Chương 13 - Kì cục kẹo ( phần 2 )
Nhật Hào đang ngồi trong phòng tôi , ôm máy tính của tôi . Thằng nhóc này mỗi lần về nhà lại ngủ ở phòng tôi , nói đúng hơn , căn bản là nó không có phòng . Vì ngôi nhà này chỉ có mỗi hai phòng nên chắc chắn , nó phải ngủ với tôi rồi .
Tôi bỏ cặp xuống bàn , đến tủ quần áo lấy một bộ đồ ngủ xong rồi bước vào phòng tắm . Vừa mở vòi sen, ở bên ngoài , tiếng nói của nhóc Nhật Hào đã vọng vào , nói :
" Chị hai , trên facebook có anh nào nhắn tin cho chị này . " - Ai lại nhắn thế ? Tôi không bao giờ đăng xuất facebook của mình trên máy tính , đó là thói quen luôn rồi .
" Xem xem tên gì thế ? " - Tôi nói vọng ra ngoài . May là phòng nào cũng cách âm , chứ không thôi , hai chị em tôi hét thế này thì ba mẹ không nghe mới là lạ đấy .
" Tên là Minh Luân , chị hai ơi ! " - Ra là cậu ta nữa á ?! Lại muốn làm chuyện con bò gì nữa đây ?
" Ờ , để đó đi . Cứ chơi game tiếp đi . " - Tôi nói xong , tắm nhanh nhanh để ra xem cậu ta gửi gì .
Tôi ra khỏi phòng tắm . bước gần đến chỗ nhóc Hào đang ngồi rồi bảo nhóc :
" Nhóc , lấy điện thoại chị chơi đi . Không có game thì tự mà tải , chơi xong thì xóa . " - Tôi đưa điện thoại ra cho Hào , nhóc nhận xong còn trề môi nhìn tôi .
" Gì ? Muốn gì ? Muốn chị hai lấy lại điện thoại là khỏi chơi đấy . " - Tôi thì lớn giọng nói còn nhóc này không để tâm đến , nhảy lên giường ôm điện thoại . Nó mê game lắm cơ .
Tôi mở facebook vào ngay tin nhắn , đúng là cậu ta có nhắn thật . 'Ting' , tin nhắn từ người lạ . Ai nhắn trước thì mở xem trước , tôi là người rất công bằng .
" Thảo , cậu ăn gì chưa ? "
" Chưa , vừa tắm xong . " - Tôi nhắn cho Luân xong thì tôi nhảy qua xem tin nhắn của người lạ .
" Đồng ý kết bạn đi , Bin này . " - Thì ra là Bin . Tôi đồng ý kết bạn xong thì bên kia Minh Luân nhắn :
" Vậy cậu mau đi ăn đi , tối rồi . Đừng có hòng mà bỏ bữa đấy nhá. " - Mặc dù câu nói có phần dọa nạt , nhưng lạ thay , trong lòng tôi lại ấm áp vô cùng . Cái cảm giác ấm áp mà cậu ta dành cho tôi , tôi lại lầm tưởng đó là cảm giác mà Bin đã làm cho tôi . Rất kì lạ . Tôi ngồi thừ người ra một lúc lâu , sau đó giật mình thoát ra cái suy nghĩ vớ vẫn nhờ thằng nhóc con nhà này vỗ mạnh vào vai . Tôi xoa xoa vai , nhăn nhó nhìn nhóc . Mới có tí tuổi đầu mà mạnh thế này rồi , lớn không biết thế nào .
" Ba mẹ kêu xuống ăn tối kìa ! Mà nãy giờ , chị không nghe em nói gì luôn hả ? " - Nó nhón chân lên hỏi tôi . Giờ mới thấy nha , nó gần cao bằng tôi rồi , đứng đến cổ tôi rồi này .
" Thôi nhiều chuyện quá đi ông tướng ạ ! Xuống ăn cơm đi , chị đói lắm rồi . " - Tôi với Nhật Hào kéo nhau xuống bếp . Giờ cũng được ăn rồi .
~~~~~~~~~~~~~~~~ Hết chương 13 ~~~~~~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net