Chương 1 - Thỏa thuận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu Vũ là tổng tài của một công ty giải trí, nghệ sĩ dưới trướng vô số, là một ác ma lạnh lùng trên thương trường, nhưng ít ai biết y lại chính là 1 Omega

Cũng bởi vì lý do đấy, mỗi ngày y đều vô cùng mệt mỏi khi lúc nào cũng bị bố mẹ hối thúc đi xem mắt...

Có lẽ do ảnh hưởng bởi sự lạnh nhạt từ cuộc hôn nhân sắp đặt của họ, Lưu Vũ cực kỳ ác cảm với loại chuyện này...

Vì thế khi cuộc thử nghiệm đầu tiên của hệ thống ghép đôi trên toàn quốc bắt đầu tìm kiếm người tham gia, Lưu Vũ đã không ngần ngại mà đăng ký

Đây là một hệ thống lấy ý tưởng từ các nước phương tây, thông qua phân tích các dữ liệu nhận được từ các tình nguyện viên mà đưa ra những cặp đôi có độ phù hợp cao về tin tức tố, nhằm thúc đẩy tỉ lệ sinh sản ở các cặp AO đang ngày một suy giảm thời gian gần đây

Không lâu sau đó, y nhanh chóng nhận được thông báo đã tìm được đối tượng với độ tương thích lên đến 99%

Trùng hợp làm sao, người kia cũng sống trong cùng một thành phố với y...

Lưu Vũ thông qua điều tra biết được cậu ta tên là Châu Kha Vũ, một Alpha với tin tức tố mùi gỗ đàn hương ấm áp, đang hoạt động trong một ban nhạc tự lập nhỏ cũng có chút tiếng tăm, lập tức tìm đến muốn bàn chuyện lập ra một hợp đồng hôn nhân

Ấn tượng đầu tiên của Lưu Vũ khi gặp Châu Kha Vũ là một thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết và vô cùng đam mê với âm nhạc

Thân hình cao ráo và gương mặt điển trai hoàn toàn hợp gu của Lưu Vũ, nhưng khi vừa mở lời đã lập tức bị người kia từ chối

"Tôi không đồng ý."

Giọng nói lạnh băng của thiếu niên chậm rãi vang lên, Lưu Vũ có chút ngoài ý muốn nhướn mi, đối diện với khí thế áp đảo từ Alpha trước mắt lại không chút nao núng, sảng khoái nhún vai

"Tùy cậu thôi. Tôi đến đây là để đưa ra đề nghị, không phải ép buộc."

Châu Kha Vũ nâng mắt đánh giá đối phương từ đầu đến chân, ngoại trừ thân hình có chút nhỏ nhắn và gương mặt thập phần tinh xảo, người này hoàn toàn không có điểm gì giống với bất kỳ Omega yếu đuối mềm mại nào mà hắn từng gặp qua

Hơn nữa, chẳng phải nói rằng độ tương thích giữa bọn họ là 99% sao? Vậy vì cái gì hắn lại không thể cảm nhận dù là một chút tin tức tố từ người trước mắt cơ chứ? Anh ta rõ ràng đâu có đeo vòng bảo hộ...

Lưu Vũ dường như đoán được suy nghĩ của hắn, cong môi ngẩn cao đầu, lấy trong túi ra một chiếc lọ đầy ắp những viên thuốc trong suốt

"Đây là sản phẩm mới nhất mà Lưu thị đã hợp tác với viện Nghiên cứu A, thuốc viên ức chế tin tức tố, vài ngày sau sẽ được tung ra thị trường."

"Lưu tổng tự mình thử nghiệm? Anh chắc là tự tin với sản phẩm lần này lắm..."

"Tất nhiên."

Lưu Vũ bình thản phất tay, cất lọ thuốc trở lại rồi ung dung cất bước, hữu tình vô ý mà chạm nhẹ vai lên người Châu Kha Vũ lúc lướt qua hắn, thanh âm mềm mại dịu dàng lại từ tốn vang lên

"Châu Kha Vũ tiên sinh, cậu có thể thay đổi ý định bất kỳ lúc nào."

"Tôi sẽ chờ."

Châu Kha Vũ định bụng sẽ chắc nịch khẳng định một lần nữa, nhưng khi vừa xoay người lại, hình bóng Lưu Vũ đã nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt hắn, không chút dấu vết mà rời đi

Khi hắn còn đang hồ nghi tính chân thật của chuyện vừa rồi, trên vai đột nhiên nhận được một cái vỗ nhẹ, là tay guitar của ban nhạc, cũng là người bạn thuở nhỏ của hắn, La Huy.

"Sao lại ngẩn ngơ như người mất hồn vậy?"

"Không... không có gì..."

"Trở về thôi, chúng ta không phải còn có buổi hẹn đi ăn khuya với cả nhóm sao?"

Châu Kha Vũ lúng túng chuyển chủ đề, La Huy ngoài mặt vẫn làm như không nhìn ra bộ dạng giả vờ bình tĩnh của hắn, nhưng trong tâm đã sớm cười nhạo không chút kiêng nể

"Đều đang đợi cậu đấy!"

"Vậy chúng ta mau đi thôi."

Châu Kha Vũ ba chân bốn cẳng chạy đi, không hề để ý một tấm danh thiếp nhỏ bé đang im lặng nằm trên nền đất

La Huy cúi người cầm lên, dòng chữ tập đoàn Lưu thị vô cùng nổi bật thu trọn vào mắt gã

"Lưu Vũ sao?"

Thú vị thật...

.

Đã hơn 3 tuần từ lần Châu Kha Vũ gặp mặt Lưu Vũ, dù hắn đã cố gắng ép bản thân phải ném chuyện đó ra sau đầu, nhưng vẫn không nhịn được mà tơ tưởng đến dáng hình ấy

Bỏ qua gia thế và điều kiện vật chất của anh ta, Lưu Vũ quả thật chính là "gu" của hắn

Thân thể nhỏ nhắn chỉ một vòng tay là có thể ôm gọn, làn da trắng nõn tựa như chỉ cần chạm nhẹ một chút cũng sẽ khiến nó ửng đỏ, môi châu căng mọng ướt át như một thức quà ngon mà, đôi mắt sắc bén bởi vì điểm xuyến nốt lệ chí xinh đẹp mà mềm mại không ít, còn tạo chút cảm giác quyến rũ câu nhân...

"Chết tiệt... mày nghĩ đi đâu đấy Châu Kha Vũ!?"

Ngay lúc Châu Kha Vũ còn đang quẫn bách gãi đầu, La Huy đã từ bên ngoài xông vào, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng làm hắn lập tức lấy lại tinh thần

"Đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Phải, mà còn là rất nhiều."

Tin tức tay chơi trống của ban nhạc bí mật kết hôn đang được lan truyền rộng rãi trong vòng fan, tuy đối với người qua đường thì không có gì đáng để tâm, nhưng đã tạo ra một cuộc xào xáo lớn trong nội bộ người hâm mộ

Đa phần đều là những lời mắng chửi và kêu gọi bọn họ lên tiếng giải thích, con số người tuyên bố thoát fan cũng tăng lên không ít

"Tập hợp mọi người lại, gọi cả quản lý và người đại diện nữa... Chúng ta cần đưa ra phản hồi sớm nhất có thể."

"Còn đâu mà gọi... Bọn họ đã sớm tìm đường lui rồi."

"Cậu nói như vậy là có ý gì?"

Châu Kha Vũ khó hiểu nhìn cậu bạn thân chí cốt từ bé, chỉ thấy La Huy thở dài một hơi, trong mắt đều là chán nản tột cùng

"Họ đều đã chạy sang S&B rồi."

S&B là công ty giải trí đang lên trong ngành nhờ ra mắt những thần tượng phù hợp với thị hiếu hiện tại, bọn họ vừa cho ra mắt một nhóm nhạc không lâu. Mà nhóm của Châu Kha Vũ tuy không được đào tạo bài bản nhưng lại là một trong những đối thủ đáng gờm nhất, có vẻ như bọn họ lo bò trắng răng, muốn hoàn toàn dẹp hết những chướng ngại vật cản đường nên mới bày ra chuyện này

"Nhưng chuyện của anh Hạo... bọn họ làm sao biết được?"

Trần Hạo trong một lần vô ý khiến cho bạn gái thanh mai trúc mã của mình mang thai nên mới lập tức tổ chức hôn lễ rước người về nhà, còn vì không muốn cô phải chịu điều tiếng cưới chạy bầu nên giấu nhẹm với hai bên gia đình

Các thành viên đều thông cảm cho anh, còn đồng ý giúp anh giữ kín chuyện đó, dù sao cũng không có nhiều fan hâm mộ thích thần tượng của họ cưới vợ sinh con, lộ ra bọn có lẽ sẽ rời đi không ít

"Còn hỏi phải hỏi sao? Chắc chắn là hai người kia nói, đúng là chó má, dám đâm sau lưng chúng ta!!"

La Huy bực dọc đá mạnh vào cái ghế bên cạnh làm nó văng sang một bên, lại nhìn thấy bộ dáng ngẩn ngơ của Châu Kha Vũ thì tiếp tục bạo phát

"Cậu con mẹ nó còn ngồi trơ ra đấy làm cái vẹo gì?"

"Tôi... tôi đi đây một chút..."

"Này!? Châu Kha Vũ??"

__________________

Mở bát bằng một ngày siêng năng, hy vọng cả năm đều siêng như hôm nay 🥲


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC