Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi thứ một lần nữa trở về như cũ, Triệu Tiểu Đường cùng Ngu Thư Hân ngồi trên chiếc xe sang trọng đang trên đường đến công ty. Hôm nay Tạ Giai Giai được gửi đến nhà Triệu mama chiếu cố, các nàng không cần phải lo lắng.

Triệu thị trải qua ngần ấy năm Triệu Tiểu Đường chống đỡ, đã sớm phát triển đến mức cường đại, đã có thể can thiệp vào chính trị. Tiếng giày cao gót vang vang, nhân viên liền biết rõ người nào giá lâm. Triệu Tiểu Đường một đường đi vào trong, tư thế vẫn luôn kiêu ngạo, lành lạnh như thế. Đương nhiên vẫn không thể thiếu thư ký riêng của Triệu tổng, Ngu Thư Hân, toàn thân toát ra cỗ mị hoặc khiến đàn ông đều phải xoay lưng lại nhìn.

Ngu Thư Hân đi theo sau Triệu Tiểu Đường, nàng mãi mãi như thế, luôn luôn làm cái đuôi nhỏ của cô. Có những lúc nhân viên ở nơi này nhưng được các nàng có điểm kỳ lạ, thế mà chẳng ái dám dị nghị. Triệu tổng lãnh đạm nhưng đối với cái thư ký kia ôn nhu bảo hộ, chứng tỏ họ không phải cái kia quan hệ bình thường giữa cấp trên và cấp dưới. Cũng đúng vì hai người đều là đại kỹ nhân, một tựa như đóa hải đường hồng rực rỡ nhưng cũng mang đầy kiêu ngạo, một tựa đóa hoa lựu cũng rực rỡ không kém, chỉ là có điểm dịu dàng mê hoặc người khác. Tư sắc cả hai khiến người ta muốn với cũng với không tới, chỉ có thể ngắm nhìn. Nhưng tiếc là giữa những người biết điều sẽ có kẻ ngu xuẩn.

Hôm nay có một cuộc hợp với đối tác bên tập đoàn không thua thiệt Triệu thị bao nhiêu phần. Dã La gia tộc hôm nay đại giá quan lâm đến Triệu thị, bắt buộc Triệu Tiểu Đường phải đón tiếp, chừa mặt mũi cho gia tộc muôn đời thua Triệu gia một chút đi.

Kẻ làm việc lớn khi đối mặt với bức áp sẽ không mất bình tĩnh, Triệu Tiểu Đường khuôn mặt vẫn giữ nguyên một cỗ tâm cao khí ngạo đối diện với người đàn ông kia. Dã La Kiện, trưởng nam và cũng đồng dạng cô, là kẻ thừa kế duy nhất. Ngu Thư Hân đằng sau cô cũng âm thầm đánh giá, cuối cùng nàng cũng chỉ chốt lại hai chữ " tầm thường ". Chính là từ lúc bước vào cánh cổng thù Dã La Kiện một mực không thèm nhìn đến Triệu Tiểu Đường, không phải xem người yêu của nàng là không khí sao. Nếu Triệu Tiểu Đường không chấp nhất nàng liền bước ra giáo huấn tiểu tử miệng còn hôi sữa kia. Nhìn một chút liền đoán được kẻ kia vẫn nhỏ hơn các nàng, nàng được biết hắn chỉ mới ngồi vào ghế chủ tịch Dã Nạp tập đoàn một tháng, suýt làm cả công ty phá sản. Ngu Thư Hân đối với kẻ ngu xuẩn tự cao liền không để vào mắt.

Dã La Kiện hiện tại mới đưa mắt nhìn Ngu Thư Hân đằng sau Triệu Tiểu Đường, trong lòng hắn liền hiện ra một dòng, hắn rốt cuộc đã yêu mỹ nhân này rồi. Không hề giữ thể diện cho Triệu tổng, Dã La Kiện đã bước tới đứng trước mắt Ngu Thư Hân cầm tay nàng hôn lên, nở một nụ cười lấy lòng. Nhân viên xung quanh liền hít được một mùi nồng nàng thuốc súng, chỉ là khuôn mặt người khai hỏa vẫn như cũ tĩnh lặng. Ngược lại Ngu Thư Hân hai mắt mở to nhìn kẻ thất thố, tên đàn ông lần đầu tiên nàng gặp được chính là vô lại như thế này. Khẽ rút tay về, Ngu Thư Hân không thể hướng hắn mà tát chết được, nàng nhịn một chút vì Triệu Tiểu Đường đi.

Dã La Kiện không có thu lại ánh mắt háo sắc kia, hướng Triệu Tiểu Đường bên cạnh nói, thanh âm đủ để mọi người đều nghe.

"Triệu tổng, thư ký của cô, cho tôi nhé, xem như quà khuyến mãi hợp đồng của chúng ta!"

Triệu Tiểu Đường không cười cũng không giận, thái độ vô cùng hờ hững với lời đề nghị của Dã La Kiện. Cô rít một hơi khí lạnh, xoay lưng rời đi, Ngu Thư Hân cũng đuổi theo cô.

" Tôi không có nhiều thời gian, phiền Dã tổng nhanh chân một chút!"

Buông ra một câu, nhân viên liền biết rõ nữ nhân cao cao tại thượng kia của bọn họ sinh khí rồi. Dã La Kiện lần này đúng là chọc phải vảy ngược của Triệu Tiểu Đường, nghĩ như thế nào lại ngang nhiên trêu chọc tiểu tâm can của cô. May mắn cho hắn là trưởng tử của Dã La gia tộc, nếu không đã sớm phơi thay ngoài đồng. Dã La Kiện nhíu mày, nữ nhân kia đúng là không biết điều, một ả đàn bà thôi thì có quyền gì ra lệnh cho hắn. Nếu không gia gia bảo hắn ở trước mặt họ Triệu tiết chế, hắn cũng không lịch sự hỏi trước khi cướp đâu. Cả đoàn người giờ chỉ còn lại cùng lắm hai người theo chân Dã La Kiện vào phòng họp.

Trong suốt cuộc họp, Dã La Kiện không hề chú tâm đến hợp đồng sắp ký, hắn một đường đều ve vãn Ngu Thư Hân. Nàng không thích hắn, bày ra bỏ dạng không thèm bận tâm cùng chán ghét phóng cho hắn.

Bên cạnh Triệu Tiểu Đường luôn giữ một thái độ không màn thế sự nghe trợ lý của Dã La Kiện nói. Người này cô rất hài lòng, chuẩn bị vô cùng chu đáo, mỗi lời nàng nói đều rất có sức thuyết phục, khó tìm ra kẽ hở. Trợ lý vừa dứt lời Ngu Thư Hân ở đây liền đặt câu hỏi, Triệu Tiểu Đường vẫn mặc cho nàng nói, suy nghĩ của nàng cô tin tưởng.

Kết thúc buổi họp, hợp đồng được ký, Dã La Kiện thế mà vì cái gì lại không trở về Dã Nạp, ngược lại còn ở trong văn phòng làm việc của cô gây phiền phức. Chính là hắn liêm tục bắt chuyện với Ngu Thư Hân, nàng thập phần không thoải mái liếc mắt cầu cứu người yêu. Mà Triệu Tiểu Đường ngược lại thờ ơ, nàng ngửi thấy mùi giấm chua, nữ nhân này lại ghen tuông không đúng chỗ rồi.

" Ngu tiểu thư, hay là cô cùng tôi đi ăn trưa có được không, tôi biết một nhà hàng mới mở ở gần đây..."

"Tôi đi ăn cùng Triệu tổng, xin thứ lỗi Dã tổng!"

"Mặc kệ cô ta, cô ta thì có quyền gì cấm cô, đi, chúng ta đi!"

Lôi kéo một hồi, rốt cuộc Triệu Tiểu Đường là người đi ra ngoài đầu tiên. Ngu Thư Hân dự cảm chuyện không hay ho, nữ nhân kia lần đầu tiên hành xử như vậy. Nhanh chân đuổi theo, bỏ lại Dã La Kiện còn đang luyên thuyên. Hắn thấy mỹ nhân đã đi đâu mất cũng đuổi theo nàng, nhưng khi ra ngoài thì không thấy Ngu Thư Hân đâu.

Hắn chạy đến khắp nơi nhưng vẫn không tìm thấy, dừng trước một khu chứa hàng hóa, hắn không có rời đi. Người bên trong thập phần lo lắng, nhưng Triệu Tiểu Đường không có quan tâm vẫn tiếp tục xoa nắn đôi bánh bao trắng mềm.

"Đườ ng...Hắn.. a..đừng mà..."

"Thế à."

Triệu Tiểu Đường ánh mắt đục ngầu ngấu nghiến đỉnh đầu đôi tuyết trắng của nàng, cắn đến sưng đỏ khó coi. Áp chế tiếng rên rỉ của bản thân, Ngu Thư Hân thật sắp không kiềm chế được mất thôi.

Bên ngoài Dã La Kiện có ý định đi vào trong, Ngu Thư Hân hai mắt trợn trừng cảnh báo Triệu Tiểu Đường. Nhưng vốn dĩ người kia muốn cho hắn nhìn thấy mà biết đường lui, nữ nhân Ngu Thư Hân là của Triệu Tiểu Đường đi.

Bàn tay ở trong lớp quần áo nàng mà lộng, trườn như rắn xuống phía dưới váy đen. Cảm nhận được lành lạnh ma sát, thân thể Ngu Thư Hân run rẩy lên không ít, miệng trong vô thức cắn chặt lấy môi. Triệu Tiểu Đường phát hiện nàng lại làm khổ mình, ngón tay tách môi nàng ra ngọt ngào nói.

"Cắn vào vai tôi, đừng hành hạ bản thân, tôi đau lòng đó!"

Ngoan ngoãn nghe lời, Ngu Thư Hân bấu víu lấy áo sơ mi trắng tinh của cô, răng lại cắn cắn bả vai để lại không ít vết son.

Bên dưới không ngừng ra vào, Ngu Thư Hân chỉ có thể ưm a vài tiếng, luật động càng lúc gia tăng tốc độ. Lực đạo cũng mạnh mẽ thúc vào, chốc lát đã đưa nàng đến cao triều. Hai chân co quắp quấn chặt eo cô kéo vào, cơ thể ép đến dính nhau của cả hai thật làm nóng người khác. Triệu Tiểu Đường chưa vội rút ra ngón tay, để nàng đi qua khoái cảm mới từ từ rời.

Sắc mặt ửng hồng càng khiến Ngu Thư Hân thêm mị hoặc, Triệu Tiểu Đường chỉnh lại quần áo cho nàng, hôn lên chóp mũi xinh đẹp. Nữ nhân này là của cô, bất cứ ai cũng không được đụng đến.

Nhưng Triệu Tiểu Đường không đoán được, Dã La Kiện không có nhìn thấy hai người bọn họ thân mật, đã bỏ đi từ lúc nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net