Chương 3 : GHEN Ư ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là anh và cô phải ra ngoài hành lang lớp đứng phạt

" Tại cậu đấy tự nhiên hét to lên làm gì ? Để giờ tớ cũng bị chịu phạt oan đây này" Anh

" Hứ ,cái gì mà tại tớ ,chả phải do cậu nói ......À mà đúng rồi câu nói hồi nãy của cậu là có ý gì ? Này ,đừng nói là cậu thích tớ nhá, không thể chúng ta làm bạn bao nhiêu năm như thế ,yêu nhau là điều không thể ,không được ,không được ,không thể được " Cô

Anh cười rồi gõ vào đàu cô một cái

"Đồ ngốc ,cậu đag nghĩ cái gì vậy hả ?"Anh

"....." Cô

" Bây giờ tớ hỏi cậu nhá .Tớ với cậu là bạn thân ,tớ không thích cậu thì chả lẽ tớ ghét cậu à ?"  Anh

" Hả ? Vậy là không phải như tớ nghĩ à ?" Cô ngây thơ hỏi lại anh

" Cậu nghĩ cái gì ? Cậu lại mắc bệnh ảo tưởng sức mạnh đấy à" Anh trêu cô

"Cậu dám nói tớ ảo tưởng sức mạnh ? Cậu chết chắc rồi Nguyễn Tuấn Kiệt ạ." ? Cô

Nói xong cô đánh anh túi bụi ,còn anh thì ha hét .

" A... a..đau .."

Vừa lúc cô giáo bước ra .

" 2 em bị phạt rồi mà vẫn còn trêu đùa được à ,đứng từ giờ đến hết tiết cho tôi"

Cô và anh cúi mặt vẻ hối lỗi trước mặt cô giáo ,đợi đến khi cô giáo quay lại lớp ,Cô quay sang lườm anh 1 cái ,còn anh thì
lè lưỡi trêu cô "Liuliu"

* Tan học *

Như thường lệ anh và cô vẫn đi về chung ,thời tiết hôm nay khá là dễ chịu ..trời bắt đầu chuyển từ mùa thu sang mùa đông .Anh lai cô trên chiếc xe đạp điệp ,đi qua những hàng phượng vĩ ở 2 bên đường .thi thoảng có những làn gió nhẹ thổi qua khe khẽ .cô đưa tay ra như đón những cơn gió đầu mùa ...khẽ hít thở thật sâu bầu không khí se lạnh ,cảm thấy thật dễ chịu ,cô khẽ mỉm cười ....

" Sắp đến mùa đông rồi cậu ạ " Cô

" Ừ ,thì sao " Anh

" Tớ vẫn chưa có gấu ...hiccc..." Cô

"Có tớ là được rồi " Anh

"Hihi....yêu cậu nhất bff của tớ" Cô

Anh khẽ mỉm cười rồi đi tiếp .
Về đến nhà ,sau khi ăn cơm xong ,anh leo lên giường ngủ 1 giấc đến tận chiều ,anh đang say xưa trong giấc ngủ của mình thì reng.. reng.. tiếng chông điện thoại đánh thức anh dậy .Anh khẽ nheo mày nhìn điện thoại là cô đã gọi cho anh

" Bạn Kiệt đẹp trai ,dễ thương ,kute ,tốt bụng của tớ ơi !!"_Cô ( Èo ...với cái giọng điệu nịnh bợ này là kiểu gì cô cũng nhờ vả anh cái gì nè)

Đầu dây bên kia :

" Sủa " Anh

~ cô nghĩ thầm :Hừm bà đã với 1 cái giọng rất chi là nhẹ nhàng ,dịu dàng ngọt ngào ,vậy mà dám trả lời 1 câu " sủa"? Thử hỏi bà mày có nên sang nhà phi thẳng cái dép vào mặt mày không ? Nhưng mà không được ,mình còn định nhờ nó đưa đi siêu thị mua đồ ,nó mà không đưa đi là mình phải đi bộ chắc luôn ,không được Minh Anh ơi mày phải bình tĩnh lại ,chờ nó đưa mình đi về ,xử nó sau chưa muộn ,đúng vậy ,hãy vì tươi lai con em chúng ta mà nhẫn nhịn,à hình như hơi lố rồi ,hề hề .

" Chuyện là bây giờ tớ phải đi siêu thị mua đồ cho mẹ ,cậu có 5 phút để qua đón tớ và đưa tớ đi .5 phút bắt đầu " Cô

Nói xong cô liền cúp máy không để anh nói thêm câu gì.Cô biết là anh sẽ không nỡ để cô đi bộ ,lại còn trong cái thời tiết se lạnh như này nữa .

Và đúng như cô đoán ,5 phút sau anh đã ở dưới nhà gọi cô .

Cô và anh đi vào siêu thị ..lúc đi không may cô va phải 1 người con trai ,người con trai này chắc cũng chỉ hơn cô 1 đến 2 tuổi .

" Ui ...em xin lỗi anh ạ ,tại em không để ý.Anh có sao không ạ?" Cô

" À anh không s...."  Người con trai mới gặp.
Anh ta cúi xuống nhặt đồ nên chưa kịp nhìn thấy khuôn mặt của Minh Anh ,khi nhìn lên chưa nói hết câu thì anh bị đơ mất 5s ,có lẽ vì vẻ đẹp của Minh Anh đã làm anh ~Ây gu ...đứng hình mất 5s~ .hì hì.

" Anh .....anh gì ơi ...anh có sao không ạ?" Cô

"À...à..um...anh không sao "

" Oh.vậy bọn em xin phép đi trước nhé " Cô

" À ..mà ..khoan ,anh tự giới thiệu anh tên Minh Khánh ,học sinh trường quốc tế .cho anh hỏi ,em tên gì có thể cho anh xin facebook em được không ?"

" À......" Cô

" Cô ấy không có faceboook nếu anh muốn có thể lấy của tôi" Anh chen ngang vào câu truyện của 2 người.

"Không có facebook sao?...Vậy người này là bạn trai em à " Minh Khánh quay sang hỏi Minh Anh

" À không ph...." Cô

Cô còn chưa kịp trả lời ,anh đã nói giúp cô

" Xin lỗi nhưng tôi nghĩ chúng tôi có quan hệ gì ,có nhất thiết phải nói cho 1 người mới gặp lần đầu như anh biết không? "

Minh khánh dường như nhận ra mình hơi lố nên vội xin lỗi

" À .. tôi xin lỗi ,có lẽ tôi hơi vô duyên rồi " Minh Khánh

~ Anh nghĩ thầm : quá vô duyên ý chứ~

" Không sao ,nếu không còn chuyện gì nữa ,chúng tôi đi trước"  Anh

Nói xong anh khoác  vai cô bỏ đi .

" Nè ...nếu có phải hồi nãy không có tớ ,là cậu định cho họ facebook của cậu rồi phải không?" Anh.

" Không .Đâu có đâu "  Cô

" Không cái gì chứ ,rõ ràng là vậy mà ,con gái các cậu đúng là dễ dãi ,nhìn thấy trai đẹp 1 tí là ..." Anh

" Này ,cậu bảo ai dễ dãi chứ" Cô

" Tớ bảo cậu đó ,bình thường ở trường biết bao nhiêu người theo đuổi cậu ,cậu đều lấy tớ ra giả làm người yêu để họ không theo đuổi cậu nữa ,vậy tại sao hôm nay vừa nhìn thấy anh kia đẹp trai 1 tí mà cậu đã định cho họ facebook ,rồi sao người ta hỏi tớ có phải bạn trai cậu không ? Cậu đã vội vàng nói không phải?" Anh nói với giọng bực tức.

" Thì đúng là cậu không phải bạn trai của tớ mà " cô

"Cậu...được rồi tớ không nói chuyện với người dễ dãi như cậu "  Anh tức giận bỏ về nhà .

" Này...What? Dễ dãi ? Mình có làm gì đâu ,sao nó lại nói thế chứ ? Lại còn to tiếng với mình ...huhu ...Tuấn Kiệt không còn thương mình nữa...huhu...từ nay mình nghỉ chơi với nó luôn ...hức ..hức.."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC