Chương 10 - Khó chịu chết được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Cậu là Bum , đúng chứ ? " 

" Bin ... thật sự đúng là cậu rồi . Tớ là Bum này . " - Tôi vui mừng ôm chầm lấy Bin , tôi không biết mình đang vui hay buồn nữa . Cảm xúc hiện giờ đang rất lẫn lộn . Nước mắt tôi chực trào ra , thế là tôi khóc nức nở đến hết tiết mặc cho cô có là mắng thế nào đi nữa và cậu ta vẫn để cho tôi ôm như thế đến kết thúc tiết học . 

Ra về , tôi kéo Bin ra quán nước cạnh trường . Gọi xong nước , tôi hỏi : 

" Sao cậu biết tớ học ở đây mà tìm thế ? " 

" Chỉ là vài ngày trước ba mình với ba cậu có gặp nhau ... nên tớ có nghe được chút chút 2 người đó nói chuyện ... Tối đó , tớ quyết định nằng nặc đòi ba chuyển trường học cùng cậu . " - Bin ngập ngừng trả lời 

" Cậu có biết là tớ nhớ cậu lắm luôn ấy . Để tớ nhìn xem , cậu cũng đẹp trai ra đấy . Ốm lại rồi này . " - Tôi vỗ vỗ cái bụng của ta , tò mò vạch áo lên xem . Chà , bái phục luôn nha . Mới có lớp 9 thôi đấy mà có 6 múi cơ đấy . Tôi gật đầu tán thưởng , nói : 

" Chắc cậu cũng tập luyện nhiều lắm đây mà . " - Cậu ta thì ngượng chín mặt , kéo áo xuống rồi nói : 

" Cậu làm cái gì vậy ? Ai cho cậu xem . " - Tôi nghịch ngợm nhìn nhìn cậu , phán : 

" Ôi , còn ngại với chả ngùng . Lúc nhỏ tôi cũng thấy của cậu hết rồi giờ còn làm bộ mình có giá lắm không bằng . " 

" Hả ? Lúc nào chứ ? Có sao ? - Tôi nhíu mày nhìn thẳng vào mặt cậu , Bin khá là ngạc nhiên về chuyện này thì phải . Cậu ấy rất lạ . Bị tôi nhìn đến khó chịu , cậu ta chửa ngượng chuyện lúc nãy : 

" Nhớ rồi . Đừng có nhìn tớ như thế , khó chịu chết được . " - Lúc trước Bin mập đâu có như thế chứ , không lẽ tính tình cậu ta đã đổi khác . Nhưng mà , đâu có thể thay đổi nhanh như vậy ? Đâu phải nói thay đổi là thay đổi được chứ ? Kì lạ thật đó ! 

" Ê , cậu suy nghĩ gì mà chuyện tâm thế ? NÀY , VY ! " 

" Ơ ... Hả ? ... À , ừ , suy nghĩ gì đâu . " - Tôi lơ ngơ , lác ngác trả lời . 

" Thôi , giờ cũng trễ rôì . Hay chúng ta về đi . " - Cậu ta lên tiếng

" Ờ , vậy cũng được . Mà nè , cậu ghé nhà tớ chơi chút đi . " - Tôi vui vẻ đề nghị . 

" À ... không được rồi . Tớ có việc bận không đi được , đợi hôm khác rồi tớ sẽ ghé nhà cậu chơi , tiện thể thăm 2 bác . " 

" Tùy cậu . Chúng ta về . " - 2 người bọn tôi tính tiền xong rồi rời khỏi quán ra về . Trên đường thì 2 chúng tôi cũng không hỏi gì nhiều , cụ thể là tôi có hỏi về bà mẹ Bin thế nào , có khoẻ không , làm ăn ra sao , có tốt không ... nhiều nữa . Bin mập có trả lời đấy , mà toàn do dự , ngập ngừng . Hình như có chuyện gì đó giấu đi , không nói cho tôi biết . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net