Chap 28: Bức ảnh đầu tiên (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi tắt máy, Vương phu nhân còn rất thâm tình nói đôi lời với Thái Điềm Điềm
"Trợ lý Thái đúng không? Khi nào tôi về nước quả thật muốn gặp mặt cậu một lần! Tôi rất mong chờ đấy...Tạm biệt!"

Thái Điềm Điềm như rơi vào sương mù...đây là cách giải tiếp của người nhà họ Vương sao? Một người lại một người thật sự làm cho người ta cảm thấy hít thở không thông mà!

"Chiều nay, có lịch trình gì không?" Vương Kha Vĩ uống một ngụm trà olong, mệt mỏi xoa xoa thái dương nhìn người đối diện

"Khoảng 15 phút nữa sẽ có một cuộc họp kéo dài 1 tiếng với bộ phận chăm sóc khách hàng, sau đó ngài cần đến xưởng in để nhìn qua lô hàng mới về lúc sáng, tổng thời gian di chuyển và giám sát mất khoảng 2 tiếng, cuối cùng là gặp hai vị khách hàng ở nước G bàn bạc giá trị vật liệu cho đơn phụ kiện tháng tới...tầm 7h sẽ kết thúc mọi thứ ạ!"

Thái Điềm Điềm có trí nhớ rất tốt, chỉ cần liên quan đến công việc cậu có thể thuộc nằm lòng tất cả tài liệu của một ngày trong vài tiếng đồng hồ ngắn ngủi, mớ lịch trình dày đặc này cũng là được học lúc ngồi trên xe lúc sáng

Vương Kha Vĩ nghe xong cũng không có phản ứng gì, Thái Điềm Điềm ngoan ngoãn không làm phiền anh nhắm mắt dưỡng thần, thu dọn đồ ăn trên bàn ngay ngắn, đứng lên đi về bàn làm việc của mình

"Sau khi họp xong thì hủy chuyến đi đến xưởng in đi, dành ra một tiếng đến studio của Tiểu Ân"

So với việc bị bắt đi xem mắt Vương Kha Vĩ đành chọn làm mẫu ảnh miễn phí cho em gái...

"Vâng ạ"

Cuộc họp diễn ra suông sẻ mọi người nhìn sắc mặt tổng tài không tốt, một câu dư thừa cũng không dám nói thế  là kết thúc sớm hơn dự tính 15 phút

Vương Kha Vĩ cứ miết thái dương suốt đoạn đường đi, Thái Điềm Điềm hơi bất an " Tổng giám đốc, có phải anh khó chịu ở đâu không?"

"Hay là chúng ta trở lại văn phòng tôi gọi cho bác sĩ Lý ngay nhé!"

"Không cần, đến studio luôn đi"

Thái Điềm Điềm vẫn còn lo lắng...thư ký Alex từng dặn dò cậu theo dõi tình hình sức khỏe của Vương Kha Vĩ cẩn thận bởi vì anh rất coi thường cơ thể mình...

"Vâng ạ"

Nhìn bộ dạng khó xử của Thái Điềm Điềm, Vương Kha Vĩ vẫn là mở miệng nói "Không cần lo lắng, tôi biết sức khỏe bản thân mình như nào"

Thái Điềm Điềm ngoài gật đầu ra rồi lẻo đẻo theo sau anh thì cũng không làm gì hơn

Lên xe, Thái Điềm Điềm bảo tài xế lái xe đến studio của Vương Tiểu Ân thì cậu lại bị tài xế hỏi ngược lại

"Trợ lý Thái chúng ta đến chi nhánh nào ạ?"

"Chi nhánh...nào hả?" Cái này...cậu không biết

"Số 7 đường S" Vương Kha Vĩ không thèm ngước mắt lên khỏi điện thoại nhàn nhạt nói ra một câu tài xế liền hiểu ý bắt đầu khởi động xe...

Thái Điềm Điềm đọc xong bảng báo cáo trên tay, lúc vô tình đảo mắt thì đập vào mắt cậu là cảnh Vương Kha Vĩ đang ngủ gục, trên tay anh điện thoại vẫn chưa tắt màn hình, trên đó là các biểu đồ chứng khoáng rối răm Thái Điềm Điềm nhìn không hiểu

Đầu Vương Kha Vĩ dựa vào bên phải ghế da, vì xung quanh được lót bông mút nên cũng không gây bất tiện gì cho Vương Kha Vĩ, mắt anh nhắm chặt, mi dài đen nhánh cong vút, tóc mái hơi dài rũ xuống trán trông rất mềm mại...Thái Điềm Điềm muốn sờ thử...

Không biết tại sao đầu nghĩ thế nào tay liền nhanh hơn não mà hành động, lúc tay của Thái Điềm Điềm sắp đụng đến mấy sợi tóc dính trên má của Vương Kha Vĩ cậu đã bừng tỉnh...lập tức rút tay lại, phản ứng không khác gì bị điện giật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net