của mình. Hắn ta quay cuồng trong thời gian như thế này cho đến khi đồng hồ bắt đầu tích tắc đến gần sáu giờ chiều và biết chắc Eva sẽ về nhà sau ba hoặc bốn giờ nữa. Hắn không có gì khác để làm ngoài việc chờ đợi ... đợi Eva về nhà để họ có thể ăn và ngủ. Thông thường là vậy.

Hoặc anh có thể đến căn hộ của Hermione và giải thích cho cô ấy lý do tại sao anh bỏ đi? Anh biết căn hộ ở đâu mà, tất cả chỉ mất hai giây để thể hiện. Bây giờ cô ấy không được nghỉ làm à?

Draco nhắm mắt, đặt cây đàn guitar của mình bên cạnh ghế sofa. Tất nhiên, hắn có thể đi ngay bây giờ và giải thích với cô nhưng liệu cô có chấp nhận hắn quay lại cuộc sống của cô khi hắn lại rời bỏ cô như thế nữa không? Ai mà biết. Đáng để thử chứ? Draco nghĩ rằng nó đáng để thử nên hắn đứng dậy. Đi vào bếp và viết vài dòng nguệch ngoạc cho Eva. Trong khi hắn viết ghi chú,hắn biết rất rõ rằng một phần trong tâm trí luôn hướng về Hermione, kể từ khi hắn thức dậy, hắn đã lên kế hoạch đến căn hộ của cô tối nay.

Eva
Đừng lo lắng, tôi hoàn toàn ổn. Tôi cần phải có một chút không khí riêng tư và nếu tôi không trở về vào lúc em ở nhà, đừng chờ đợi . Ăn tối mà không có tôi nhé.
DM

Hắn nhìn bức thư và thở dài trước khi phác họa hai nhân vật ngồi cạnh nhau với tháp Eiffel phía dưới dòng chữ. Cô ấy thích điều đó, hắn hy vọng vậy. Hắn cười thầm một chút trước khi lấy đũa phép, áo khoác và giày.

Draco biến mất.

---

* POV của Hermione *

Hermione ôm mẹ tạm biệt và cảm ơn vì đã chăm sóc Rose trong khi cô phải làm việc. Cô đóng cửa và thở dài, hoàn toàn kiệt sức sau một ngày dài làm việc dài mà cô bắt đầu sớm hơn vào hôm nay. Thật không dễ dàng để chăm sóc không chỉ bản thân cô ấy mà còn một đứa trẻ. Cô yêu con gái mình nhiều hơn bất kì thứ gì.

'Được rồi, nghe đây, Rosie, kế hoạch  cho ngày hôm nay là thế này.'

Hermione mỉm cười khi đôi mắt nâu quay về phía đứa bé gái . Cô bé đứng dậy, phấn khích khi Hermione đi lại, nói chuyện với chính mình nhiều hơn Con gái cô ấy.

'Mẹ sẽ bắt đầu tắm, rồi tắm cho con, đặt bữa tối vào lò nướng, tắm xong, ăn tối với con và sau đó đưa con đi ngủ.'

'Con không muốn tắm đâu.'

Rose rên rỉ, ngồi xuống sàn và tô màu trong bức tranh vẽ một gia đình trên bãi biển.

'Và tôi đã ăn tối rồi. Bà đã cho con... l ... lasagne mà mẹ đã làm tối qua. '

Hermione cười khúc khích một chút , cô bé gặp khó khăn khi nói lasagne. Hermione liếc vào bếp và thấy lasagne vẫn còn trong lò. Cô mỉm cười và bật lò nướng lên, hâm nóng cho mình ăn. Cô đặt lò nướng ở nhiệt độ thấp và đi vào phòng tắm.

'Thôi nào, tình yêu.'

Hermione nói, đi vào phòng tắm. Cô mở vòi ở bồn tắm và để nước chảy, thở dài khi Rose không nghe lời. Cô mỉm cười.

' Mẹ sẽ cho bong bóng vào , được chứ?'

Rose mỉm cười từ phòng khách và để lại những cây bút chì, quyển sách tô màu và bảng vẽ phác thảo trên bàn. Cô bé chạy vào phòng tắm, cười toe toét khi Hermione đổ chất lỏng tạo bong bóng vào bồn, Hermione mỉm cười trước khi bắt đầu cởi quần áo cho cô bé.

'Con đã làm gì hôm nay?'

Hermione hỏi cô bé trong khi nhẹ nhàng đặt cô xuống nước, đóng vòi.

'Con đã đi đến trường và tô màu, Mẹ ơi. Con cũng vẽ một bức tranh nữa đó. '

Rose cười khúc khích khi cô chơi với bong bóng trong bồn. Cô bé thực sự là một cô gái xinh đẹp, Hermione nghĩ ngay khi chuông cửa reo.

'Ở ngay đây nhé, tình yêu.'

Hermione mỉm cười, đảm bảo cô bé sẽ an toàn trước khi rời khỏi phòng tắm. Tay cô ướt sũng khi mở cửa trước, hy vọng có lẽ hàng xóm hoặc mẹ cô quay lại để lấy thứ gì đó. Cô dừng lại, đóng băng vài giây, khi cô mở cửa và thấy đó là ai. Tay cô ngứa ngáy đi đến đũa phép khi cô cau mày.

'Anh đang làm gì ở đây?'

'Tôi đến để ... giải thích.'

Draco nói, đứng trước mặt cô với hai tay vùi vào túi quần và vai hắn nâng lên một chút. Hắn liếc nhìn, mắt anh nhìn vào quyển sách tô màu, bút chì và một bảng vẽ phác thảo trên bàn. Rồi hắn nhìn sang Hermione, biết tay cô đang nắm chặt đũa phép.

'Nghe này, Granger,tối qua tôi thực sự phải đi. Đó là quá nhiều nhưng tôi hứa tôi sẽ không đi đâu ngay bây giờ, được chứ? '

'Draco, tôi phải cho Rose tắm và cho con bé đi ngủ nữa. Tôi không có thời gian cho việc này. '

Hermione nói, lắc đầu. Cô nghĩ đến đêm qua khi hắn đã chạy trốn như thể căn phòng đột nhiên bốc cháy ... và giờ hắn lại quay trở lại?

'Hãy để tôi giúp em điều đó.'

Draco nói, thở dài, khi đôi mắt màu xám của hắn ở ngay trên đôi mắt nâu của cô. Cô đang do dự, hắn biết điều đó, nhưng hắn cứ dán mắt vào cô.
Hermione nhìn hắn ta trong một giây với đôi mắt cảnh giác. Cô không muốn Draco Malfoy ở gần con gái mình ... không, là sửa sai. Cô không muốn Draco Malfoy của Hogwarts gần con gái mình. Hắn ta hẳn đã thay đổi, hắn ta trông như đã thay đổi. Sau một phút cân nhắc, và Rose gọi mẹ từ phòng tắm, cô mở cửa và cho hắn vào.

'Nếu anh muốn giúp đỡ, anh có thể dọn dẹp bút chì của con bé và những mớ hỗn độn khác không? Tôi đoán anh có thể ở lại ăn tối. '

Hermione đề nghị và Draco gật đầu, di chuyển đến phòng khách.
Hermione thở dài, chơi đùa với đôi bàn tay ướt, và đi vào phòng tắm để thấy Rose vui vẻ với những bong bóng. Cô bé thổi một chút vào không khí và cười khúc khích như đứa trẻ hạnh phúc nhất thế giới. Hermione bắt đầu gội đầu trước khi dọn dẹp. Cô mỉm cười khi Rose lúng túng một chút với mái tóc lòa xòa trên khuôn mặt.

'Con có nhớ người bạn của mẹ ngày hôm qua chứ?'

Hermione hỏi cô bé, để nước chảy xuống cống và giúp cô ra khỏi bồn. Cô lấy một chiếc khăn và quấn cô bé khi Rose gật đầu, nhìn cô.

'Tốt, người đó đang ở đây ngay bây giờ. Con phải cư xử tốt với anh ấy, được chứ? '

Rose mở to mắt trong sự phấn khích và Hermione chơi cùng với cô khi cô mặc đồ ngủ. Cô chải tóc và bảo cô bé nhắm mắt lại trước khi vẫy đũa phép để tóc khô. Rose lại mở mắt ra, nhìn mái tóc khô của mình.

'Draco?'

Hermione hỏi với Rose theo sau cô. Cô dự đoán căn hộ sẽ trống không, cô mong Draco sẽ lại trốn đi . Nhưng điều đó không xảy ra. Cô thấy hắn ngồi trên ghế sofa, vẽ thứ gì đó trên bảng vẽ phác thảo của Rose

'Đến đây đi.'

Draco nói, trao lại cho Rose bảng vẽ phác thảo với một nụ cười. Rose lấy nó từ hắn ta và giơ lên để Hermione có thể nhìn thấy. Đó là một bức vẽ Hermione đang bế Rose trên tay, nhìn xuống cô bé một cách yêu thương. Hermione bị thu hút đến gần sự hoàn hảo, xuống những vết tàn nhang.

'Con sẽ đặt nó trong phòng của con, Mẹ nhé!'

Rose nói, ôm bức ảnh vào ngực ngay trước khi cô chạy đi, cô mỉm cười với Draco.

'Cảm ơn chú!'

'Làm thế nào mà anh học vẽ như vậy?'

Hermione hỏi, liếc nhìn Draco khi cô đi vào bếp. Draco đứng dậy và đi theo cô, dựa vào ngưỡng cửa, khi cô lấy hai cái đĩa ra.

"Tôi đã có một khoảng thời gian rảnh rỗi"

Hắn nhún vai. Trên thực tế, hắn ta đã có rất nhiều thời gian trong khi bị mắc kẹt trong cùng một căn phòng cả ngày, mỗi ngày, trở nên điên rồ và điên rồ hơn khi những giây trôi qua ...

'Tôi sẽ cho Rose đi ngủ và sau đó chúng ta có thể ăn tối.'

Hermione nói khẽ, quay lại nhìn hắn.

'Ừ, không sao đâu.'

Draco nhún vai khi Rose quay lại nhà bếp. Cô bé ngồi xuống, đặt một bản phác thảo bên cạnh, rồi ra hiệu cho Draco ngồi xuống bên cạnh cô. Có chút thích thú, Draco ngồi trên ghế khi Hermione nhướn mày.  

'Chú có muốn xem tranh của con không ?'

Rose hỏi, đưa cho hắn ta bản phác thảo.

'Con đã vẽ Mẹ, Bà, Ông, người bạn thân nhất của con. Chú ấy tên là Michael và chú ấy rất vui tính! '

'Ah, cái này rất đẹp.'

Draco nói, mỉm cười với những hình que mà cô đã vẽ và tô màu lộn xộn. Hắn lướt qua các trang, tạo ra những tiếng động tán thưởng khác nhau.

'Wow, con vẽ rất đẹp đó, Rosie.'

Rose cười khúc khích.

'Chỉ có mẹ mới gọi con là Rosie thôi.'

'Con không phiền nếu chú gọi con như vậy, phải không?'

Draco hỏi và mỉm cười khi cô lắc đầu.

'Draco Malfoy, tốt với trẻ em, ai có thể nghĩ tới điều đó chứ?'

Hermione lẩm bẩm, mỉm cười với hắn. Hắn thực sự đã thay đổi khá nhiều, đã bớt kiêu ngạo, điều đó chắc chắn.

'Thôi nào, tình yêu, hãy để mẹ đặt con lên giường'.

Rose mỉm cười với Draco trước khi chạy về phòng. Draco nhìn Hermione đi theo cô bé, đầu óc hắn quay lại màn đêm khi hắn nghĩ rằng cô đã chết ... Hắn nhắm mắt lại một lúc, xóa tan suy nghĩ đó khỏi tâm trí mình. Cô ấy còn sống, cô ấy ở đây, cô ấy rất tốt. Hắn di chuyển qua và lấy hai cái đĩa, đặt lasagne lên từng cái rồi đưa chúng ra phòng khách. Hắn quay trở lại bếp và lấy hai cái ly, rót đầy rượu trước khi mang chúng vào phòng khách. Draco ngồi xuống ghế sofa và liếc nhìn xung quanh.
Căn hộ này lớn hơn nhưng không nhiều. Cửa trước mở ra một phòng khách bao gồm một ghế sofa, hai ghế bành, một cái bàn và một cái tivi. Có một cái cây xanh trong góc, mọc lên và rất gọn gàng giống như Hermione muốn. Nhà bếp có màu xanh và trắng và bàn trong bếp khớp với màu bên ngoài. Hắn không thấy nhiều thứ khác trong nhà nhưng hắn thích nó. Một ngôi nhà tốt cho một đứa trẻ.

'Con bé đi ngủ thiếp đi rồi.'

Hermione nói, bước vào phòng khách vài phút sau. Cô đã thay quần áo công sở và bây giờ đang mặc quần jean và áo rộng. Cô ngập ngừng trước khi ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Draco.

'Con bé là một cô gái thực sự tốt, anh biết đấy, và tôi yêu cô ấy.'

'Tôi có thể thấy điều đó mà.'

Draco nói, đưa cho cô một đĩa lasagne. Hermione nhận lấy nó từ hắn, mắt nhìn vào ly rượu với đôi lông mày nhướn lên. Draco chỉ nhún vai.
Draco cắn một miếng lasagne mà Hermione làm ,một loạt hương vị tràn ngập miệng hắn. Hắn rên rỉ tán thưởng và một màu hồng nhạt nở trên má Hermione khi cô lẩm bẩm.

'Cảm ơn.'

Họ ăn trong im lặng một lúc, nghe tin tức. Tâm trí Draco cứ quay về đêm đó với Hermione chảy máu trên sàn ...

'Draco, tôi không biết anh mong đợi điều gì ở tôi.'

Hermione đột nhiên nói, nhìn xuống món lasagne đã ăn một nửa của cô. Cô lắc đầu khi Draco nhìn cô, nhận thấy cái nhíu mày nhẹ trong lông mày. Cô ấy đã nói chuyện với Draco, nhưng nói với lasagne.

'Tôi đã sống năm năm một mình, trải qua cuộc đời tôi. Tôi không biết tại sao tôi mong anh quay lại với tôi ... Tôi đoán tôi nghĩ những gì xảy ra ở Hogwarts là ... có thật. Nhưng tôi đã từ bỏ hy vọng khi Rose được sinh ra và ... tôi đã gặp một người khác. '

'Em đã gặp người khác?'

Draco hỏi, vẫn nhìn cô. Hermione chỉ gật đầu, không thể bắt gặp ánh mắt của hắn. Cuối cùng, cô thở dài và ngước lên nhìn đôi mắt của Draco dán chặt vào cô.

'Tên anh ấy là Michael. Anh ấy sống trong căn hộ ngay đối diện tôi và anh ấy đã giúp tôi khi tôi chuyển đến vì tôi đang mang thai. Chúng tôi sắp xếp nó từ đó. Rose cho anh xem bức tranh con bé vẽ về anh ta và nói họ là bạn thân đúng chứ? Rose và Michael rất hợp nhau và anh ấy là một chàng trai tốt.'

Hermione thở dài bất lực khi cô nhấp một ngụm rượu. Cô thực sự thích Michael nhưng cô không thể chịu đựng được cách Draco đang nhìn cô mặc dù không có biểu cảm nào trên khuôn mặt hắn.

'Phải.'

Draco gật đầu và ăn lasagne của mình.
Nhưng nó không đúng. Không có gì đúng về điều này. Hermione có một người bạn trai tên là Michael và suy nghĩ đó giống như một con dao đâm thẳng vào bụng Draco. Hắn không biết Hermione còn sống ... Hắn đã lãng phí cơ hội của mình với cô ... Đó là lỗi của hắn. Không ai khác. Tất cả những gì hắn có thể hy vọng là cô hạnh phúc với bất cứ ai cô muốn ở bên cạnh.

'Anh có ai trong đời không?'

Hermione hỏi một chút do dự khi cô dựa lưng vào ghế sofa.
Draco nói ngắn gọn với cô về Eva, không muốn nói nhiều về bản thân. Hermione chỉ gật đầu, vui mừng khi biết rằng ít nhất hắn không cô đơn. Draco cau mày một chút và nhìn cô.

'Em có nhớ bức thư mà tôi đã gửi cho em trong hình dạng của một chiếc thuyền giấy không?'

Draco lặng lẽ hỏi khi cả hai đã ăn xong. Tay Hermione đóng băng trong giây lát khi cô thu thập các đĩa và sau đó cô gật đầu trước khi đặt đĩa của hắn lên trên tay cô và cầm lấy ly rượu của cô. Draco cau mày.

'Và tôi nói rằng tôi sẽ tìm thấy em sau mọi chuyện đã xảy ra ,tôi sẽ giải thích cho em tại sao tôi phải làm những gì tôi đã làm?'

' Đúng vậy.'

Hermione nói, giọng cô bình tĩnh nhưng cô cảm thấy bên trong mình hơi rung động. Hắn là người bắt đầu tất cả những điều này. Đó là lỗi của hắn mà cụ Dumbledore đã chết!

'Tôi đã bị đe dọa bởi Voldemort. Hắn ta sẽ giết gia đình tôi nếu tôi không làm những gì tôi đã làm, Granger. Em không nhận ra mức độ căng thẳng và gánh nặng của tôi. Tôi không muốn làm điều đó nhưng tôi phải làm thế. '

Draco lắc đầu với vẻ mặt nhăn nhó.

' Sau đó, tôi bị nhốt trong một căn phòng trong một thời gian dài như vậy. Tôi không được xem bất kỳ tờ báo hoặc bất cứ điều gì vì vậy tôi không biết em vẫn còn sống. '

'Tôi không trách anh.'

Hermione nói sau một giây. Cô ngạc nhiên khi những lời rời khỏi miệng mình nhưng đó là sự thật ... cô không trách Draco.

'Em nên. Những gì tôi đã làm- '

Draco bắt đầu, lắc đầu.

'Anh đã làm những gì anh bị ép buộc.'

Hermione nói, nhìn vào mắt hắn khi họ nhìn xuống chiếc ly trong tay hắn.

'Và chúng ta không cần phải nói về nó. Nó đã kết thúc rồi, Draco, trong quá khứ. '

Draco khẽ lắc đầu như muốn không đồng ý. Hắn đưa mắt nhìn cô.

'Em có nhớ trong ghi chú đó tôi cũng nói rằng khi tôi tìm thấy em sau chiến tranh tôi sẽ tặng em thứ gì không?'

'Một chuyến đi thuyền đến bất cứ nơi nào em muốn đi.'

Hermione cười khúc khích một chút buồn bã nhưng âm thanh như tiếng nhạc đến tai Draco. Cô mỉm cười.

'Chúng ta còn trẻ, Draco. Anh không cần phải cho em đi thuyền đó. '

'Quá muộn rồi.'

Draco nhún vai và thò tay vào túi để lấy ra hai vé đi thuyền. Nó khá đắt nhưng nó đáng giá cho Hermione. Hắn đưa chúng cho cô.

' Đó là trong một vài tuần để em có thời gian lên kế hoạch. Không có trẻ em được phép đi thuyền và chỉ hai ngày. Em nên ... đưa Michael đi. '

'Draco, điều này là quá nhiều. Em không thể ... '

Hermione cầm hai chiếc vé trên tay, nhìn chằm chằm vào nó một cách khó tin.

'Granger, chấp nhận nó đi. Đó là điều tối thiểu tôi có thể làm. '

Draco lẩm bẩm, nhìn vào ly của hắn và rồi liếc nhìn cô khi cuối cùng cô gật đầu và đặt vé lên bàn giữa họ.

'Sau đó, anh và Eva phải đến ăn tối vào ngày mai. Anh có thể gặp Michael. '

Hermione đề nghị, cắn môi một chút. Sẽ rất khó xử, cô biết điều đó, nhưng cô hy vọng cô và Draco có thể là bạn. Draco có vẻ hơi do dự nhưng Hermione nhướn mày.

' Đó là điều tối thiểu em có thể làm.'

'Tốt thôi.'

Draco nhún vai và uống hết rượu, đứng dậy đột ngột. Hermione cũng đứng dậy và đặt ly lên bàn trước khi khoanh tay trước ngực và nhìn hắn khi hắn nhìn cô.

' Tôi nên đi ngay bây giờ'.

'Ở đâu?'

Hermione hỏi, không muốn hắn rời đi. Draco nhíu mày một chút trước câu hỏi và giọng điệu của cô. Hermione cười khúc khích.

'Ý em là, chúng ta đã không gặp nhau trong nhiều năm và anh sẽ rời đi như vậy sao?'

'Tối mai tôi sẽ qua vào bữa tối, Granger.'

Draco đảo mắt nhìn cô.
Hermione gật đầu và lướt qua hắn để dẫn hắn ra cửa trước. Cánh tay của Draco cọ nhẹ vào cô và hắn nhắm mắt lại khi ngửi nước hoa của cô. Hắn lắc đầu, mở mắt và đi theo cô ra cửa. Hermione mở nó cho hắn và sau đó quay sang hắn ta.

'Chúc ngủ ngon, Draco.'

Hermione lẩm bẩm. Cô thực sự đã bỏ qua đôi mắt màu xám đó, giống như những vũng nước bạn có thể bơi và sau đó có lẽ bị chết đuối khi bạn gặp phải mặt xấu và giận dữ của hắn ta.

' Ngủ ngon, Granger.'

Draco trả lời, nhìn cô một lúc, ghi nhớ khuôn mặt cô đã thay đổi kể từ lần cuối cùng hắn nhìn thấy cô.Draco sau đó đi ngang qua cô, liếc nhìn căn hộ ngang qua nơi Michael sống, rồi đi dọc hành lang. Hermione nhìn hắn đi, dõi mắt cô qua lưng hắn.

Cô ấy đã đúng. Draco đã thay đổi .

( Như đã thông báo , chương 5 rồi nên mấy bồ cho mình xin ý kiến nha😘😘)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net