Chương 13 - Kì cục kẹo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tôi yêu cậu , Trương Đỗ Minh Thảo . " - Rồi đi mất . Đầu óc cậu ta đúng là có vấn đề thật rồi . Tôi vừa vào nhà thì ba mẹ và Nhật Hào vừa về tới , chắc đón Nhật Hào đây mà , hôm nay là thứ 7 cơ mà . 

Thằng nhỏ vừa vào đến nhà , nhìn thấy tôi , liền nhào đến ôm tôi . Còn nhăn răng cười , nói : 

" Chị hai mới về á ? " - Mặc dù , nhóc này gương mặt có nhiều nét giống ba nhưng trừ đôi mắt thì lại giống mẹ , mà tôi thì lại có nhiều nét giống mẹ hơn nhưng đôi môi thì lại rất giống ba , ba bị móm ấy mà . Ahịhị !! Giọng nói của nhóc này lại rất giống giọng của tôi nên hát rất hay , tôi cũng hát rất hay . 

" Không thấy à nhóc , vậy mà cũng hỏi . " - Tôi cười rồi xoa đầu nó rối tung lên . Nhóc mặt mày trở nên nhăn nhó . 

" Chị hai chơi kì cục kẹo . " - Câu này là của tôi mà , sao lại cướp ?! 

" Thôi không nói với nhóc con nữa , chị hai lên phòng . " - Tôi vừa bước lên bậc thang thì ba gọi : 

" Vy , lại đây ba nói chuyện . " - Nói chuyện ? Mà chuyện gì chứ ? 

" Ba gọi con . " - Tôi ngồi xuống ghế sofa 

" À , chuyện là , lúc nãy ba vừa đưa em con về thì thấy có một thằng trạc tuổi con vừa rời khỏi nhà mình , đó là bạn học của con hả ? " - Ơ , vậy là lúc nãy ba thấy cậu ta rồi ? Chắc là vậy rồi chứ gì nữa . 

" Dạ , ba . " - Nhà này thì tôi chỉ sợ nhất là một mình ba , mẹ thì chỉ sợ chút chút còn em tôi thì tôi cớ sợ gì phải sợ nó ? Nó ăn tươi nuốt sống tôi sao ? 

" Đó là bạn trai con hả ? Có phải không ? " - Ba vừa hỏi vừa nhìn tôi cười . Ngoài mặt thì cười thế thôi chứ trong lòng thì khác . Nếu mà tôi nói cậu ta là bạn trai tôi , tôi chắc chắn đầu mình sẽ rơi xuống đất ngay và luôn . 

" Không phải đâu ba , chỉ là bạn học bình thường . Tại vì xe đạp của con xẹp vỏ rồi nên con đi nhờ xe cậu ta đi học thôi ba . " - Tôi nắm nắm tay ba , đang cố gắng hết sức để biện minh cho mình . 

" Sao ông lại căng với con bé như thế ? Con bé đã nói thế rồi thì thôi đi . Nó còn chưa kịp bỏ cặp xuống vai kia kìa , nói gì thì để con bé nó thay đồ tắm rửa đi rồi nói . Ông làm gì mà gấp gáp thế ? " - Mẹ tôi từ sau bếp đang chuẩn bị bữa tối cho cả nhà bước ra , nói giúp tôi trước mặt ba . Trời ơi , sao con thương mẹ quá đi . Ba nhìn cái cặp vẫn yên vị trên vai tôi rồi chuyển mắt sang tôi , nói : 

" Vậy thì đi tắm rửa gì đi rồi xuống ăn cơm , bảo em con xuống luôn . " - Rồi ba cầm điều khiển tivi lên rồi bấm chuyển kênh . 

" Cảm ơn ba . " - Nói xong , tôi lập tức chuồn nhanh lên lầu . Vào phòng , đóng cửa cái rầm , đã đến lúc thở phào nhẹ nhõm . Lúc nãy tôi không biết là mình có thở hay không nữa , giờ thì đứng thở như cún luôn đây này . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net