Chương 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi cùng Dã Nạp ký hợp đồng Dã La Kiện liền có cớ để đến tìm Ngu Thư Hân, nàng vô cùng chán ghét hết lần này đến lần khác lơ hắn. Vốn dĩ nghĩ rằng tên đàn ông này sẽ chán nếu không được nàng để ý nhưng nàng lầm đi. Hắn ngang nhiên đến chọc cho Triệu Tiểu Đường giận đến cứng người.

Chính là ngày hôm qua hắn đột nhiên đề suất với cô, muốn mời cô cùng nàng ăn tối, nhưng rốt cuộc mục đích tên ngu ngốc này lại nói toẹt ra. Cơ bản hắn ta muốn nhờ Triệu Tiểu Đường tạo cơ hội để hắn lên giường với nàng, không sai, chính là lên giường cùng Dã La Kiện. Hắn còn khoái chí cười lớn, Ngu Thư Hân biết được cũng kinh sợ không ít nhưng điều nàng bất ngờ nhất chính là, Triệu Tiểu Đường mặt mày đen thui cầm bảng tên đập vào đầu hắn. Dã La Kiện ngất xỉu không biết nguyên lai bản thân vì gì mà như thế, còn bị người của cô lừa rằng hắn quá mức kích động nên té ngã mà đập đầu ngất xỉu. Tên ngốc ấy phi thường tin tưởng, tiếp tục đến làm phiền Triệu Tiểu Đường.

Ngu Thư Hân mấy hôm nay được Triệu Tiểu Đường liên tục cho ra ngoài làm việc, cô vạn nhất không muốn nữ nhân của mình bị tên đàn ông không biết xấu hổ này phiền hà. Nhưng đổi lại, đầu Triệu Tiểu Đường sắp bị hắn làm cho điên đi.

"Triệu tổng, thư ký của cô khi nào mới về vậy?"

"Xong liền trở về."

Ngữ khí không thể nào nhạt nhẽo hơn, Triệu Tiểu Đường từ nhỏ vô tình luyện được một tính kiên nhẫn tuyệt đối. Nếu không phải hắn chọc đến vảy ngược của cô là Ngu Thư Hân, thì cũng không mạnh tay đập vào đầu hắn vài cái. May mắn tên này chỉ dừng ở mức làm phiền, ngoài ra hắn xem đến cũng là kẻ biết điều. Không có ngang nhiên bắt nữ nhân của cô đi, nếu không Dã La gia tộc cùng Triệu Tiểu Đường phải trải qua một cuộc phong tinh tuyết vũ.

"Hay là Triệu Tiểu Đường, cô cho ta biết chỗ Hân Hân công tác được không, ta đến đó tìm cô ấy."

Chân mày cô khẽ giật giật, tên ngu ngốc này còn dám gọi thân mật như vậy. Triệu Tiểu Đường kiềm chế lại giận giữ trong lòng, áp chế mọi cảm xúc trên mặt, một tầng sương lạnh nhàn nhạt nhìn Dã La Kiện.

" Công ra công, tư ra tư, nếu anh muốn gặp thì tự mà tìm."

"Triệu tổng không phải keo kiệt như thế chứ, dù sao nữ nhân đó cô giữ cũng không làm gì được. Nếu muốn tôi liền tìm một thư ký tài sâu học rộng cho cô, haha."

Tưởng như bản thân thật thông minh, Dã La Kiện đắt ý không hay biết lần nữa chọc đến Triệu Tiểu Đường tơ máu thoắt ẩn thoắt hiện trong tròng mắt.

"Dã tổng có lòng rồi, chỉ tiếc tôi đang rất hài lòng với thư ký Ngu của mình!"

Cô ý tứ nhấn mạnh hai chữ "của mình" muốn cho Dã La Kiện biết khó mà lui, mặc định là người cô tức là người của cô. Nhưng kẻ ngốc như hắn vốn dĩ không thèm nghe đến, chỉ bĩa môi khinh nhờn Triệu Tiểu Đường. Một ả phụ nữ mà muốn ngăn hắn sao, đúng là không biết tự lượng sức. Căn phòng bỗng chốc chìm vào tĩnh lặng nhưng thâm sâu đang nghênh đón từng màn đấu mắt của cả hai.

Đột nhiên, từ bên ngoài tiếng vào hai thân ảnh quen thuộc với Triệu Tiểu Đường. Một già một trẻ tiến đến, đứa nhỏ nhanh chóng chân ngắn chạy đến bên cạnh Triệu Tiểu Đường bi bô.

"Mami..mami!Ôm bảo bảo, ôm ôm!"

Triệu Tiểu Đường chỉ mỉm cười dang tay ôm lấy tiểu nữ nhi của mình, tất nhiên người còn lại chính là Triệu mama đi. Dù thắc mắc tại sao lại đến đây nhưng Triệu Tiểu Đường 7 phần vui vẻ. Ôm trên tay đứa trẻ Tạ Giai Giai mà không khỏi sủng nịch, dù đứa nhỏ này hay cùng cô tranh giành mama của nó nhưng chung quy đối vẫn rất sủng ái.

Dã La Kiện từ ban nãy đến giờ vẫn ngờ nghệch ra, đứa nhỏ kia gọi Triệu Tiểu Đường là mami, vậy không phải cô chính là mẹ nó sao, hay đại loại chính là Triệu Tiểu Đường có chồng, đã kết hôn. Đầu một thanh trấn động, nữ nhân quyền lực này kết hôn, còn có con, mọi thứ oanh oanh trong cái đầu nhỏ của hắn, tạm thời chưa tiếp thu được thông tin này. Triệu mama đến đây dĩ nhiên biết rõ chuyện con gái cưng của mình ngày ngày ăn giấm chua từ Dã La Kiện, con dâu cũng vì hủ giấm này của Triệu Tiểu Đường mà mỗi đêm đều bị hành hạ. Bà không nhẫn tâm đi, ôm Tạ Giai Giai đến đây, bà muôn tên tiểu thử chọc giận con gái bà tuyệt vọng. Nghĩ liền làm, Triệu mama hướng ánh mắt lạ lẫm nhìn Dã La Kiện, hắn bị nhìn đến căng cứng không dám hít thở, cỗ uy áp không khác Triệu Tiểu Đường là bao, vài phần đoán được thân phận của người phụ nữ này.

"Đây là...?"

"Dã La Kiện, con trưởng Dã La gia tộc cũng là tổng tài tập đoàn Dã Nạp!"

Dã La Kiện dĩ nhiên sẽ hào hứng cùng kiêu ngạo giới thiệu, bất quá người kia chỉ ồ lên một tiếng rồi thôi, làm hắn một phen hụt hẫng. Triệu Tiểu Đường biết rõ mama mình lại giở trò, chỉ ngồi trên ghế cùng Tạ Giai Giai chơi đùa, đứa nhỏ này bắt đầu nói chuyện rành rọt rồi nha.

" Xin hỏi, vị phu nhân đây là...? Còn đứa trẻ kia là..."

Dã La Kiện ngập ngừng phỏng đoán nhưng kết quả làm hắn một phen xanh mặt, nguyên lai Triệu mama nhẹ nhàng nói đến mình là mẹ Triệu Tiểu Đường, còn đứa nhỏ lại chính là con của Ngu Thư Hân không phải của Triệu Tiểu Đường. Lần nữa hoảng hốt, hắn xanh mặt ngồi huỵch xuống ghế dài, chấn động, tin chấn động. Rõ Ngu Thư Hân đã có con, không phải Triệu Tiểu Đường, rõ là Ngu Thư Hân đã kết hôn và có con, căn bản không phải Triệu Tiểu Đường.

Dã La Kiện không chịu nổi cứ xốc, lẩm bẩm đi ra ngoài, bộ dạng thất thỉu đến đáng thương. Triệu Tiểu Đường không nói gì, đúng là Triệu mama hạ thủ không lưu tình.

"Mami, mami, muốn mama, mama!"

"Hừ, suốt ngày chỉ biết đến mama, ôm Tiểu Giai ngươi một chút liền tìm mama rồi sao?"

Đây là làm sao đây, Triệu Tiểu Đường ghen tị với nàng sao. Triệu mama đứng bên cạnh lắc đầu, đi đến ôm lên Tạ Giai Giai bước ra cửa.

"Có cái phiền phức cũng đợi đến phiên người làm mẹ này, chậc chậc, thông minh con dùng đi đâu hết rồi!"

Trên mặt bà đều là tiếu ý trêu chọc, không phải đang ám chỉ Triệu Tiểu Đường vì lão bà nên lú lẫn rồi sao. Lạnh mặt đi mấy phần, người mẹ này đúng là không phải mẹ ruột cô, Ngu Thư Hân xem ra mới là con của người này.

"Hảo hảo dưỡng thần, mama không làm phiền con nữa. Nhưng cũng đừng quên nên nương tay với Hân Hân, vẫn còn trẻ, đừng vội."

Ba đường hắc tuyến phóng thẳng đến Triệu mama, phát hiện không ổn liền chuồng đi. Triệu Tiểu Đường khi nổi giận thì không có đáng sợ, chỉ có đáng sợ hơn, nhớ lúc nữ nhi bà lên 10, có lần cùng bà đối võ mà đánh đến đến gãy mất một cái răng. Chỉ vì khi đó bà trêu chọc cô cùng nam bạn học có mờ ám, Triệu Tiểu Đường quả nhiên không khách khí luận võ đánh gãy răng bà, bà đến đấy còn không dám chọc vào đứa con gái này nữa, không tốt, không tốt nha.

"Tạ Giai Giai này, bà nói con cùng mami đừng có tranh giành Hân Hân, đứa con gái đó không biết khi nào sẽ đem con quẳng đi đâu!"

Lời này của bà còn chưa đi xa văn phòng Triệu Tiểu Đường đã lọt vào, cô đã xám mặt nay còn xám mặt hơn.

Ngu Thư Hân xem ra thật về không đúng lúc, vừa vào cửa đã bị Triệu Tiểu Đường lôi vào phòng nghỉ cá nhân của tổng tài hành phòng. Sau đó chỉ nghe lấy tiếng rên rỉ nỉ non của nàng phát ra, Triệu Tiểu Đường phát tiết yêu thương nữ nhân của mình, hôm nay cô bị chọc đến sinh khí.

Nầng ngược lại không một lời oán trách, nàng sao không hay biết được, vừa nãy liền thông qua Triệu mama, nữ nhân này cũng có mặt khả ái như vậy nha.

Vuốt ve khe tóc mềm mượt của Triệu Tiểu Đường, Ngu Thư Hân để người kia nằm trên người mình ngủ say. Cô là tổng tài, cư nhiên ở đây nghỉ ngơi cũng không ai dám bàn luận. Khi ngủ Triệu Tiểu Đường mới bỏ xuống lớp áo giáp phòng bị lạnh lẽo, đôi môi nhỏ nhắn thật khiến người khác muốn hôn lên. Nàng khẽ nhu lộng, hôn lên khóe mắt rồi đế mũi, môi, sườn mặt tinh xảo, mỗi thứ trên khuôn mặt Triệu Tiểu Đường đều bị nàng triệt để hôn. Khi ghen Triệu Tiểu Đường khiến Ngu Thư Hân chỉ có thể cười yêu chiều, phải nói cô rất ít khi biểu lộ tâm tình, điểm này làm nàng sầu não không ít.

Triệu Tiểu Đường cựa quậy, đem eo nàng ôm siết lại, chân mày vì cái gì đó mà nhăn lại khó coi. Có lẽ trong mơ lại gặp đến ai muốn đem Ngu Thư Hân đi đây, bàn tay đáp lại cái ôm, cũng rúc vào lòng người này.

Thiên chân vô tà cười một cái liền khiến người say mê đến cả đời, Triệu Tiểu Đường vì một nụ cười của nàng mà yêu đến thay đổi cả cuộc sống. Triệu Tiểu Đường yêu Ngu Thư Hân, rất yêu....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net