Chương 4 : hoa anh đào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" pipipi...pipipi...pipipi..."

Đã sáng rồi sao ? Phải rồi tối hôm qua mình ngủ quên mất khi nào ko biết .
Ủa ! Cái gì đây ? Sao mềm mại thế ? Đợi tí , cảm giác quen quen. Không lẻ lại là cái đó ! Đậu xanh !

-ANH XIN LỖi ! Thật lòng xin lỗi anh không cố ý! Tha lỗi cho anh!

-Hình như cô ấy vẫn còn ngủ , làm mình giật hết cả mình . Tốt nhất mình nên đi ra trước khi cô ấy thức dạy . Mẹ mà thấy cảnh này , chắc mình quy tiên về với ông bà luôn quá . Tốt nhất đi lẹ coi như chưa có gì sảy ra ...

-Kitori kun !

-Anh xin lỗi ! An...anh không có cô ý ! Anh sẻ chịu mọi trách nhiệm !

Đậu xanh , kiểu này mình ăn hành chắc luôn .... ủa sao im lặng thế nghỉ ?

-Đậu xanh , chỉ là nói mớ làm giật hết cả mình . Thôi đua cho lẹ , chứ thêm một lần nữa chắc chết vì đau tim quá .

Tôi ra khỏi phòng và đóng cửa lại

-Tại sao anh không hiểu điều em muốn nói chứ ? Tại sao ? Anh đúng là đồ ngốc đồ ngốc , đồ đại ngốc !

Hú hồn thật , cứ tưởng sẻ bị cho ăn tán như lần trước , đâu tim thật ...giờ thì đi làm đồ ăn sáng thôi .

-Mình nấu đồ ăn xong rồi . Mà sao , sarigi còn chưa xuống nhỉ ? Hay ngủ quên rồi nhỉ ?

Chắc mình phải lên kêu coi ấy xuống ăn sáng thôi , giờ cũng khá trể rồi còn đâu . Không hiểu sao hôm nay cô ấy lại ngủ quên nhỉ , bình thường cô ấy là người đánh thức mình mà sao hôm nay ?.....Chắc là do chuyện ngày hôm qua , bây giờ nghĩ lại... thật sự tôi ko hiểu tại sao cô ấy lại làm như thế nữa...thật là khó hiểu .

-Sarigi . Tới giờ ăn sáng rồi đó , may xuống ăn sáng đi

-Vân !

Cô ấy đi xuống nhà với một vẻ mặt giống như thất vọng về điều gì đó , không biết cá chuyện gì nữa ?

-Sarigi . Em sao thế ? Có chuyện gì à ?

-Dạ em không sao đâu ạ .

-Em không khỏe chổ nào à

-Dạ em ổn mà

-Ổn mà sao lại ủ rủ như thế , có chuyện gì đúng không ? Nói anh nghe đi.

-Không có gì đâu ạ . Em chỉ cảm thấy hơi mệt thôi , không sao đâu ạ

-Em có ổn không ? Có cần đi khám ko ?

-Dạ ko sao đâu ạ , em chỉ cần nghỉ ngơi là ổn thôi ạ .

- Vậy em ăn sáng đi rồi nghỉ ngơi . Còn việc nhà cứ để anh lo cho .

-Cảm ơn anh .

Ngày hôm qua trên đừng đi học về hình như mình thấy người ta sắp tổ chức lễ hội . Không biết tôi có nên rủ cô ấy đi lễ hội không , chắc cũng nên dù sao tôi cũng chưa đưa coi ấy đi chơi đâu cả.

-Sagiri nè .

-Dạ ?

-Sắp tới có lễ hội em đi với anh được không ? Nếu em không thích cũng không sao đâu .

-Được mà , được đi với anh là em vui rồi .^^

Cảm giác này lạ quá , nụ cười của cô ấy thật đẹp

-mà khi nào mình đi ạ

Tôi giật mình

-À chủ nhật tuần này ... hình như khoản 5h thì phải

-Dạ^^ em mong quá đi không biết lễ hội sẻ như thế nào ta chắc sẻ nhiều người và vui lắm

- Ùm tại lễ hội người ta tổ chức nhiều trò chơi lắm đó và nhiều đồ ăn ngon nữa .

-ĐỒ ĂN ! OwO có đồ ăn ngon ư!

Đôi mát em ấy sáng lên hẵng lên khi tui nhắc đến đồ ăn , đúng là một cô nàng ham ăn ^^ . Nhưng mà cũng rất dễ thương .

-Xem kìa anh mới nhắc đến đồ ăn thôi em đã sáng mắt lên rồi , ham ăn quá đó

Mặt em ấy đỏ hẵng lên

-em dâu có ham ăn chỉ là ... chỉ là ... em muốn cảm nhận hương vị của những món ăn thôi mà \\O~O// anh kì quá đi

-rồi rồi anh xin lỗi , mà nhắc mới nhớ em chưa có Yukata hay kimono nhỉ ( là một loại trang phục truyền thống được mặc trong các lễ hội tại nhật bản )

-vân ạ ...ano ...anh có thể đi mua cùng với em được ko

- được chứ , hôm nay anh ko đi học nên sau khi ăn ánh xong mình cùng đi

- dạ^^

Chắc mình rủ thêm sora và siro đi chung cho vui , dù so có con gái đi chung dễ chọn hơn . Mình ko giỏi trong ba cái chuyện này .

-sagiri em xong chưa chúng ta đi thôi.

-dạ em tới ngay ! ...chào anh siro , và đây là ???

-À đây là em gái của anh sora , bọn anh là anh em sinh đôi .

-Rất vui được làm quen với bạn mình tên sagiri

-mình tên là sora rất vui được làm quen với bạn sagiri chan

-được rồi chúng ta cùng đi đến trung tâm mua sắm nào.

Trên đường đi chúng tôi nói chuyện vui đùa với nhau .

-sagiri này nghe anh hai mình nói bạn được anh Kitori tìm thấy ở ngoài đường đúng không ?

-mình cũng không biết nữa mình chỉ biết nữa chỉ biết là sau một giất ngủ mình ở nhà của anh ấy thôi .

-Thế cái trên Kitori có làm gì biến thái với bạn chưa???

-Bạn...bạn nói gì thế !?

-Vậy là có à ^w^

-Không...không có chuyện đó đâu ....

-Hihi đùa với bạn thôi mình biết con người của anh ấy mà ^^, mà bạn sướng thật được sống chung với anh ấy .

-Ùm mình cảm thấy rất hạnh phúc khi ở bên anh ấy .

-Mình cũng ước gì được như thế , Kitori là một người rất hiền lành tuy cuộc sống của anh ấy hơi khép kín như vẫn rất quan tâm mọi người . Mình nghe mẹ của anh ấy nói ngày trước anh ấy rất vui vẻ , rất hoà đồng với mọi người và rất thích giao tiếp bắt chuyện với mọi người anh ấy gặp . Nhưng mà ...

-Nhưng gì ???

-Kể từ khi ba của anh ấy mất anh ấy ít nói đi kiểu như trầm cảm nặng vậy . Từ lúc biết anh ấy đến giờ mình chưa bao giờ thấy anh ấy cười thật sự , lúc nào cũng khuôn mặt buồn đó .

-Thật vậy sao???

-Ùm , mà thôi đùng nói chuyện này nữa chúng ta đang đi chơi mà phải nói chuyện vui chứ.

-Ùm

"Trong lúc đó"

-Kitori này hai người họ nói chuyện có vẻ hợp nhau đấy chứ.

-Ùm , cũng đúng nhỉ

-Mà giờ tính sao .

-Tính gì cơ???

-không lẽ mày không định giúp cô ấy tìm lại gia đình à .

-biết chứ chỉ có điều tao đang suy nghĩ cách làm sao để tìm đây .

-Haha ... không nhờ một thằng thiên tài như mày lại không biết cách , hài thật .

-bới cái dụ mà nói tao là thiên tài đi được không ( *`ω')

-rồi rồi một thằng điểm cao nhất lớp với khả năng chế tạo siêu khủng mà không dám nhận mình là thiên tài , hay thật . Mà nè hay mày sử dụng nó đi (๑╹ω╹๑ )

-bớt giỡn mày nhớ lần trước chuyện gì đã sảy ra không mà nói thế .

-hay là báo công an đi nhờ họ giúp .

- tao nhờ rồi mà vẫn không có kết quả gì hết

- vậy không lẽ mày định nuôi cô ấy đến hết cuộc đời , ích kỉ với anh em quá đó .

-Thằng quỷ (-_-) tao sẻ tìm cách , nhất định sẻ đưa cô ấy về với gia đình . Nhưng nếu không thể thì tao sẻ nuôi cô ấy

- cái thằng quỷ mày tham vừa thôi . Mà nè có gì nhờ tao giúp nha , tao nhát định sẻ giúp mày .

-Ùm , cảm ơn mày.

Cuối cùng thì cũng tới nơi .

Chúng tôi đi dạo quanh khu mua sắm và vào khu vui chơi .

-Sagiri em đang nhìn gì đó ?

Cô ấy nhìn chằm chàm vào mấy con gấu bong trong mấy gắp thú .

-em thích chúng à ?

-dạ vâng(๑>◡<๑)

-vậy để anh lấy cho em một con , em thích con gấu nào ?

Cô ấy chỉ tay vào một con gấu mày trắng ôm trái tim ,

-Được rồi để anh lấy nó cho em

- cảm ơn anh

Lúc đầu tôi tưởng dễ lắm như sau khi đi hết một 100 yên , tôi cảm thấy như bất lực.

-Kitori chú tệ quá để anh mày ra tay .

Tưởng sora giỏi lắm , ai nhờ cũng thảm hại như tôi

-Đm , 200 yên của bố (T ^ T)

-onii và anh Kitori tệ thật thế mà cũng không xong (thở dài )

Siro em ấy gắp một cách dễ dàng trong khi tôi và sora chỉ biết đơ người .

-cảm ơn bạn (#^.^#) nhiều lắm siro

-không có gì đâu mà, hai anh phế thật đó dễ vậy mà còn làm ko được

-quán quân cuộc thi gắp thú mà tất nhiên với em là dễ rồi

-tất nhiên rồi hâhha, mấy anh đúng là phế

-cái con nhỏ này

-thôi nào anh em nhau cả mà

-im đi đừng xen vào ( cả hai đồng thanh nói )

Hai anh em nhà này lúc nào cũng cải nhau được hay thật . Trong lúc đó tôi thấy được nụ cười hồn nhiên của sagiri , nhìn cô ấy thật dễ thương . Nhưng rồi chúng tôi bị bắt ra ngoài vì quá ồn .

-tụi em xin lỗi ạ , tụi em không dám nữa đâu ạ

-rồi hai con người kia

-tụi em xin lỗi (siro cuối đầu xin lỗi)

- thôi ko sao đâu dù gì cũng tới giờ ăn rồi chúng ta cùng đi ăn rồi còn mua đồ .

-Dạ

Trông bữa ăn tôi nhìn cách ăn của sagiri rất dễ thương tôi lo nhìn cô ấy mà quên luôn cả ăn

-sao anh nhìn em hoài thế , đồ ăn của anh con nguyên luôn kia . Không ăn đồ ăn sẻ nhụi đó

-anh xin lỗi anh quên mất

-anh thiệt tình

-nè ông còn coi hai anh em tui ngồi đây không hả (sora làm mặt căng và nói )

-onii anh đang ghen đấy à

-làm gì có ha...ha

-nghiiiiiiiiii

-ăn xong chúng ta đi mua đồ cho lễ hội nha được không

-Ok (cả 3 cùng đáp )

Sau bữa ăn chúng tôi bắt đầu đi mua sắm quần áo mới trong lúc siro và sagiri đang thay đồ thì hai đứa tôi đi mua nước và ngồi đợi ở ngoài

-Kitori anh thấy em mặc bộ đồ này có hợp không

Cô ấy mặc một bộ kimono màu hồng với các họa tiết cánh hoa đào nhìn cô ấy cứ như một cô công chúa thời kì edo vậy đẹp kinh hồn .

- sao anh không trả lời em mà đứng đơ đó thế nè ?

-A...à nhìn em đẹp lắm đó

-thật không

-thật

-em vui lắm dù hơi khó mặc như anh thích là em vui rồi

-còn anh sora anh thấy em thế nào (╹◡╹). Sao anh cũng đơ luôn rồi

-đẹp ... đẹp lắm luôn á

-Hihi cảm ơn anh

-đau đau sao em đáng anh siro

-onii sao anh khen sagiri mà không khen em .

-Ai lại đi khen con heo như em

-Anh muốn chết à nói lại thử xem

Hai anh em nhà này thật là

-Thôi nào cả hai chúng ta đang đi chơi mà . Mà nè siro bộ đồ hợp với em lắm đó

- cảm ơn anh ...đó onii thấy không anh Kitori khen em đó thế mới là con trai ai như anh

-mày khen nó chi để nó khinh anh mày vậy Kitori

-thôi nào (v^_^)vbình tỉnh đi nào , dù sao siro mặc bộ đồ đó cũng đẹp thật mà .

Thế rồi họ không thèm nói chuyện với nhau luôn . Sau đó chúng tôi đi về sau một ngày đầy rắc rối của hai anh em họ nhưng cũng nhờ họ mà cũng vui khi tôi có thể làm cho sagiri vui .

-chào tạm biệt mai gặp lại .

Rồi tôi với sagiri cùng đi với nhau về nhà . Trên đường đi bất ngờ cô ấy nắm lấy tay của tôi và ôm chặc vào người , lúc đầu hơi giật mình như sau đó tôi chỉ cảm thấy khó hiểu , không biết phải nói sao đối với một thằng ế lâu năm như tôi .

-sagiri nè hôm nay em có vui không

-dạ vui lắm ạ , hôm nay em rất vui khi được trải nghiệm nhiều thứ mới và công được anh tặng một bộ đồ mới nữa em rất vui cảm ơn anh Kitori

-Không có gì đâu mà chỉ cần em vui là anh vui rồi

- vâng.

Cuối cùng cũng về đến nhà giờ cũng sắp tới giờ ăn rồi và mẹ cũng về tới .

-Hai đứa hôm nay đi chơi có vui không

-Dạ vui lắm cô

-vậy tốt rồi hai đứa tắm đi rồi xuống ăn cơm

-DẠ.

Hôm nay mệt thật , dù cũng vui như mệt nhiều hơn . Không biết tới hôm lễ hội mình có bị hành như hôm nay không , chắc phải đợi tới ngày đó mới biết .

(Trong lúc đó)

-Báo cáo sếp chúng tôi đã tìm thấy mục tiêu , có cần bắt mục tiên không sếp

-Không , cứ tiếp tục theo dõi đợi lênh của tao .

-vân thưa sếp .

  Còn tiếp

" xin chào các bạn đọc giả của mình , xin lỗi vì thời gian qua mình không có thời gian để viết tiếp vì vận chuyện học , đi làm và một số vấn đề cá nhân . Nhưng giờ mình đã trở lại và sẻ cố gắn đưa các bạn đi tiếp câu chuyện , đồng thời thì mình cũng sẻ cố gắn khác phục những lỗi của mình trong cách viết . Mong các bạn đồng hành cùng mình trong tác phẩm này và các tác phẩm tiếp theo của mình , và lời nói cuối mình xin cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong thời gian qua , cảm ơn các bạn "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net