Xin chào Việt Nam!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau mấy tiếng liên tục trên máy bay, cuối cùng cũng tới nơi, khí hậu ấm áp, mùi hương thân quen này làm anh cảm thấy thật dễ chịu, xe đến đón anh về nhà. Đến nơi anh liền lập tức tắm rửa thay đồ nghỉ ngơi.

-Peter: đã rất lâu rồi tôi không về đây, nó vẫn vậy!

-Sidan: chính bà Thanh đã trông chừng căn nhà này suốt mấy năm nay!

-Peter: ùm, mà bà ấy đâu rồi?

-Sidan: bà biết hôm nay cậu về nên tranh thủ về quê thăm nhà.

-Peter: ùm..

-Sidan: cậu tranh thủ nghỉ ngơi, thứ 2 là ngày đầu tiên cậu đến công ty mới đó!

-Peter: tôi biết rồi! cảm ơn ông

--------------------------------------------

-Kim: đùuuuu!

-Vy: ngon hông!

-Kim: hấp dẫn dữ

-Vy: Mai Anh đâu?

-Kim: nó đi tắm rồi!

-Vy: ờ, mà tủ lạnh mày hết đồ ăn rồi á nha.

-Kim: ùm, để nay t mua thêm!

Mai Anh bước ra nói

-M.Anh: thơm quá vậy!

-Kim: ngồi ăn luôn nè.

-Vy: ủa nay mày không có tiết hả?

-M.Anh: ùm, nay khối sáng được nghỉ, chiều tao mới có tiết!

-Vy: ừm.

-Kim: tao thấy tiếc cho ông Kha ghê, có người yêu đẹp hiền, nấu ăn ngon mà không biết giữ.

-M.Anh: thì bởi, Vy tiếc gì thằng đó!

-Vy: ùm..

-Kim: ùm...ngon vậy!

-Vy: hứm, tao mà lị

-M.Anh: dữ!

-Kim: ủa nay thứ mấy rồi bây?

-M.Anh: thứ 6 rồi!

-Kim: *chặc* còn ngày mai nữa mới được nghỉ

-M.Anh: haizzz

-Vy: hết đi học rồi mà cũng mong tới ngày chủ nhật ha.

3 người ăn xong rồi ai về nhà nấy, cô chuẩn bị đến công ty.

-Kim: chị Quyên!

-Quyên: sao em?

-Kim: chừng nào sếp mới đến vậy?

-Quyên: thứ 2 thì phải!

-Hải: sao vậy?

-Kim: để em đi sớm ghi điểm với sếp

-Quyên: ừ đúng rồi, phải xây dựng hình tượng tốt mới có cơ hội tăng lương!

-Hải: mai 4 giờ em dậy

-Quyên: mày điên hả?

-Kim: 7 giờ làm, 4 giờ dậy?

-My: chặc chặc, cần gì đi sớm để lấy lòng, chỉ cần đẹp thôi là sếp để ý rồi! mai tôi phải trang điễm kỹ mới được!

-Quyên: quỷ ma!

-Kim: mai sếp đến là con gái em cười!

-Hải: bình thường em ấy cũng đẹp rồi mà

hai người nhìn anh im lặng hồi lâu

-Kim: em méc chị Hân!

-Hải: thôi, đẹp mà tính kỳ cũng vậy à,hìiii

-------------------------------------------------------------- 

Anh vừa bước xuống máy bay thì đã có người đến đón anh về công ty mới.

-Đạt: đây sẽ là nơi làm việc sắp tới của anh! có tổng cộng 39 tầng và 1 sân thượng, bao gồm 2 tầng dành riêng cho phục vụ chăm sóc khách hàng, những tầng còn lại là nhân viên và kế toán

-Andrew: ùm

-Đạt: vâng, phòng của anh ở tầng 37 ạ.

-Andrew: còn tầng 38?

-Đạt: tầng đấy là kho bị bỏ, chúng tôi vẫn chưa sắp xếp lại ạ!

Anh và Đạt đi vào phòng làm việc đã được sắp xếp gọn gàng sạch sẽ, phía sau toàn bộ là kính, có thể nhìn ra ngoài để ngắm cảnh.

-Andrew: rộng rãi thoáng mát thật, cảm ơn anh!

-Đạt: vâng không có gì, mà anh tên gì ạ?

-Andrew: anh cứ gọi tôi là Andrew được rồi.

-Đạt: à, chào anh Andrew!

-Andrew: giờ tôi phải về nhà 1 chút, anh giúp tôi chuẩn bị 1 số tài liệu nha!

-Đạt: tôi hiểu rồi.

Anh phóng 1 mạch về nhà, vừa đến trước cửa nhà đã nghe thấy tiếng của anh

-Andrew: mẹ, mẹ, mẹ!!!

-Thủy: nghe rồi! kêu gì mà dữ vậy!

Bà chạy ra mở cửa cho anh, 2 người vào nhà ngồi xuống sofa nói chuyện

-Andrew: ủa chị đâu mẹ?

-Thủy: Phương nó đi đón anh rễ mày về rồi!

-Andrew: ủa anh Jay cũng về luôn ạ?

-Thủy: ùm!

-Thủy: à mà, con về đây bao giờ trở lại Thụy Sỹ đó?

-Andrew: con về đây luôn!

-Thủy: cái gì? còn công việc của con?

-Andrew: con nghỉ luôn rồi!

-Thủy: mày điên rồi hả? sao nghỉ? mày... (đánh)

Gương mặt của bà đã báo động anh, anh liền phải nói ra sự thật

-Andrew: con đùa thôi, con được chuyển công tác về đây luôn!

-Thủy: thiệt hả? sao trùng hợp vậy.

-Andrew: dạ, con cũng bất ngờ.

-Thủy: rồi con giờ tính ở đâu?

-Andrew: thì con ở đây chứ đâu?

-Thủy: nhà hết chỗ cho mày ngủ rồi!

-Andrew: đùa, nhà có 4 phòng, phòng cho mẹ, phòng cho anh 2 chị 2, phòng cho bé Na. Còn dư 1 phòng của con mà?

--Thủy: phòng của con mẹ để làm kho rồi!

-Andrew: cái gì!!!

-Andrew: sao vậy mẹ? rồi giờ con ngủ ở đâu?

-Thủy: mẹ có biết mày ở đây luôn đâu, tưởng mày ở bên đó định cư không về. Đồ ở nhà thì nhiều quá, vứt thì không được nên mẹ dồn qua phòng con hết rồi!

Anh như bị xịt 101 lớp keo lên mặt. Không biết nói gì

-Thủy: thôi thì để mai mẹ qua bên nhà đất, coi căn nào được mua cho mày 1 cái, mốt lấy vợ rồi có nhà ở luôn!

-Andrew: dạ, vậy để con đi với mẹ.

 -Thủy: chiều đi luôn ha!

-Andrew: dạ

Đến chiều 2 người đến công ty nhà đất để xem nhà

-...: chào mừng quý khách đã đến với công ty Siêu Sang ạ! bất cứ ai đến đây đều là những người có sự lựa chọn sáng suốt, nếu chị muốn tậu cho mình một căn nhà Siêu Sang thì công ty Siêu Sang là một lựa chọn đúng đắn. Không chỉ nhà, mà công ty chúng tôi còn có cả nội thất cũng Siêu Sang luôn ạ. Tiêu chí của công ty luôn đặt những cái nhất lên hàng đầu....

-Thủy: trời ơi, cái gì mà nói nhiều dữ vậy (nói nhỏ)

-Andrew: ai chỉ mẹ chỗ này mà uy tín dữ vậy?

-Thủy: bà 5 hàng xóm chứ ai.

-...: dạ xin hết, không biết 2 vị đến đây để mua nhà hay mua nội thất ạ??

-Thủy: à dì đến để mua nhà!

-...: vâng!! lại là một sự lựa chọn sáng suốt nữa ạ, cảm ơn dì đã tin tưởng lựa chọn công ty Siêu Sang ạ, dì yên tâm khi đến đây ngoài mua nhà dì sẽ có cơ hội săn cho mình những phần quà khủng, như là chiếc điện thoại Iphone mới nhất hiện nay, 1 cái tủ lạnh 1 cái máy giặc, 1 chiếc xe hơi trị giá 36 triệu và còn nhiều phần quà khác nữa.

-...: còn nữa, công ty Siêu Sang sẽ giúp dì coi tuổi, coi mạng để tư vấn căn nhà nào hợp phong thủy với dì nhất, khi mua nhà ở công ty Siêu Sang thì nhà dì sẽ phất lên như diều gặp gió như chim sẻ tìm được bầy, như con khỉ tìm được mẹ, như con mèo tìm được bạn đời ạ!

-...: vâng, nhìn 2 người có vẻ chưa tưởng tượng ra được sự Siêu Sang của công ty Siêu Sang rồi! 2 người đi theo tôi nhé!

Hai người nghe anh nói muốn tẩu quả nhập ma, cuối cùng cũng coi được nhà. Hai người đi theo anh để coi những mẫu nhà đất.

-Thủy: mẹ thấy căn này cũng được nè!

-...: vâng căn này ở căn hộ cao cấp Luxurious tầng 30 ạ. căn này vừa mới được xây lại và có nhiều ưu đãi lắm ạ

-Thủy: căn hộ hả?

-...: vâng, dì yên tâm căn nhà rộng rãi thoải mái với 2 phòng và 1 nhà vệ sinh, thiết kế ban công thông minh rộng rãi, nhà bếp có trang bị sẵn máy hút khói ạ.

Anh đưa mẫu nhà cho dì coi, dù không thích ở chung cư nhưng quả thật nó rất đẹp và rộng rãi, không khác gì nhà xây trên đất, 

-Thủy: được đó chứ!

-...: dạ đây là căn mới được xây và hoàn thành vào tháng trước, cách thiết kế hiện đại thoáng mát, nhưng cực kì ấp cúng, có ban công rộng rãi tối dì và anh có thể ra ban công ngồi nói chuyện hóng mát, có thể trồng thêm cây xanh nữa ạ, view thì khỏi bàn từ phía ban công dì và anh dễ dàng nhìn thấy Landmark 81 ạ!

-Thủy: phòng ngủ cũng rộng rãi quá nè.

-...: dạ, với thiết kế hiện đại, phòng thay vì lắp cửa sổ, chúng tôi đã thiết kế lại thành mặt kính giúp không gian phòng trở nên thoáng mát hơn, rộng rãi hơn. Còn có cả bệ giường mini kế bên cửa kính, anh có thể ngồi và nằm trên đó để đọc sách và làm việc ạ và cũng có thể ngắm cảnh

-Thủy: mẹ thấy cũng được đó, con thấy sao?

-Andrew: con cũng thấy ok

-...: dạ vâng, giá khuyến mãi chỉ còn 12 tỷ ạ! bao gồm các khuyến mãi sau, lắp đặt máy lạnh miễn phí, voucher 5 triệu từ Siêu Sang, 1 chiếc tủ lạnh và máy giặc ạ. Mọi thứ đều được lắp đặt hoàn toàn miễn phí ạ!

-Thủy: khi nào thì chúng tôi đến coi nhà được?

-...: ngay bây giờ tôi có thể đưa 2 người đến tham quan ạ!

-Thủy: vậy thì quá tốt.

3 người lái xe đến tham quan nhà và bắt đầu làm các thủ tục cơ bản để mua.

---------------------------------------------------------------------------

Hôm nay cô không đến quán nước mà chạy thẳng về nhà, đặt lưng xuống chiếc giường nghỉ ngơi. Cô với lấy chiếc điện thoại tính điện cho anh, thì cùng lúc anh đã nhắn tin hẹn gặp cô vào tối nay. 

7:00 pm /nhà hàng nhật Fukiji.o/

Cô bước vào với chiếc váy mới xinh xắn, anh thấy cô liền vẫy tay, 2 người ngồi đối diện nhau khó xử, ngay lúc này cô thật sự không biết mình phải làm gì, phải ứng xử thế nào?

-Kha: em gọi món đi!

-Vy: cho tôi món này thôi!

-...: vâng!

-Kha: hôm qua khi anh đến nhà tìm em thì hình như em không có ở nhà!

-Vy: ùm.

-Kha: em ở đâu vậy?

-Vy: em ở nhà Kim!

-Kha: à

Anh không hề đề cập gì đến chuyện ở rạp chiếu phim, cô nói

-Vy: anh có gì muốn nói với em không?

-Kha: ngoài nói xin lỗi ra, thật sự anh không biết phải làm gì!

chúng ta chia tay đi!

anh đang ăn thì dừng lại nhìn cô nói

-Kha: em muốn chia tay?

-Vy: ùm,

-Kha: được!

Sự chấp thuận dễ dàng của anh khiến tim cô thắc lại, đôi mắt rưng rưng.Cô lây hết can đám nói lời chia tay...chỉ mong anh có thể níu kéo cô lại nhưng..dường như mọi chuyện không như cô nghĩ, vào thời khắc cô bắt gặp anh, lúc đó anh đã không hề sợ hãi hoảng hốt mà chỉ đối mặt với cô như người dưng khi bên cô gái khác. 

-Vy: ùm, chúc anh hạnh phúc

Sao mọi chuyện lại có thể dễ dàng như vậy? nó dễ dàng đến mức không ai có thể nhận ra rằng 2 người này là đang nói lời chia tay! anh thì cứ tiếp tục dùng bữa 1 cách bình tĩnh. Khi về đến nhà cô cố gắng bình tĩnh hết sức có thể, cô đứng trong nhà tắm nước mắt hòa lẫn vào dòng nước

----------------------------------------------------------------------------

Cô bước ra tưới cây trước sân nhà, anh từ phía đối diện nhìn thấy liền chạy lại nói

-Minh: sao tối qua em không về nhà vậy?

-M.Anh: anh hỏi chi!

-Minh: anh muốn biết thôi (nói nhỏ)

Cô không nghe rõ nhưng cũng không quan tâm liền bước vào nhà. Anh đứng trước cửa thở dài rồi về nhà, cô vào trong ngồi trên bàn ăn nhìn thấy cặp tô của 2 người, từ từ đi lại cầm nó trên tay cười nhẹ

~~~~

-Minh: nè, em mà không ăn hết là ngày mai em nhịn đó!

-M.Anh: anh dám cho em nhịn hả?

-Minh: chứ em cứ ăn không nổi là đưa anh ăn à, em biết anh tăng mấy kí rồi chưa?

-M.Anh: mấy?

-Minh: 5kg rồi đó! 

-M.Anh: haha, anh sắp thành heo rồi đó!

-Minh: nhờ em mà giờ mẹ anh không còn lo anh thiếu ăn nữa!

-M.Anh: vậy thì anh nên cảm ơn em mới đúng!

-Minh: rồi rồi, cảm ơn em, cảm ơn vợ của anh!

~~~

Nước mắt cô bất giác rơi, 1 giọt, 2 giọt....cô quay về hiện tại lau nước mắt rồi để lại chỗ cũ. Dường như mọi kỷ niệm về anh cô vẫn còn nhớ rõ. Chỉ là mọi chuyện không còn như cũ, nó đã có 1 vết nức giữa 2 người.

------------------------------------------------------- 

Khi về Việt Nam cậu đi đến những quán bar nổi tiếng ở Sài Gòn, chơi bời thả ga

-...: anh Tiến, nay đào ngon lắm, anh lấy không?

-Peter: thôi, anh không có hứng

-...: uiiii, chắc qua bên đó ăn hết đào ngon, về đây xụi rồi chứ gì!

-Peter: nhảm quá, thôi uống đi!

-...: tính ra lâu lắm rồi anh mới về đây đó

-Peter: anh cũng không tính về!

-...: sao vậy? về anh chơi vui lắm, để em kêu tụi nhỏ chuẩn bị phòng cho anh

-Peter: không cần!

-...: thôi anh đừng có ngại, anh em mình, em hiểu hết á!

Dù nói không cần nhưng cậu vẫn nhất quyết kêu cho anh một cô chờ sẵn trong phòng!

-----------------------------------------------------

8:00 am

*alo qua chưa con?

qua gì mẹ?

thì qua đón mẹ lại quán Thương Nhớ

gì sớm vậy mẹ?

mày ngủ quài đi

hứmmmm

dậy liền!*

Cô thay đồ tức tốc qua đón mẹ, trên đường đi dì hỏi

-Ánh: dạo này làm sao rồi con?

-Kim: dạ bình thường!

-Ánh: ùm, xíu lại chào hỏi dì nhe hôn!

-Kim: con biết rồi mà

-Ánh: đồ nay đẹp á.

-Kim: chị 2 mua cho con á

hai người đến quán nước thì thấy 1 người đang vẫy tay nhìn họ, 2 người đi lại nói

-Ánh: chào !

-Thủy: lâu rồi mới gặp ha

-Ánh: ùm

-Kim: dạ chào dì!

-Thủy: ủa, con bé này!

-Ánh: à con gái tôi đó

-Thủy: xinh xắn quá vậy.

-Kim: dạ con cảm ơn dì.

-Thủy: con bao nhiêu tuổi rồi?

-Kim: dạ con 27 tuổi

-Thủy: ui cha, bằng tuổi con trai dì luôn đó con

-Kim: dạ!

-Ánh: mà thằng bé đâu?

-Thủy: nó đang nghe điện thoại!

-Ánh: ùm, mà nè xíu về ghé quán tôi ăn nha, không có lấy tiền

-Thủy: thôi, cứ vậy quài

-Ánh: trời ơi có gì đâu, lâu lâu mới về mà

hai người ngồi nói chuyện, cô lâu lâu chỉ cầm ly nước uống ngồi ngắm cảnh cho đỡ chán, thì....ánh mắt của cô bị thu hút bởi 1 chàng trai. Anh mặc 1 chiếc áo thun trắng rộng, bên ngoài là áo sơ mi xanh biển

-Kim: qua!!

-Thủy: ủa xong rồi hả? đây là thằng con trai nhỏ nhà tôi, nhà còn mỗi nó là chưa lập gia đình thôi đó

-Andrew: dạ chào dì

-Ánh: trời ơi, đẹp trai quá. Ơ mà thằng bé này nhìn quen quen!

-Andrew: dạ?

-Ánh: con tên gì?

-Andrew: dạ con tên Andr...

-Thủy: nó tên Thịnh.

-Ánh: à phải thằng Thịnh bạn bé Kim nhà dì không?

-Kim: *sặc* gì? Thịnh á hả?

-Thịnh: ùm, bà là....Gia Kim hả?

-Kim: ờ*gật đầu*

-Thủy: hèn chi nãy dì thấy con quen quen mà không nhớ được, lớn xinh gái quá! con có bạn trai chưa?

-Ánh: chưa nữa Thủy ơi, tôi cho nó xem mắt 9 thằng mà không được thằng nào!

-Thủy: cái gì? xem mắt 9 người rồi á? sao mà...

-Ánh: thì bởi nó kén chọn lắm!

-Thủy: con gái giữ giá vậy là tốt đó bà, mà...nhỏ không thích sao cứ bắt nó xem mắt dữ vậy, làm mất giá con nhỏ!

-Ánh: thì cũng sợ nó không ai thèm lấy đây nè, bạn trai còn không muốn có thì làm sao tôi có con rể út được!

-Thủy: thằng này cũng vậy! (lườm anh)

Nghe 2 người nói 1 hồi có vẻ sẽ bát xê qua mình cô liền hành động trước

-Kim: à con quên mất, bây giờ con phải đi qua công ty lấy tài liệu rồi! con xin phép.

-Kim: mẹ, có gì về thì điện con nha.

-Thủy: con gái, công ty con gần đây không?

Cô sợ nếu nói gần thì chắc chắn sẽ kêu mình quay lại chơi tiếp nên...

-Kim: dạ cũng không gần lắm!

-Thủy: à vậy thì để thằng Thịnh chở con đi cho tiện ha, 

-Kim: dạ....

-Thủy: sẵn xong việc chỉ chỗ cho nó đi chơi giúp dì, nó lâu quá không về Việt Nam nên không rành đường lắm!

-Kim: dạ...

-Ánh: ừ thôi 2 đứa đi đi, xíu về mẹ bắt taxi cũng được!

Cô không có cơ hội từ chối đành đi cùng anh ra ngoài quán, anh nhìn cô

-Kim: hmm, hơi khó xử ha, thôi ông đi đâu thì đi đi. Tôi biết ông cũng không muốn đi cùng tôi mà phải không, phiền phức lắm!

-Andrew: muốn!

-Kim: hả?

-Andrew: dù sao giờ tôi cũng rảnh không biết đi đâu!

Anh lắc nhẹ chiếc đầu, ra hiệu kêu cô vào xe, cô bắt đầu đấu tranh tư tưởng

-Kim: *đi chơi thôi chắc không sao đâu*

Cô nhìn vào trong thấy hai người đang nhìn cô và anh. Thế là 2 người chạy lại quán kem tự chọn , anh hỏi

-Andrew: bà thích ăn kem hả?

-Kim: không, lâu lâu mới ăn thôi! 

2 người dạo 1 vòng lựa kem, chị nhân viên thấy vậy nói

-NV: chào 2 bạn, quán kem đang có chương trình khuyến mãi dành cho các cặp đôi, xin hỏi 2 bạn có phải là người yêu của nhau không ạ?

-Andrew: Khôn..g!

-Kim: có,...phải ạ!

Thấy chị nhân viên còn nghi ngờ, cô liên khoác tay anh nhìn chị cười!, anh lúc này bất ngờ với hành động của cô nhưng không có dấu hiệu phản kháng. Thấy vậy chị nhân viên phì cười nói

-NV; vâng, vậy 2 bạn cầm lấy cái này, bên tôi sẽ mang kem và quà ra cho 2 bạn nhé!

Chị đưa cho cô 1 tấm bảng số màu hồng, 2 người ngồi xuống vừa ăn kem vừa nói chuyện. 

-Kim: nay hên thiệt á.

-Andrew: sao hên?

-Kim: tui đến đây cũng nhiều lần rồi, mỗi lần đi với bạn thì không có khuyến mãi gì, tới chừng đi 1 mình thì khuyến mãi tùm lum, may là hôm nay đi trúng ngày đó.

Anh cười nhẹ

-Andrew: hên thiệt ha!

-Kim: mà nè, ông đang làm nghề gì á?

~~~

-Ánh: giám đốc công ty sản xuất đồng hồ! giỏi quá vậy!

~~~

-Andrew: còn bà?

~~~

-Thủy: nhân viên công ty game sao? 

~~~

-Kim: ùm!

-Andrew: tui cũng thích chơi game lắm!

-Kim: tui biết mà!

-Andrew: hửm, sao biết?

-Kim: thì ai mà chả thích chơi game!

-Andrew: ờ, cũng đúng 

Hai người vui vẻ nói chuyện, chị nhân viên đem lại 1 ly kem tình nhân và cặp mô hình con gấu nhỏ xinh, cô có vẻ thích thú chỉ chú ý đến mô hình còn anh thì giành lấy phần kem. 

-Kim: nè, mỗi người 1 cái.

-Andrew: thôi, tôi cho bà đó!

-Kim: *cười* cảm ơn nha!

-...: chào anh! *gật đầu chào cô*

-...: dạ anh có thể cho em xin facebook hoặc số điện thoại của anh được không ạ?

-Andrew: để làm gì?

-...: em để ý anh nên muốn có phương thức liên lạc thôi ạ!

-Andrew: tôi không có!

-...: nhưng mà...

-Kim: anh ấy có người yêu rồi chị ơi!

-...: ai chứ? em hả?

-Kim: không, chị muốn xem hình không?

-...: *gật đầu*

Cô cười nhẹ lấy điện thoại mở hình, còn cô gái xa lạ kia có vẻ tự tin quá về bản thân nên khá kiêu ngạo, anh hiếu kì không biết cô làm gì.

-Kim: nè!

-...:  ờmmm,....ê tính tiền chưa, đợi tao với

-Kim: *cười*

-Andrew: cho tôi coi hình với!

-Kim: hmm..thôi đi có gì đâu mà nhìn!

-Andrew: nè cho coi đi!

Cô nén cơn cười đưa điện thoại ra trước mặt anh, anh thay vì tức giận thì lại gục đầu xuống cười nhẹ

-Kim: đẹp ha!

-Andrew: ai vậy?

-Kim: crush tôi á,..đẹp ghê!

-Andrew: crush hả? bà thích con trai?

-Kim: ùm! ủa chứ chả lẽ thích con gái, khùng hả!

-Andrew: hồi cấp 2 tôi thấy bà cắt tóc ngắn giống con trai quá nên tưởng...

-Kim: thôi tưởng giùm tôi cái, tôi thích style vậy thôi chứ không có les đâu, ok chưa!

Anh vừa cười vừa tiếp tục ăn kem, nhìn cô chơi đùa với mô hình liền dựt lấy một cái

-Kim: gì vậy?

-Andrew: mỗi người 1 cái, này cũng có công của tôi mà.

-Kim: ủa sao nãy nói cho.., thấy ghét!

Cô lườm anh, thấy ly kem được tặng bị anh ăn còn phần nửa liền cầm lấy bỏ đi ra xe. Hai người lên xe tiếp tục đi chơi

-Andrew: công ty bà ở đâu?

-Kim: hỏi chi?

-Andrew: sao nói ghé qua lấy tài liệu mà?

-Kim: haizz, không đi nữa 

Cô nói vậy chỉ để 2 người không nói sâu thêm về chuyện tình cảm của cô thôi.

-Andrew: ờm...giờ đi đâu tiếp đây?

-Kim: đi về!

Anh thấy cô có vẻ giận, nên chỉ ùm rồi chạy đi, cô thấy anh để mô hình trên bệ xe có vẻ lẻ loi cô liền lấy mô hình của mình để kế bên, anh thấy vậy hỏi

-Andrew: cho tôi hả?

-Kim: ùm!

-Andrew: sao vậy? lúc nãy còn bực khi tôi lấy lại 1 con mà

-Kim: tại tôi thấy đem về nhà mà chỉ có 1 mình thì cô đơn lắm, tôi để đây cho đỡ cô đơn, nè...cấm ông vứt đi đó! phải để đây nha.

-Andrew: *cười* ùm!

------------------------------------------------------------

Vy đi đến quán như thường ngày thì thấy mọi người bu đông liền chạy lại xem tình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net