Chương 9. Tuần tra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đến tối đen như mực, tưởng như chỉ có mặt trăng là ánh sáng duy nhất. Doris theo lệnh Esdeath đi tuần tra một vòng quanh Đế Quốc. Đội trưởng cũng đủ lạ, sáng không đi, chiều không đi, lại chọn đúng lúc này đi thì nhìn thấy cái gì mà tuần tra?

Esdeath cưỡi rồng đằng trước, phong thái rất ung dung nhẹ nhàng mà thưởng trăng. Doris cũng cưỡi một con nhỏ hơn theo sau, căng mắt quan sát tình hình bên dưới.

Doris xoa đôi mắt mỏi nhừ, thật nghi ngờ là đội trưởng cố tình chỉnh mình.

"Hình như có cái gì đó." Doris nhíu chặt mày cố nhìn nơi xa.

Esdeath dựa theo hướng Doris thấy một bóng đen nhỏ, suy đoán:

"Quái vật nguy hiểm?"

Không nói hai lời, Esdeath rời lưng rồng, lao vụt xuống. Để lại Doris một mình hoang mang:

"Đ...độ cao này, nhảy xuống sao? Ngài làm khó ta rồi."

Doris điều khiển rồng từ từ tiếp đất. Thứ thấy được cũng không phải là quái vật nguy hiểm như mong đợi, mà là người.

Esdeath chỉ mũi kiếm về phía cậu thiếu niên đang kinh hoảng, không hài lòng nói với Doris:

"Chậm quá."

"Xin lỗi, xin lỗi." Doris bất đắc dĩ chạy vội đến bên cạnh Esdeath. Tôi cũng không phải ngài, tôi vẫn chưa muốn gãy chân.

Esdeath thu lại kiếm:

"Trói hắn lại."

"Vâng." Doris tuân mệnh, từ trong áo lấy ra một sợi dây thừng. Tại sao Doris lại mang theo thứ này sao? Đề phòng bất trắc thôi.

"Đêm hôm khuya hoắt đến đây hẳn không phải thứ tốt lành gì."

Động tác Doris hơi khựng lại. Đội trưởng nói câu này không thấy ngượng sao?

"Trước bắt lại, sau về tra khảo." Esdeath nói.

Doris đáng thương nhìn kẻ kia. Không biết vì lý do gì ngươi lại ở đây, nhưng ngươi cũng quá đen rồi. 'Tra khảo' của đội trưởng, không bằng nói là 'tra tấn' thì đúng hơn.

Có thể là do cách thức 'hạ cánh' của Esdeath gây ra trấn động quá lớn, nên đã đánh thức một vài con quái vật xung quanh đây. Chúng lổm ngổm bỏ ra từ sau vách đá, con nào con nấy cũng to lớn, khổng lồ. Đáng tiếc, may mắn không mỉm cười với chúng.

Còn chưa ra oai được mấy giây, lũ quái vật đã bị Esdeath chém đứt thành hai nửa. Vẫn còn một con thoi thóp đang rên rỉ tuyệt vọng, một đôi chân dài mảnh mai tiến đến.

"Phập!" Gót giày ghim thẳng vào đầu quái vật, máu bắn tung tóe. Esdeath không lập tức giết nó, ngược lại để nó thấm từng chút một cảm giác đau đớn.

Toàn thân Tatsumi bị trói chặt, nhìn một màn này trộm nuốt một ngụm nước bọt, kiêng dè kẻ trước mặt. Vốn đang thực hiện nhiệm vụ điều tra chủng loài quái vật nguy hiểm mới xuất hiện, đâu ngờ lại đụng ngay bọn người Đế Quốc cũng ở gần đây. Một trong số chúng còn là Boss, kẻ còn lại mới đánh bại cậu vài tháng trước. Trên cơ bản không có cơ hội thắng. Nội tâm Tatsumi vỡ òa. Hôm nay ăn gì mà lại xui như vậy chứ?!

Esdeath sát khí đưa mắt về phía núi đá trập trùng: "Ta thấy ngươi ở đó rồi. Ra đây đi."

Doris cũng bắt trước nhìn theo. Quả nhiên từ đó bước ra một người đàn ông, hắn mặc áo choàng màu rêu che gần như kín mặt, động tác còn rất chậm rãi, bình thản như không:

"Cứ tưởng là lấp kĩ rồi, ai dè vẫn bị lộ. Quả không khổ danh là người mạnh nhất Đế Quốc. Nhưng chạm trán cô ở đây...chắc ta hết thời gian chơi đùa rồi."

"Có vẻ như ngươi biết lý do vì sao gần đây quái thú nguy hiểm lạ xuất hiện dày đặc." Esdeath hướng kiếm về phía hắn:

"Ta sẽ bắt ngươi về phòng tra tấn."

Nghe xong câu này của Esdeath, kẻ lạ mặt không những không sợ hãi còn cười:

"Thật đáng tiếc, ta không có sở thích đó."

"Giờ ta sẽ cho cô chơi với một thứ khác." Hắn lấy ra món đồ tựa như mặt dây truyền, hét lớn:

"Teigu Shambala kích hoạt!"

Dứt lời, một trận pháp bát quái bao quanh nhóm người Doris. Ánh sáng màu tím lóe nên rồi biến mất, theo đó ba người cũng bặt tăm.

"Bây giờ quay về chào hỏi thừa tướng vẫn còn hơi sớm." Syura kéo xuống áo choàng để lộ làn da rám nắng khỏe mạnh. Hắn có một vết sẹo hình chữ X lớn trên mặt, kiểu cười gian xảo đặc biệt giống cha hắn, Honest:

"Không biết, nên chơi trò gì tiếp đây nhỉ?"

3/8/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net