Chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Jeff cũng được Barcode chở đi làm như mọi ngày, cậu vui vẻ bước vào nhà hàng lễ phép chào mọi người, đi làm ở đây đã được 1 ,2 tuần mọi người dần thân thiết với cậu hơn,một đám nhân viên nữ kéo cậu vào một góc hỏi chuyện to nhỏ:

" Jeff, Jeff chủ tịch đi cùng em có quan hệ gì thế"

Jeff ngây thơ trả lời là:

" chồ...n...g ...à không là em trai của em, chúng em là anh em khác cha khác mẹ"

Jeff hú hồn cũng may là dừng lại kịp lúc nếu không là lộ tẩy hết rồi...

Một nhân viên nữ bắt lấy tay cậu mơ mộng , các nữ nhân viên tiếp theo cũng bắt đầu chìm trong đó:

" Jeff, em trai của em thật soái nha, tụi chị từng nghe nói chủ tịch rất đẹp trai lạnh lùng bí hiểm, lần này gặp mặt quả thật danh bất hư truyền nha, này em có thể giúp tụi chị làm quen được không?"

Jeff một bụng khinh bỉ, nhưng ngoài mặt vẫn cười tươi đáp lễ:

" em cũng không biết, nó rất bận, để em thử xem sao" * hừm, đó là chồng của ông không ai điên mà giới thiệu cho mấy người"

" được...được chị đợi tin tốt của em"

......

Jeff một mình vòng quanh khu mua sắm, cậu một mình đi từ gian hàng này đến gian hàng khác, tầng này đến tầng khác, không biết đi lớ ngớ ngu ngơ làm sao thì vô tình đụng phải một người phụ nữ cỡ tuổi 40, 45 bà ta ăn mặt lòe loẹt, trang điểm đậm hết sức, bà ta đi từ gian hàng nước hoa ra, Jeff từ xa đi tới, không nhìn đường vai Jeff soẹt qua trúng vai của bà ta, bà ta ngã xuống, chai nước hoa đắc tiền mới mua cũng vì thế mà vỡ vụn.

Bà ta tức giận chỉ tay vào mặt cậu:

" này, mày đi không nhìn đường à, biết chai nước hoa đó tao mới mua không?"

Jeff sợ hãi, nhưng cậu vẫn gượng lên cãi lại:

" tôi xin lỗi, tôi sẽ đền cho bà"

Bà ta nhìn tổng thể từ đầu đến chân Jeff nhếch miệng khinh thường:

" người như cậu, bồi thường được sao, thứ quê mùa, học đòi"

Jeff nhăn mặt , người này nói những lời thật khó nghe, cậu lúng túng không biết làm sao thì vai cậu truyền một lực mạnh, kéo lui sau lưng một người, Jeff đứng sau tấm lưng rộng lớn, cao cao che khuất tầm nhìn của cậu, cậu nhỏ giọng vui mừng khi biết người che chắn cho mình là ai:

" Barcode, tao đã xin lỗi họ rồi, bà ấy vẫn không chịu"

Barcode lạnh mặt xoa xoa đầu cậu, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn vào người phụ nữ kia:

" người ta đã xin lỗi bà rồi"

Bà ta đối diện với nhan sắc của Barcode có chút hoảng hồn, bà ta ậm ự cao giọng:

" chuyện này không liên quan đến cậu, cái thằng kia ra đây"

Nói đoạn bà kia chỉ tay vào cậu quát lớn, Barcode nhăn mày anh bắt đầu cảm thấy không vừa ý bà ta, nếu anh không nhớ tới hôm qua cậu để ý máy chơi game đang chiếu trên quảng cáo ti vi , hôm nay về sớm tranh thủ mua về tạo bất ngờ cho cậu, đi ngan qua đám đông vốn dĩ không để ý đến đám đông đang bu lại kia, anh lia mắt nhìn thấy chóp tóc quen thuộc , biết chắc chắn là cậu anh liền chen vào, hình ảnh đầu tiên mà anh thấy là dáng vẻ cậu hối lỗi ,chai nước hoa vỡ vụn dưới nền nhà và cái người phụ nữ kia, bà ta dám nói Jeff của anh quê mùa, anh còn không nỡ nặng lời với cậu ấy, mà bà ta dám, ....

Hiện tại Barcode lạnh lùng đôi mắt sắc lẽm quét ánh mắt 1 lượt về phía bà ta lạnh giọng:

" bà nhìn lại mình xem thử, có chỗ nào không giống tắt kè hoa"

Người phụ nữ kia lắp bắp, được một người đẹp trai chê mình như vậy bà cũng có chút xấu hổ, trực tiếp bỏ qua lời của Barcode xông tới muốn đôi co với Jeff đang đứng ở sau:

" này thằng kia, ỷ có bạn mình mà dám không coi ai ra gì sao?, chai nước hoa cậu tính không đền à"

Jeff sau lưng Barcode đưa đầu ra khỏi lưng anh nói về hướng bà ta:

" tôi sẽ đền mà"

Bà ta khinh miệt: " cậu đủ tiền đền sao,...?"
Lúc này Barcode cắt ngan lời bà ta:

" bao nhiêu tiền?"

" cậu tưởng bản thân ăn mặt lịch sự phóng khoáng là lên mặt với tôi sao?"

Người xung quanh xem thái độ của bà ta , bắt đầu bàn tán bà ta chính là cố ý gây khó dễ cho hai anh em kia, Jeff ngoài mặt im lặng chứ trong lòng vui như trẩy hội, hừm bà chết chắc , Barcode nhà này không thiếu gì ngoài tiền nhé .... sự thật đã phản ánh đúng suy nghỉ của cậu, phía bên này Barcode quay sang một người vẫn luôn đứng cung kính bên cạnh, giọng anh bình tĩnh to rõ trong không khí:

" Sam, mua hết nước hoa trong gian hàng đó, tắm bà ta cho tôi"

Nhất thời mặc kệ những ánh mắt ngạc nhiên, sợ sệt và tiếng hét của người phụ nữ kia kéo Jeff ra khỏi đám đông...

Jeff ôm cánh tay anh vui vẻ, cười tươi:

" chỉ có Barcode mới tốt với tao"

Barcode khinh thường nhìn cậu:

" giờ mới biết à"

Jeff trực tiếp bỏ qua thái độ lồi lõm của Barcode, kéo tay anh đi về phía trước:

" chồng, đi chơi với tao đi"

" không đi."

" đi , đi mà chồng."

Barcode dù miệng nói tự tuyệt nhưng chân vẫn bước theo Jeff vòng quanh khu mua sắm, Jeff đến khu thức ăn cậu hào hứng đi vào, kéo tay Barcode qua khu đồ ăn vặt lấy hết món này đến món khác bỏ vào trong xe đẩy, cậu đẩy một lúc cũng mệt cuối cùng quyết định ngồi vào xe đẩy, nài nỉ Barcode đẩy cho cậu, Jeff ngồi trong xe vui vẻ cười tươi , Barcode theo đó cũng cong khóe mắt theo cậu, hai người càn quét xong khu mua sắm quyết định bỏ hết đồ ăn vào ô tô để Sam lái về trước còn cậu và anh dưới ánh nắng chiều của đường phố Thái Lan song song cạnh nhau dạo phố.

Hai người đi ngan qua một màng hình lớn trên đang mở quảng cáo về một nhãn hàng điện thoại có một diễn viên nổi tiếng làm đại ngôn, Jeff đứng lại ngẩng đầu bình loạn:

" quả là thật đẹp trai nha, ước gì được gặp ở ngoài đời bằng xương bằng thịt"

Sau câu nói đó người dân trên phố nhìn thấy một nam nhân lớn kẹp đầu của nam nhân nhỏ hơn vào nách lôi xềnh xệch đi, Jeff ú ớ la hét náo loạn cả con đường:

" Barcode, thả , thả tao ra"

" từ nay về sau cấm em xem quảng cáo"

" tại sao, chỉ là quảng cáo thôi mà"

" đã bảo cấm là cấm"

" aw, tao không muốn , chồng, anh cấm đoán quyền tự do của tao"

" tôi không cho phép là không cho phép, không được cãi lại"

Jeff bực bội với tính tình nắng mưa thất thường kia, cậu chạy theo anh một bên ồn ào:

" sao,? Tao coi quản cáo thì ảnh hưởng gì đến chồng, không cho phép tao vẫn coi đấy"

Barcode bực bội không biết phải làm sao quay sang trừng cậu:

" cái người này...."

Jeff thấy Barcode đuối lí không nói được gì , liền được nước làm tới:

" sao, sao hả, nói gì đi chứ, chủ tịch..."

Barcode quay người khó chịu bước đi càng nhanh, để mặc Jeff cứ chạy theo lãi nhãi bên cạnh, Jeff vốn là tiếp tục trêu chọc Barcode nhưng cậu chợt nhận ra điều gì đó, mắt mở lớn sau đó không khí xung quanh như ngọt ngào bao lấy cậu, cậu chạy theo phía sau lưng Barcode lấy đà nhảy lên lưng của anh , Barcode theo đó cũng vòng tay nhanh chóng đỡ cậu để cậu nằm trên lưng mình, Jeff hưng phấn thủ thỉ bên tai anh:

" chồng, anh ghen hả"

Barcode bị nói trúng tim đen, nóng giận trả lời:

" không có!"

" không đúng, là chồng đang ghen nha"

" không phải"

" phải không?"

Jeff càng nói càng vui vẻ lắc lắc vai anh, Barcode để cậu nghịch ngợm trên lưng lạnh giọng:

" cái con người này, lớn rồi, không được quậy lung tung"

" chồng, ghen hử"

" phải, tôi ghen đến muốn tống tên kia qua châu Phi"
"......"

.....................................................................


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net