Buổi Tối Bình Yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lan Ngọc ngồi làm việc,mấy nay lơ là ,việc đâu đến quá trời,giờ phải ngồi xử lí cho xong.Quay đi quẩn lại cũng đến giờ nghỉ trưa,mọi người đều xuống sảnh công ty dùng bữa,Lan Ngọc xin cáo vì còn phải lo việc.Trong phòng bây giờ chỉ có mỗi em.
        Lan Ngọc uể oải dựa lưng ra sau ghế,cuối cùng cũng xong việc,bài báo cáo này khá quan trọng với công ty nên em dành nhiều tâm tư vào nó,tỉ mỉ từng chi tiết
     Lan Ngọc xong việc thì quyết định xuống dùng bữa cùng mọi người,bản thân quên thoát ra mà để nguyên máy tính trên bàn
       em vừa rời khỏi thì bóng dáng 1 người lại đến,dáng vẻ lén lút vô cùng đáng ngờ,chậm rãi đến bàn làm việc của Lan Ngọc bấm bấm gì đó rồi lại cười nhẹ,rời đi nhanh chóng
      Lan Ngọc ăn xong bữa thì lên lại phòng để xem lại và chỉnh sửa.Lan Ngọc mở máy thì thấy slide đã trống trơn,trắng tinh. Em tìm kĩ lại rồi lại hoảng hốt,
-trong công ty còn có vụ này sao?
-chết rồi ngày mai,ngày mai là nộp báo cáo,chị Trang sẽ mắng chết
     Lan Ngọc vò đầu mệt nhoài,nhưng trong ánh mắt lại có tia cười thầm,em vờ lo lắng để ai kia đạt được như mong muốn nhưng ai biết rằng đây chỉ là bản sao,bản chính đã được lưu giữ rất kĩ càng. Không cần đoán cũng biết ai ra tay,thủ đoạn nghèo nàn,trình yếu vậy mà đòi phá được em hả?
-vất vả cho chị rồi chị Thư
-em không phải là nữ chính yếu đuối,chút trò cỏn con đã hạ được,chị Thư nên cao tay hơn mới trị được em à nha
    Lan Ngọc cười nhẹ,tiếp tục làm việc,xem ra đã làm chị đồng nghiệp kia thất vọng. Lan Ngọc vờ như bận bịu ngồi làm rất lâu,đến lúc tan làm vẫn đang ngồi bấm

Lan Ngọc,cả phòng tin tưởng chờ vào bản báo cáo ngày mai của em
Anh Thư vỗ nhẹ vai em,tỏ ý mong chờ,chị cười nhẹ rồi chào tạm biệt em. Vừa bước ra khỏi cửa đã lộ mặt thật,chị ta cười khoái chí ca hát trên đường về
Lan Ngọc sau khi xác định rằng Anh Thư đã rời khỏi công ty thì cũng đứng lên ra về,nụ cười mãn nguyện hiện rõ trên khuôn mặt em, trong chuyện này,chị Thư nên xem lại ai là gà ai mới là thóc
Lan Ngọc chạy xe về nhà với tâm trạng hứng khởi,tối nay có hẹn với mấy chị em nạp chút men nên cũng nhanh chóng về sửa soạn.Về đến nhà thấy Thuỳ Trang đang làm việc ở phòng khách,em chạy đến hôm phía sau người chị,hương thơm từ tóc Thuỳ Trang thoảng nhẹ khiến em dễ chịu,thoáng chốc hết mệt mỏi trong ngày
sao nay bé về trễ vậy
-em còn xử lí báo cáo mai đem nộp cho chị nè
-sao không đem về,chị phụ em
-thôi không sao,em cũng hoàn thành xong rồi
-vậy em lên tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm
-hì hì,nay chị Chang ở nhà 1 mình nhá,em có hẹn với chị Huyền,chị Diệp đi ăn tối rùi
-không thèm báo chị 1 tiếng luôn
-em quên
-hay cho chị theo đi,chị ở nhà 1 mình sợ ma
-thôi,Chang ráng ở nhà đi ,này là tiệc thân mật của 3 bọn em
-ở nhà có gì gọi em liền nha
-được rồi,em đi tắm rửa gì đi,kẻo muộn
Lan Ngọc hun cái chóc vào má chị rồi nhanh chân lên lầu. Thuỳ Trang nhìn theo bóng lưng em mà cười nhẹ.Chả biết từ lúc nào,chị đã không thể sống thiếu em,có thể nói là chị đã cuồng Lan Ngọc.Chị thích những cử chỉ đó,những cử chỉ thân mật em dành cho chị,những cái hôn,những sự quan tâm nhỏ nhặt đã khiến chị lọt thỏm vào lưới tình sâu thẳm.Ai nói mê muội chứ chị tình nguyện,giờ thiếu em vài tiếng chị đã thấy trống vắng,lỡ mai mốt đi xa chắc nhớ chết mất thôi
      Thuỳ Trang trầm tư nghĩ ngợi rồi cũng quay lại làm việc.Nhờ có Lan Ngọc giúp đỡ,việc công ty cũng trở nên nhẹ nhàng hơn
      1 lúc sau thì thấy Lan Ngọc chạy xuống lầu,chào tạm biệt rồi ra khỏi nhà liền.Thuỳ Trang vẫy tay rồi cũng đóng cửa đi vào trong. Tối nay sẽ là buổi tối chị chữa lành,đã quá lâu chị chưa dành thời gian cho bản thân,cho gia đình.
    Thuỳ Trang lên lầu,lựa chọn 1 bộ đồ yêu thích,vì là tín đồ mê màu hồng nên nay chị biến hình thành gấu hồng luôn,dù gì cũng không có Lan Ngọc ở nhà,ngại gì mà không mặc.Chị lựa mùi sữa tắm yêu thích,chọn bài nhạc yêu thích.1mùi nến thơm nhẹ nhàng thư giãn.Ngoài việc bên Lan Ngọc thì ngâm mình trong nước cũng là 1 biện pháp giúp Trang chữa lành rất tốt. Chị ngân nga vài bản nhạc rồi cũng ra ngoài.Không có Lan Ngọc nên Thuỳ Trang cũng biếng ăn tối.Chị lấy 1 hộp sữa uống chống đói rồi cũng vào giường nghỉ ngơi.
    Ánh đèn tắt cũng là lúc Thuỳ Trang đã yên giấc. 1 buổi tối nhẹ nhàng mà đã lâu chị chưa có.Thật dễ chịu nhưng nếu có em bé ở bên thì sẽ dễ chịu hơn
      hôm nay trời rất đẹp,trăng thanh gió mát,nhìn đèn đường bên ngoài khung cửa sổ khiến Thuỳ Trang dễ chịu,say giấc
----------
end


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net