Chương 1: Làm Quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau Hè Tao Sẽ Là Một Phiên Bản Mới
Đó là câu nói mà đứa con gái cấp 2 hoặc cấp 3 nào cũng nói với bạn bè hoặc bản thân nó, trong đó có tao.
        “tao nói rồi sau khi lên cấp 3 thì tao sẽ khác cho bọn mày xem”
      “ Bảo Anh à tao đã quá quen với việc mấy năm trước mày nói vậy rồi”
       “cái đcm mày, mấy năm trước là do chị tốt sẵn rồi nhưng chị bị cái con “ngu” đeo bám nên chị mới đâm đầu crush thằng l đó, giờ thì chị mày đã có thể chém con “ngu” đó chết rồi nên chị sẽ khác”
Bọn bạn tao nghe xong thì cười hả hả, tao nghĩ có quái gì đâu mà cười dữ vậy hay là nó đang cười dô bản mặt tao. Đéo má con Ái Nhi, nó là con thân với tao nhất mà bây giờ nó cười dô mặt tao to nhất, má đúng bạn tồy thấy ớn thiệt chứ. Ngoài Ái Nhi ra thì còn 2 đứa nữa, là Ánh Ngọc và Minh Hương. Trong 4 đứa chơi chung thì tao cao nhất, tao cao khoảng gần 1m7, nói cho tròn chứ cũng chưa tới đâu chẳng ra tao đo chiều cao tùy hứng tùy số, nói vậy là do khi tao đo ở trường thì tao cao 1m68 còn khi về nhà ba tao đo cho tao thì lại 1m7 rồi bla bla nữa nên ai hỏi thì tao cứ nói là khoảng 1m7. “con gái mà cao thế bây” cái câu này tao nghe như ăn bữa nhưng đếch sao bởi vì cao thì cũng lợi hơn nhiều so với thấp. Còn 3 đứa kia thì cũng ngang ngang 1m6. Ái Nhi là con hiền nhất nhưng đụng tới nó rồi thì xác định hiền kh còn 1 chữ nào trong người nó, Ánh Ngọc với Minh Hương thì tụi nó xinh vãi đái. Dù là tao xinh hơn tụi nó 1 chút nhưng tao vẫn cảm thấy tụi nó nhìn vào là ngất vì xinh xỉu. Ánh Ngọc thì nó xinh theo kiểu good girl chính hiệu, bonut thêm cặp kính trông tri thức vcl, còn Minh Hương thì xinh kiểu sắc hơn một tí, thêm cái con nhà khá giả nên cũng nổi phết. Vì thế tụi tao chơi chung cũng rất có cái hay nha. Hay ở chỗ đứa nào cũng xinh nên có nhiêù biệt danh mấy thằng lớp khác đặt cho là tứ đại cô nương =))
Sau khi tán gẫu ở quán cà phê ruột của tụi tao xong thì đứa nào đứa nấy go home. Tao cũng vậy chứ chẳng lẽ ở lại đó ngồi nói chuyện với cái đầu gối hả má.
Vừa bước ra khỏi  cửa quán thì đã có chiếc xe Maybach mà tao đéo nhớ nhiêu tiền tại tiền của ba tao mua mà chắc khoảng mấy củ tỏi chứ kh nhiều lắm. À nói đến đó quên cho bây biết rằng là nhà tao giàu.
Đó chính là phần giới thiệu sơ về Bảo Anh, cái chính là nhà nó giàu thôi.
Sau kì nghỉ hè dài dẳng, học sinh bắt đầu làm các thủ tục nhập học, không khí mùa hè dần tan biến và theo đó là cái cảm giác tưng bừng phấn khởi chào đón năm học mới, năm học của những drama bắt đầu nhưng không biết rằng có đến với bản thân mày hay không thôi.
Trước cổng trường, bỗng có chiếc xe 4 bánh đen nhám đang đậu ở đó, nói thẳng thì đó là maybach , bước  xuống xe là một dáng người nữ sinh cao cao và có cái khí chất rất rạng ngời nha. Đám nam và nữ sinh khối 11 với 12 đua nhau bàn tán chỉ trỏ
     “đù năm nay khối 10 có nhiều em gái xinh tươi vãi mày ơi”
       “ê mày nhìn kìa, bên này bên kia bên đó, đéo má gì nhiều hot girl zậy”

        “ kì này mấy anh trai khối trên lại phải đi tán gái nầm nập rồi”
        “ đã xinh còn giàu thì mấy thằng đó có cức mà tán được”
        “hahaha đúng là thú dị”
Bảo Anh trên tay đang đeo apple watch màu trắng, chân đi giày nike  mẫu mới ra gần đây nhất, tay thì cầm con iPhone 14 màu trắng. Nhìn thôi đã thấy phú bà cỡ nào rồi. Nó chen qua đám đông đang đứng trước cửa mà đi vào hành lang ngay cầu thang lên tầng để kiếm lớp học. Vừa xem sơ đồ lớp thì đằng sau có canh tay khoát lên vai nó, nó chậc một cái rồi quay ra nói
       “ khó lắm mới chọn hương nước hoa này, mày lấn lát mùi hết thì tiêu với bà”
Người kia chẳng bỏ tay ra mà còn vừa kéo Bảo Anh theo
       “ đừng lo phú bà à, nước hoa của bà xài là hàng hiệu đắt tiền, còn em nghèo nát như này thì chỉ xài hương hoa của sữa tắm thoai bà à”
Con Ái Nhi nói giỡn rồi đưa cho Bảo Anh hộp sữa với thanh kikat vị truyền thống mà nó thích. Bảo Anh vừa thấy kitkat là nó thay đổi hẳn 360° liền, bởi vì không gì khác đó chính là nó mê KitKat, trời ơi một ngày nó có thể ăn mấy thanh kitkat cũng được, con Nhi thì ngại gì việc đó nữa, nó còn thường mua chuộc Bảo Anh chỉ bằng mấy thanh kitkat.
       “ á đù Nhi à lâu ngày không gặp, nhìn mày đúng là đẹp lên vãi cức, nhìn mà chảy nước miếng, cho tao xin nhé bé đẹp”
Bảo Anh cầm thanh KitKat mà cất vào ngăn bên của cặp. Rồi hai đứa dắt tay nhau đi lên tầng. Trường tụi nó học thì không gì đặc biệt lắm, cũng là trường công lập bình thường nhưng nó là trường top nhất ở khu nó ở và cũng chẳng dễ gì mà vào đây được. Nhóm tụi nó chơi chung cấp 2 có gần 15 đứa mà cũng chỉ lẻ tẻ vài đứa vào được trường này bởi vì điểm chuẩn trường cũng cao. Bảo Anh với Ái Nhi thì học giỏi xưa giờ nên thi tuyển sinh xong thì 2 đứa đã nắm chắc là bước chân vào cái trường này rồi nhưng chia lớp thì không biết còn chung ha không thôi, dù gì cũng cùng trường đi qua đi lại còn gặp nhau nên khác lớp chắc đéo buồn lắm đâu.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngontinh