Chap 16: Người con gái của không trung 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trăng của một đêm trước rằm, tuy không tròn đầy, nhưng khó để mà phủ nhận vẻ đẹp mờ mờ ảo ảo của nó. Dòng suối ánh sáng ấy đổ xuống, lấp lánh trên mặt hồ, phản chiếu ánh bạc lên mái tóc đen tuyền của cậu thanh niên đang nằm trên mái nhà. Gương mặt thanh tú ấy ngửa lên, mặt đối mặt với trăng, vẻ thanh bình hiện lên bên trong màu hổ phách của đôi đồng tử lạnh lùng.

Trời về khuya, màn sương buông xuống, tỏa hơi lạnh nhè nhẹ vào chiếc áo xanh lục mỏng. Gió thổi đến mang theo lớp hơi lạnh ấy phả vào người.

Cậu thanh niên ngồi dậy, hít một hơi dài để đón lấy làn gió đêm. Gió táp thẳng vào mặt, thổi tung mớ tóc đen ngắn rồi đột ngột chuyển hướng sang rừng trúc cạnh bên.

Xào xạc.

- Gió mát thật!-Một giọng nói nhẹ nhàng cất lên, cùng lúc với chiếc áo khoác lớn phủ xuống đầu cậu-Nhưng, như vậy dễ bị cảm lạnh lắm. Rủi trúng gió thì nguy to.

Shun quay lại nhìn cô gái đang ngồi xuống cạnh mình. Mái tóc xanh lục nhạt bồng bềnh trong làn gió. Ánh sáng dịu nhẹ từ nàng Hằng Nga bên trên lan dần xuống làn da trắng mịn màng.

Dường như Mai cũng giống như cậu. Một người con của gió.

Cậu chỉ thắc mắc...Tại sao cô ấy lại có thể hiểu cậu một cách rõ ràng như vậy. Không chỉ ở phần nội tâm, mọi sở thích ăn uống, đi lại của cậu...cô ấy đều thuộc nằm lòng. Mặc dù Mai và cậu chỉ quen biết nhau chưa đầy một năm. Không những vậy, cậu-một người ít khi nào đặt niềm tin vào người khác-lại dễ dàng đặt sự tin tưởng ấy đến cô gái này vào ngay lần đầu tiên gặp mặt.

Cô ấy dịu dàng, kiên định, lại vô cùng mạnh mẽ.

Cô ấy tốt bụng, hòa nhã với mọi người.

Thật giống người đó.

Nếu không muốn nói là rất giống.

Từ cách nói chuyện, cử chỉ, phong thái, đến cả nụ cười và cái cách mà cô quan tâm đến cậu. Tất cả đều gợi cho cậu nhớ về Phoenix-nàng Bakugan mà cậu được mẹ tặng mình trong thời khắc bà nhắm mắt xuôi tay.

Khoảng thời gian đầu năm học, cô ấy có đến thăm cậu lần cuối. Sau đó lại quay trở về Wonder Revolution, tiếp tục cuộc sống yên bình.

Cậu nhớ...lúc ấy Phoenix có hát tặng cậu, một bài hát thật hay, mà theo cô ấy nói: nó rất hợp với cậu.

"Nàng dịu dàng là nữ chúa, với anh là người hầu gần bên em.

Cớ sao định mệnh đắng cay, vùi chôn đôi song sinh trong nỗi đau...

Nàng là người mà mãi mãi anh yêu thương quan tâm mang tất cả...

...đến cho em bao ước mơ...dẫu bóng đêm bao trùm anh..."

Cậu thanh niên tóc đen giật mình, xoay người lại. Mai ngồi đấy, đôi đồng tử vàng chanh hướng về ánh trăng phía bên trên, cất cao giọng hát. Tất cả các nốt, các cung bậc đều hoàn toàn khớp với giọng hát của cô phượng hoàng kia. 

Đặc biệt là ở bài hát.

Âm điệu du dương ấy hòa vào không trung, cùng tiếng xào xạc từ phía cánh rừng, tạo nên bản nhạc buồn về sự chia li không đáng có.

Đôi mắt hổ phách mở to, kinh ngạc. Shun ngồi chết trân nhìn cô gái bên cạnh mình. Đâu đó trong tim cậu lóe lên một tia hy vọng nhỏ nhoi.

"Làm ơn. Xin hãy để tôi gọi tên cô ấy...một lần nữa..."

- Phoenix!

Giai điệu kia ngừng hẳn. Người con gái mang mái tóc đẹp như làn gió quay lại nhìn Shun.

Im lặng.

Đôi đồng tử vàng chanh nhìn như xoáy sâu vào tận tâm hồn cậu thanh niên tóc đen. Cô mỉm cười, gật đầu xác nhận một cách lặng lẽ.

Nét bàng hoàng ngay lập tức xuất hiện trên gương mặt Shun. Cậu định nói gì đó, nhưng đã bị Mai...à không!...Phoenix ngăn lại:

- Tôi sẽ giải thích cho cậu. Nóng vội...không giống tính cách cậu chút nào.

Cậu chàng gật đầu, im lặng. 

________________________________________________________________________________

- Các người biết bọn họ sẽ xảy ra chuyện nên đến đây phải không? Quả là những Bakugan trung thành~

Ngồi ngất ngưởng trên chiếc bàn giáo viên, cậu thanh niên tóc đen nhoẻn miệng cười, đôi đồng tử đỏ hắt lên ánh sáng ghê rợn như ánh đèn laze trong đêm tối.

- Vậy...nếu chúng tôi không đồng ý thì sao?-Cậu bạn tóc nâu nhạt bên cạnh lên tiếng, chất giọng trầm, đầy băng giá.

Một thoáng lo lắng hiện lên trong lòng hai Bakugan-giờ vẫn đang trong hình dạng quả cầu nhỏ xíu. Cô Bakugan màu xanh lục quay sang tên Bakugan màu đen đi cùng mình. Sau một lúc suy nghĩ, anh lên tiếng:

- Chúng tôi buộc phải san bằng cái Abyss của các người. Để xem thứ sức mạnh ấy và Perfect Core cái nào mạnh hơn.

Giọng nói cứng rắn, mang đầy uy lực của anh phút chốc khiến đám người Abyss cảm thấy chột dạ. Họ thừa biết gây chiến với toàn bộ Bakugan ở Wonder Revolution không phải chuyện dễ dàng gì.

Hơn nữa, họ đã quá ngán cảnh giết chóc -thứ mà họ từng trải qua trong thời chiến. Chiến tranh chỉ là một, mà phiền phức lại là mười. Suy đi tính lại, họ bắt buộc phải đồng ý.

- Đến đây!

Bốn người trong bọn họ tụ lại thành một vòng tròn. Dưới chân, một kí hiệu kì lạ xuất hiện, xoay với tốc độ chóng mặt. Ánh sáng từ nó phát ra không mạnh nhưng uy lực lại vô cùng lớn.

Hydra quay sang cô bạn Bakugan cạnh mình, căn dặn:

- Tôi sẽ vào trước. Nếu có chuyện gì không may xảy đến với tôi...Cô hãy lập tức liên lạc với Drago ở Wonder Revolution. Nghe rõ chứ?!

Không đợi Phoenix trả lời, anh ta đã tiến vào trong vòng tròn ánh sáng. Nhắm mắt chấp nhận mọi rủi ro có thể xảy đến với mình.

Bọn người Abyss đã làm đúng như lời hứa.

Tai Hydra ù đi bởi tiếng rít của làn khí lạnh xoáy nhanh quanh mình. Trong phút chốc, anh cảm thấy mình đột ngột lớn dần lên.

Ánh sáng ấy nhạt đi, trước mặt Phoenix không còn là anh chàng Darkon Bakugan với ba chiếc đầu dài ngoằng thường ngày nữa. Thay vào đó là một cậu thanh niên trong võ phục kungfu đen, viền xanh và tím, mái tóc xanh dương sậm cùng đôi đồng tử đỏ ngầu như máu.

Cậu từ từ tiến đến, nhặt cô lên. Nụ cười nhẹ vẽ lên trên khuôn mặt tuấn tú:

- Đến lượt cô đấy!   


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bakugan