1 Phần Cuộc Sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cơm nước xong thì đến phần dọn dẹp,Lan Ngọc bảo Thuỳ Trang không cần làm,dù gì cũng là khách nên kêu chị đi nghỉ ngơi chờ Lan Ngọc dọn dẹp,ban đầu Thuỳ Trang không chịu nhưng thấy em nói mãi nên thôi,chị cũng không muốn làm khó em
Thuỳ Trang mở tivi lên xem,tay thì bấm điện thoại,Lan Ngọc dọn dẹp xong đi ra thấy vậy liền mắng cho,vừa xem tivi vừa bấm điện thoại
-Chang đang xem lại giấy tờ trên công ty,đâu thể qua ở là quên việc được
-khổ thân chị tui,thôi ráng nha
Lan Ngọc cười cợt vỗ vai an ủi,Thuỳ Trang bất lực,sao có thể lì đòn đến thế nhờ?,thời gian Thuỳ Trang ở đây còn dài,chắc chắn từ từ sẽ dạy dỗ lại em,
một lúc sau
Thuỳ Trang hăng say làm việc mà quên mất thời gian,nhìn lại thấy người kế bế gật gù thì biết bây giờ đã không còn sớm. Lan Ngọc chờ chị mắt đã nhắm đi,ngủ quên lúc nào không hay . Thuỳ Trang nhìn điệu bộ em lúc này thì thương lắm,bây giờ trong tâm trí cô chỉ có Lan Ngọc thôi.Thuỳ Trang cất máy,giấy tờ lại vào giỏ rồi quay qua em,Thuỳ Trang cuối xuống nhìn Lan Ngọc mà không khỏi xuýt xoa,ăn gì xinh vậy chài?
nhìn 1 hồi thì lương tâm hối thúc cô chạm môi em,Thuỳ Trang chấn chỉnh,nhưng sau 1 hồi lại thấy môi chị đã chạm môi em, Thuỳ Trang không dám hun lâu,sợ em thức giấc nên chỉ hôn thoáng qua,mặc dù là thoáng qua nhưng cũng đủ khiến Thuỳ Trang sung sướng,
chị bế em lên lầu,Lan Ngọc còn ốm hơn cả chị,việc bế bồng không phải vấn đề lớn
bế lên tới nơi Thuỳ Trang mệt đứt hơi nhưng vì gái nên thôi đành chịu,chị mở cửa ,để Lan Ngọc nằm trên giường, bản thân cũng chui qua nằm kế bên ,hì hì Lan Ngọc ngủ nên chắc không biết đâu ,Thuỳ Trang cười nham hiểm rồi ôm em thật chặt,bàn tay chả yên phận mà đụng chạm khắp nơi,nhưng mà người ta chỉ là đụng cho biết thôi chứ không có gì đâu nha,Thuỳ Trang chạm tới eo Lan Ngọc,cô thầm cảm thán,eo gì mà đẹp vậy trời,mai mốt tui sẽ cắt cái eo em ra đem đi gắn bụng tui
     sờ soạn thoả mãn thì cũng quyết định đi ngủ,Thuỳ Trang hun em cái chụt rồi chui đầu vào cổ em ngủ ngon lành
     sáng hôm sau,Thuỳ Trang mơ màng thức,hướng mắt qua bên kia thấy con sâu kia còn ngáy ngủ,Thuỳ Trang ngáp ngủ đi vào nhà vệ sinh sửa soạn,15' sau Trang cũng ra,nhìn đồng hồ cũng trễ nên chị quyết định đến kêu người kia dậy
    Thuỳ Trang tâm cơ,không kêu dậy như bình thường mà chị chọn cách hun,hun nào dậy thì thôi. Chị tiến tới hun chụt vào má em,hun nát cả mặt Lan Ngọc,em thấy sự đụng chạm nên cũng lọ mọ tỉnh dậy

-bé dậy rồi hả,đi vệ sinh cá nhân đi
-chị chở bé đi làm
   Lan Ngọc lờ đờ vào nhà vệ sinh
AAAAAAAA
     Thuỳ Trang hoảng hốt chạy vào
-sao vậy bé
-mặt em...mặt em
-THUỲ TRANG
-chị đã làm gì mặt em vậy
-mau nói
-à tưởng gì,chị kêu em dậy thôi mò
-kêu dậy gì mà bây giờ mặt em đỏ chót thế này?
    Lan Ngọc chỉ vào trong gương,Thuỳ Trang phụt cười,nảy trang điểm đánh son,ra hun có mấy cái mà đầy mặt em nhỏ
     Lan Ngọc bất lực đuổi chị ra,mới sáng được trang điểm miễn phí luôn,Lan Ngọc chửi thầm vừa chửi vừa tẩy trang 
       tầm 30' sau thì Lan Ngọc cũng xuống nhà
-Thuỳ Trang
-ơi ạ,bé xong chưa
-xong rồi,lẹ đi không đi trễ chị Huyền la em
-ai ai dám la em,đá nhẹ cho Chang cái địa chỉ,chị qua nhai đầu nó rộp rộp lun
-giang hồ quá,có nào mai mốt chị nhai em luôn không
-không có,chị nuốt em,nuốt mới nguyên vẹn,nhai nó nát hết chơn,còn đâu để Chang ngắm
-bị điên
-bé nàyyyy
    Lan Ngọc đóng cửa ra xe đứng trước,Thuỳ Trang biết mình đụng nhầm nhỏ hay giận rồi nên lủi thủi ra sau,trên đường đi Lan Ngọc im lặng không nói lời nào,mặc cho Thuỳ Trang cố tình bắt chuyện nhưng Lan Ngọc vẫn lơ không đáp,ánh mắt nhìn ra cửa sổ
dừng đi
-sao vậy bé,còn một khúc nữa mới đến công ty mà
-thả em xuống,em tự vô
-mắc công ai thấy em đi cùng chị lại hiểu lầm
-gì làm gì có hiểu lầm,em không thấy,chị không thấy là không ai thấy
-thả em xuống lẹ đi
    Thấy Lan Ngọc cự tuyệt Thuỳ Trang cũng im lặng mở khoá để em xuống,bản thân chị ở lại chờ đến khi em vào công ty mới chạy xe vào,xem ra hôm nay thảm ròi ,biết vậy chị hong làm vậy đâu,haizzz mọi sự sai lầm đều được trả giá đắt😭
       Thuỳ Trang vào công ty thì cũng lấy lại tính cách vốn có,nay chị không gọi Lan Ngọc lên phòng,mọi thứ diễn ra bình thường như lúc chưa có Lan Ngọc
      Lan Ngọc tính làm lành mà thấy chị lơ mình quài nên cũng không muốn bắt chuyện,Thuỳ Trang thì sợ em giận không muốn nói chuyện với mình nên cũng né xa
      cả 2 chiến tranh lạnh tới chiều tối,Thuỳ Trang bảo nay có cuộc họp nên không về sớm được,bảo Lan Ngọc ở nhà nghỉ ngơi trước không cần chờ,Lan Ngọc buồn bã,không có chị mọi thứ thật chán
      Lan Ngọc dần xem Thuỳ Trang là 1 phần của cuộc sống,không có Thuỳ Trang mọi thứ thật trống trãi,cô đơn
      hôm nay trời mưa to,Lan Ngọc rất sợ sấm séc,nghe tiếng sấm ầm ầm vang bên ngoài khiến Lan Ngọc không kiềm được mà khóc lóc mong Thuỳ Trang về nhà thật nhanh,Lan Ngọc ngồi dưới gầm bàn,tay không ngừng bịt tai
      Thuỳ Trang nghĩ em đã đi ngủ nên cũng ở quán nhâm nhi vài ly khuây khoả với thấy trời bên ngoài mưa to nên cũng dừng chân chờ mưa tạnh
      ngồi nhâm nhi nhưng trong lòng cảm thấy có chút bất an,mưa lớn vậy Lan Ngọc ở nhà liệu có ổn không?
--------------------
end
    


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net