Chương 10. Hoang đảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong một thoáng chớp mắt, không gian xung quanh ba người đã thay đổi.

Cây cối, động vật, cát và nước.

Một hoang đảo giữa đại dương!

Tatsumi há hốc mồm, không tin vào mắt mình. Còn chưa định hình được chuyện gì vừa xảy ra, một bàn tay túm cổ áo cậu ta kéo lê trên đất. Trước vẻ mặt ngơ ngác của Tatsumi, Doris vòng hai tay cậu ra phía sau, cột chặt vào thân cây, thành tâm nhắc nhở:

"Nếu còn muốn sống, câu tốt nhất là yên phận một chút. Ngoan ngoãn ngồi đây đi, đừng nghĩ chạy thoát."

Doris trộm dúi vào tay cậu ta một món đồ, Tatsumi thận trọng nhìn bóng lưng Doris rời đi, nắm chặt con dao nhỏ. Đây là ý gì?

Esdeath quan sát một vòng xung quanh hòn đảo, lẩm bẩm:

"Mùi muối, gió biển, nhiệt độ và độ ẩm. Không phải ảo giác."

Ta đã từng nghe nói có loại Teigu có thể điều khiển không gian, chúng mang bí mật thất truyền từ xa xưa. Thao túng không gian và thời gian là những kĩ năng tối thượng. Chắc chắn đó là một trong những Teigu mạnh nhất. Tên đó là ai vậy chứ?

Doris đi đến bên cạnh Esdeath:

"Báo cáo đội trưởng, chúng ta đang ở một hoang đảo phía Nam, đúng hơn là Đông Nam. Nơi này rất xa Đế Quốc."

Esdeath quay lại đối mặt với Doris, có chút bất ngờ:

"Nhanh như vậy đã tìm được vị trí?"

Doris nhìn được nghi hoặc trong mắt Esdeath, tự tin khẳng định:

"Ngài yên tâm, dòng nước nói với tôi như vậy. Chắc chắn không sai."

Esdeath đánh giá Doris:

"Đáng kinh ngạc đấy."

"Ầm ầm!" Tiếng động lớn cắt ngang cuộc đối thoại, thu hút sự chú ý của Esdeath và Doris.

Một con Cự Đại Quái Thú chầm chậm ngoi lên từ dười nước. Quái thú kích thước vô cùng khổng lồ, tính toàn bộ cơ thể Doris cũng chỉ bằng một phần nhỏ con mắt của nó. Vết sẹo trên đỉnh đầu quái vật nối liền với nửa thân trên con người là bản thể của nó, cũng được xem như não bộ điều khiển Cự Đại Quái Thú.

Toàn bộ cảnh này rơi vào mắt Tatsumi. Thứ này...trông giống như lão Stylish sau khi biến đổi, tất cả các thành viên Night Raid cùng chiến đấu mới hạ được ông ta. Chỉ bọn họ có lo được không nhỉ? Tatsumi liếc qua hai kẻ đang đứng gần đó, trông không có vẻ gì là sợ hãi.

"Xử nó đi." Nét mặt Esdeath thản nhiên, nói với Doris: "Cho ta xem thành quả của đợt huấn luyện lần trước."

Ám ảnh quá khứ, giờ cứ nhắc đến hai chữ 'huấn luyện' là Doris không khỏi rùng mình. Lần này phải thể hiện tốt một chút, không lại bị đội trưởng lấy lý do lôi đi 'hành' lần nữa, chắc Doris chết trẻ: "Tuân lệnh!"

Doris dùng nước làm đệm chân, chạy trên không trung, lao về phía quái vật. Quái vật cũng phát hiện được Doris có ý tiếp cận, tính dùng tay đánh bay cô. Doris dịch sang tránh thoát. Sau khi đạt được khoảng cách nhất định, tay Doris tạo thành hình súng, một quả cầu nước nhỏ tụ ở đầu ngón tay. Mặt Doris không cảm xúc, nhỏ giọng:

"Headshot."

Quả cầu nước lập tức vụt bắn về phía đỉnh đầu quái vật. Quái vật biết không né được, vội lấy tay bảo vệ bản thể của mình. Cầu nước nhỏ dễ dàng phá tan lớp phòng vệ, xuyên thẳng qua đầu bản thể. Bản thể chết, Cự Đại Quái Thú cũng chỉ như một cái xác không hồn, trợn tròn mắt, không rên một tiếng ngã xuống.

Esdeath gật gù khen ngợi: "Không tệ."

Chính lúc này, một quái vật khác không biết từ đầu xuất hiện ngay sau lưng Esdeath. Tuy không thể so sánh được với Cự Đại Quái Thú, nhưng nó cũng rất to lớn. Da nâu sậm, nhăn nheo. Ngũ quan sù sì không rõ ràng. Quái vật tính đánh nén Esdeath. Nhưng nó chưa kịp làm đã bị quả băng cầu khổng lồ từ trên trời rơi xuống đè bẹp.

Tatsumi run rẩy chứng kiến hai con quái vật nguy hiểm lần lượt bị hạ. Hết nước lại đến băng. Rốt cuộc thì bọn họ sử dụng Teigu gì vậy? Mình đã từng thấy vũ khí và giáp trụ, nhưng không giống thế này. Bọn họ quá mạnh! Làm sao Night Raid có thể chiến thắng đây?

***

"Có vẻ như chỉ có hai con, đây hẳn là nơi ẩn náu của quái vật nguy hiểm mới." Esdeath nhấm nháp bát súp cua:

"Mùi vị không tệ."

Doris một bên nguấy nồi súp, một bên ngó xem kẻ đang kiệt sức ở dưới gốc cây, nói:

"Đội trưởng."

"?" Esdeath dừng lại động tác, ngước nhìn Doris.

"Tôi trông cậu ta không ổn lắm."

Esdeath đặt bát súp xuống, không có khẩu vị: "Thì sao?"

"Tôi nghĩ nên cho cậu ta chút đồ ăn."

"Hửm?" Ánh mắt Esdeath lạnh lẽo xem Doris, trầm giọng:

"Ngươi quan tâm hắn?"

Doris tự nhiên cảm thấy toàn thân rét run. Bản năng sinh tồn mách bảo có nguy hiểm, vội giải thích:

"Sao có thể chứ! Tại đội trưởng bảo cậu ta khả nghi, nên tôi nghĩ nếu cậu ta chết thì không ổn lắm."

Nghe vậy, Esdeath mới tiếp tục cầm nên bát súp, không quá để ý phân phó Doris:

"Uống chút nước là được rồi, nghỉ ăn một ngày cũng không chết được."

Doris không biết cậu nhóc này chỗ nào chọc giận đội trưởng. Cô mang cho Tatsumi một bát nước, đang định giúp cậu ta uống thì...

"Cạch, cạch." Esdeath gõ vào bát hai cái.

Mắt Doris giật giật, khổ tâm không nói nên lời. Tôi làm gì phật ý ngài, ngài có thể nói một tiếng được không? Đừng như vậy, tim tôi yếu lắm. Doris cứng ngắc quay lại:

"Sao vậy đội trưởng?"

Esdeath lộ rõ không vui:

"Làm gì vậy?"

"T...tôi giúp cậu ta uống nước." Doris lắp bắp trả lời.

"Hắn có tay có chân cần ngươi giúp sao?"

"Nhưng cậu ta bị trói rồi." Doris khó xử: "Không lẽ...thả ra?"

Esdeath chằm chằm nhìn Doris một lúc, sau đó như không có gì chậm rãi xúc một thìa súp bỏ vào miệng, cười mỉm:

"Coro* uống nước cũng đâu cần tay."

"..." Doris trầm mặc, cuối cùng vẫn đặt bát nước cạnh Tatsumi, để cậu ta tự sinh tự diệt.

*Coro ( hay Koro, Hekatonkheires, Hecatoncheir): là một Teigu loại chó sinh học thuộc sở hữu của Seryu.

4/8/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net