Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A Nguyệt để nàng ngủ trên người của mình, nhìn Tạ Khả Dần say giấc nội tâm cô thật ra rối rắm không ít.

"Nếu một ngày cô biết được tôi không hề yêu cô thì sẽ thế nào đây, Tạ Khả Dần."

Hơi thở đều đều của nàng phả đến nơi trái tim A Nguyệt, khẽ nhíu mày. Đặt nàng nằm ngay ngắn xuống giường, A Nguyệt tìm chiếc laptop của mình, ánh mắt vẫn không rời động tĩnh người kia.

Nhìn vào dữ liệu trên màn hình, ánh mắt A Nguyệt nổi lên tia hận thù. Tất cả bằng chứng đều đầy đủ cả, chỉ là cô đang do dự. Vì nàng sao, khẽ lắc đầu, cô không có động tâm, tiếp cận nàng chỉ để phục vụ cho kế hoạch.

"Ưm...Nguyệt sao lại không ngủ...?"

Nàng giọng ngái ngủ tìm kiếm người kia, A Nguyệt vội vả cất vào laptop. Hương Tạ Khả Dần áp một nụ hôn lên trán của nàng, cưng chiều dỗ dành.

"Em ngủ trước đi, tôi đi tắm đã!"

"Nguyệt nhanh một chút a!"

Tạ Khả Dần vui vẻ hôn lên má cô một cái, sau đó cũng lần nữa chìm vào giấc ngủ. A Nguyệt bàn tay vẫn sờ vào vùng da còn vương chút ngọt ngào của nàng, chân mày cũng vì vậy nhíu chặt lấy.

...

"Triệu Tiểu Đường!"

Chu Tinh Kiệt hớt hải chạy thẳng đến bàn làm việc của cô hét lớn. Triệu Tiểu Đường không thích loại không có phép tắt này.

" Có chuyện gì sao!?"

"Tôi cần cô xem cái này!"

Hắn đưa ra trước mắt nàng tấm ảnh, trong đó là một gia đình đầy đủ cha mẹ con cái, vì cái gì mà khuôn mặt của người con rất quen thuộc.

"Anh họ, đây là...!?"

"A Nguyệt là đứa trẻ trong ảnh!"

"Có gì kỳ lạ sao?"

Ngu Thư Hân cầm lên bức ảnh, đột nhiên trong đầu nàng hiện ra một số hình ảnh liên quan đến hai người lớn nhưng vẫn không tài nào hình dung được.

"Cô ta từng nói bảo thân mồ côi cha mẹ từ lúc sinh ra và không có ai nhận nuôi cô ta, nhưng hai người nhìn xem, không những là tấm hình này ngay cả đây và đây nữa."

Hắn đem ra thêm vài tấm ảnh nữa, Triệu Tiểu Đường mặc dù không hiểu được toàn bộ nhưng đại khái A Nguyệt đã nói dối. Ngu Thư Hân bên cạnh sau khi xâu chuỗi lại thì đột nhiên đăm chiêu.

"Bảo bối, nhìn ra cái gì rồi à?!"

"Ừm, A Nguyệt này nói dối, còn nữa, dạo gần đây đều là cô ta ở bên cạnh Tiểu Khả, em nghĩ là..."

"Đúng vậy, tôi phải đi vạch trần cô ta, không thể để cô ta hại Khả Dần!"

Triệu Tiểu Đường nắm tay áo hắn quay trở lại.

"Trước hết anh bình tĩnh, chúng ta phải làm rõ rồi mới có thể vạch trần cô ta, huống hồ đây chỉ mới là suy đoán, anh nghĩ Khả Dần cậu ấy sẽ tin anh sao. Anh cũng thừa hiểu hiện tại ai là quan trọng nhất đối với cậu ấy mà."

"Nhưng..."

"Anh họ, đừng gấp, có em và Đường ở đây, nhất định không để A Nguyệt làm hại Tiểu Khả."

"..."

Chu Tinh Kiệt rời khỏi, Triệu Tiểu Đường liền lập tức gọi đến người ở đầu dây bên kia.

"Giúp mình điều tra người tên A Nguyệt, phải bí mật, còn nữa điều tra xem cô ta gia đình có thật sự đã mất hết rồi không."

"Đường không định cho Tiểu Khả biết sao?!"

"Cậu ấy không ngu ngốc, Tạ Khả Dần không như em nghĩ đâu bảo bối."

"Ồ, Triệu Tiểu Đường!"

Giọng điệu này, sắp có chuyện cho cô làm rồi. Ngu Thư Hân không biết xấu hổ tà mị bước đến kéo Triệu Tiểu Đường áp lên người mình, khêu khích.

"Trong lúc chờ đợi, hay là...chúng ta hâm nóng một chút đi!"

"Tiểu yêu tinh!"

...

Văn phòng làm việc của Triệu Tiểu Đường vốn dĩ là phòng cách âm, chất lượng cũng rất tốt. Âm thanh xấu hổ cơ bản không lọt ra ngoài.

Ngu Thư Hân bấu víu lấy tấm lưng trần đầy mồ hôi của Triệu Tiểu Đường, bầu ngực bị cô cắn đến sưng đỏ. Hoa huyệt bên dưới cũng vì thế mà ướt át vô cùng. Nàng hoàn toàn không thoát hết quần áo, chính là Triệu Tiểu Đường không biết xấu hổ kia bảo rằng làm trong bộ dạng này kích thích. Ngu Thư Hân khuôn miệng nhỏ nhắn không ngừng rên rỉ đòi hỏi, tóc dài xõa tán loạn trên giường càng tô điểm cho sự mê hoặc của nàng.

"Đường...đến...em sắp đến!"

"Nhanh như vậy, em đúng là tiểu hư hổng!"

Triệu Tiểu Đường bàn tay vi vu khắp cơ thể Ngu Thư Hân, không ngừng xoa nắng cặp mông đẫy đà và hai khỏa căng tròn trước mắt. Xuyên qua lớp quần áo, da thịt mơn mởn của Ngu Thư Hân càng thêm nhạy cảm. Cảm giác bỏng đến nơi khiến nàng thống khoái rên rỉ, duy chỉ Triệu Tiểu Đường không chịu cho nàng.

Môi hôn đến vùng bụng phẳng lì của nàng, Triệu Tiểu Đường thầm cảm thán, Tôn Nhuế tay nghề quả là lợi hại mặc nhiên không để lại sẹo. Ngu Thư Hân vì động tác chậm chạp của người kia mà bất mãn phát khóc. Triệu Tiểu Đường ngược lại thích thú với bộ dạng cầu tình này của nàng, đột nhiên cô nhớ đến một thứ mình đã đặt mua cách đây vài hôm. Cô cơ bản muốn đổi khẩu vị một chút a.

Không còn động tác của Triệu Tiểu Đường, Ngu Thư Hân mơ màng tìm kiếm hình bóng người kia. Bất ngờ, một loại to lớn nào đó đánh tới hoa huyệt ướt át của nàng. Bất quá Ngu Thư Hân không quen thuộc mà bật khóc nức nở, lần đầu tiên nàng cảm thụ loại mới mẻ này. Triệu Tiểu Đường tây vuốt ve khuôn mặt mềm mại của nàng, hôn lên đó an ủi nàng phần nào. Tuy chỉ là dụng cụ nhưng đại khái Triệu Tiểu Đường vẫn cố thể tưởng tượng được nàng khít như thế nào. Thành thịt bao quanh thứ to lớn bên trong, co quắp ép chặt, Ngu Thư Hân không còn cảm giác đau như ban nãy nữa mà thay vào đó thống khoái không ít.

Đợi khi nàng đã quen thuộc cảm giác, Triệu Tiểu Đường liền động, hông theo nhịp điệu nhẹ nhành đưa đẩy ra vào. Ngu Thư Hân môi không ngừng được cô chiều chuộng liền làm quen với luật động bên dưới.

"Ưm...A...Đường..nhanh một chút!"

"Em đúng là hư rồi!"

Mật dịch từ nơi kín đáo không ngừng tiết ra, ga giường mới toang cũng bị nàng làm ẩm ướt một mảng lớn. Tốc độ ngày càng tăng, thành thịt bên trong cũng gia tăng lực hút. Triệu Tiểu Đường ở cổ nàng đánh dấu chủ quyền không ít, nữ nhân này đúng là mê người.

Bụng dưới co thắt, Triệu Tiểu Đường biết nàng sắp đến liền gia tăng lực đạo, tốc độ nhanh hơn ban nãy rất nhiều. Ngu Thư Hân miệng nhỏ không ngừng hét lớn, loại khoái lạc này duy chỉ Triệu Tiểu Đường mang lại được cho nàng. Dưới bụng nóng hổi sắp tràn ra, cánh tay ôm chặt lấy Triệu Tiểu Đường như một chiếc phao cứu sinh. Ngón chân vì đạt cao triều mà co quắp, eo cũng bị cô nâng lên đón nhận lực đạo mạnh mẽ. Mật dịch ngọt ngào từ u cốc chảy ra bên ngoài, Ngu Thư Hân thân thể vẫn chưa thoát được khoái cảm mà run rẩy không ít.

Triệu Tiểu Đường không vội vàng rút ra, môi ở trên người nàng lần lượt hôn lấy, cho đến khi ẩn hiện dấu ấn riêng mới thôi. Tưởng chừng mọi thứ đã kết thúc, Triệu Tiểu Đường nhẹ nhàng lật người nàng lại, để gặp mông đẫy đà đối diện với mình. Khẽ cười tà, Triệu Tiểu Đường vẫn giữ nguyên tư thế chuyển động, Ngu Thư Hân hai mắt mở to. Nơi đó của nàng sau trận cao triều vẫn còn nhạy cảm, Triệu Tiểu Đường lại động khiến nàng mất đi chống đối úp mặt xuống gối mà khóc lóc xin tha.

"Đườ ng...em không chịu nổi nữa đâu...a "

Triệu Tiểu Đường tất nhiên nghe thấy nhưng vẫn lờ đi, ai bảo nữ nhân này ban ngày ban mặc ngang nhiên câu dẫn cô làm gì chứ, phải trừng phạt nàng.

Hoa huyệt bị hành hạ đến tạo thành hình dạng của người kia, chỉ là vẫn giữ nguyên không hề rút ra cho dù nàng đạt cao triều biết bao nhiêu lần. Ngu Thư Hân không nghĩ đến cả cúc hoa nhạy cảm cũng bị trêu đùa.

"Đùng, nơi đó bẩn lắm Đường...ưm a"

Vật gì đó được cho vào bên trong cúc hoa của nàng, Triệu Tiểu Đường vỗ mông nàng khiến cả hai lần lượt tiết ra ái dịch ngọt ngào. Đột nhiên vật bên trong run lên từng trận khiến Ngu Thư Hân toàn bộ phòng bị đều toang hoang, kịch liệt run rẩy.

Đến khi Ngu Thư Hân ngất đi, Triệu Tiểu Đường mới tha cho nàng. Hoa huyệt dịch mật đều tràn ra ngoài như suối, bị ép đến sưng đỏ lên, Triệu Tiểu Đường cũng đôi phần bản thân quá đà.

Ngu Thư Hân được cô bế đi tắm rửa sạch sẽ liền say sưa ngủ, còn Triệu Tiểu Đường trở lại với công việc của mình.

Quả thật A Nguyệt không bình thường, chỉ là Tạ Khả Dần có nhận ra không...

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC