Chương 24 - Giả mạo người yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù gì chuyện này cũng có lợi chứ không có hại cho mình , tôi không ngốc mà gây họa vào thân . Vậy là , tôi và Tuấn Nhân đã thỏa hiệp xong xuôi . Nếu có mặt Minh Luân , chúng tôi sẽ giả vờ thành một cặp , còn khi không có Minh Luân , thì chuyện của mình thì tự lo , không cần đếm xỉa đến chuyện người khác . 

Tôi và Nhân vào lớp sau ba hồi trống vang lên , tiết học tiếp theo bắt đầu . Tôi ngồi vào bàn , nhìn Minh Luân một cái , lập tức dời tầm mắt , nhìn lên bảng . Tôi bắt đầu đóng kịch ! Tôi xoay người với tay tới bàn của Tuấn Nhân , nói : 

" Cho tớ mượn cây bút đi , mất bút rồi . " - Tôi cười tươi với Nhân , cầm cây bút cậu ta vừa đưa , xoay người lại vị trí cũ . Liếc mắt sang nhìn Luân , nếp nhăn trên đôi mắt của cậu ta nhăn lại , chỉ là đang nhìn tôi cười cười . Chắc lại lầm tưởng , đây là kế hoạch mà tôi và cậu ta đã bàn bạc với nhau từ trước . Trần Minh Luân , cậu ta xé một tờ giấy nhỏ , cậm cụi viết viết gì đó vào đấy rồi đẩy tờ giấy sáng cho tôi , còn chỉ chỉ vào , ý bảo tôi đọc . Tôi thừa biết đấy là viết cho tôi ! 

Giờ ra chơi , cậu ra sân sau trường , tôi đợi cậu ở đấy . 

Đấy là nội dung trong tờ giấy đó . Được thôi , vậy thì càng tốt ! Vậy thì xem như kế sách lần này của tôi đã làm được một nửa , chỉ còn một chút nữa thôi , cầu mong kế hoạch này sẽ đi theo chiều hướng mà tôi đã định sẵn , đừng nên đi quá sâu và cũng đừng thất bại ! 

Tôi gật đầu , ám chỉ là được . Rồi mắt hướng về phía bục giảng , tiếp tục nghe giáo viên giảng bài . Chỉ là chưa đến hết học kì , thì tôi sắp xa ngôi trường này , tôi nói là vui thì chả ai tin , mặt tôi đã hiện rõ chữ BUỒN to đùng ra đấy rồi thì ai mà tin cho nổi . Tôi không muốn xa con Trâm , thằng Nghiêm , tôi còn chưa giải hoà được với con Nhi nữa cơ mà . À , còn anh Hải , mặc dù lúc trước là rất giận nhưng giờ thì tôi không còn để bụng những chuyện đó nữa , tôi cũng không muốn xa anh ấy . Thầy chủ nhiệm lớp tôi nữa , dù thầy có dữ dằn với đám siêu quậy chúng tôi thế nào thì khi khen thầy thì thầy vẫn cưng chiều chúng tôi như thường , tôi lại là đứa thầy đưa vào danh sách học trò cưng nên rất có lợi thế . Và ... Minh Luân , tôi còn nhiều điều chưa nói hết cho cậu ta biết , không muốn xa cậu và rất nhớ cậu ấy nữa .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net