Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*E ò e ò e ò*
-Bệnh nhân đang trong tình trạng khẩn nguy kịch,mất máu quá nhiều , cần truyền máu ngay lập tức.
———————Ta là dãy phân cách———————
2 tiếng trước
-LÂM NHƯ TUYẾT!!!! CÁI CON BÉ NÀY CÓ DẬY KHÔNG THÌ BẢO!!!
-Aaaa, mẹ ạ cho con ngủ thêm 5 phút nữa thôi con hứa chỉ 5 phút nữa thôi.
-Một là con dậy ngay cho mẹ,hai là mẹ sẽ đem hết đống ảnh của con ra cho chó gặm ,ba là—
-*Bật dậy* Con hết buồn ngủ rồi mẹ ạ!!
-Tốt!Nhanh lên sắp đến h đi học rồi,Hi Văn đang đợi con dưới nhà đấy.
-Ơ mẹ còn đồ ăn sáng thì sao ạ.
-Tự thân vận động nha con gái😄.
-Huhuhu
Haizz hôm qua đã hứa là chỉ xem thêm một tập thôi mà thế quái nào cô lại ngồi xem hết luôn 25 tập còn lại chứ, bây h buồn ngủ vc( vô cùng)
*10 phút sau*
Như Tuyết chạy với tốc độ bàn thơ dưới nhà, cướp luôn cái bánh chưa kịp cho vào mồm của anh mình.
(T/g: con gái con đứa gì mà vô duyên,không thể chấp ngận được😤)
(Như Tuyết:kệ tui ko liên quan đến ông.)
(T/g: vâng vâng ko liên quan đến tôi như liên quan đến cô đấy ko biết í tứ gì cả, mai sau ko ai rước về đâu)
(Như Tuyết:để rồi xem🙃)
(T/g:thôi em ko chọc đến chị nữa😅)

Quay lại truyện
-CON BÉ KIA!!!!QUAY LẠI ĐÂY CHO ANH!!!!
-😝Ngu gì quay lại.
Màn rượt đuổi quanh nhà của hai anh em chính thức bắt đầu.
*5 phút sau*
-Huhu ông anh ác độc nhẫn tâm đánh em gái mình😭
-Như Tuyết!!!!!
-Hế lu bạn hiền.Đợi tui có lâu ko!
-Không lâu đâu mà, mới có 40 phút trôi qua thôi mà.
-Nà ní???40 phút!!Tui mà là bà á là tui đi từ lâu rồi đó.
-Thôi ko nói chuyện nữa sắp đến h học rồi.
-Ukm, đi thôi.
*20 phút sau*
  Đi đến trước cổng trường
-Ủa sao cổng trường chưa nở dợ-Hi Văn nói
-KHOAN!!Hôm nay là thử mấy vậy Hi Văn.
-Hôm nay là thứ 2
-CÁC CÔ CHO BỌN MÌNH NGHỈ TỪ THỨ HAI ĐẾN THỨ NĂM MÀ!!!!!
-SAO!!!CẬU NÓI CÁI GÌ!!
-Huhu hôm qua ngồi xem phim đến mức đầu óc lú lẫn luôn rùi. Huhu,năm phút ngủ nướng của tui😫
-Haizzzz,Tớ chịu cậu luôn rồi đấy Như Tuyết à.
-Tớ tưởng cậu nhớ chứ Hi Văn cậu là học sinh gương mẫu của lớp mà.
-Tại câu hôm qua cứ gọi điện cho tớ lúc buổi đêm là mai nhớ sang nhà rủ cậu đi học chung.Tớ còn chưa kịp nói hết câu thì cậu đã tắt máy nên tớ tưởng các cô thay đổi lịch.
-Huhu.Thôi lỡ đi rồi thì đi chơi luôn không
-Ukm,cũng được.
-Đi đâu đây ta🤔
-À hay bọn mình đi đến chỗ công viên mới mở gần đây đi-Hi Văn nói
-Ok vậy đi thôi.
——————— ta là dãy phân cách———————
-Ya, đến nơi rùi😆-Như Tuyết hét lên
Lúc đấy mọi sự chú í dồn vào phía cô và 3...2...1. Như Tuyết Sử dụng hơi thở của nhục nhã:
-Nhất thức:Độn thộ
-Aaaa, ngượng chết mất-Như Tuyết nói
-Ai bảo cậu hưng phấn quá làm gì.
-Nè Hi Văn đi ăn kem đi!!
-Ok,tiền kem của cậu tự chả nhá
-Thôi không ăn nữa-Như Tuyết bữu môi
-Rồi rồi tớ bao
-Yes,đúng là Hi Văn của tớ có khác😋
-Haizzz
Sau khi ăn xong thì cả hai đi chơi tàu lượn siêu tốc.Sau khi chơi xong thì Như Tuyết chóng mặt gần chết,trong lúc chóng mặt cô vô tình va vào một người và ngã lên người đó.Đó là Quân Dao,nạn nhân của cái con lợn đang chóng mặt nằm trên người cô.
(Như Tuyết:Mi bảo ai là con lợn hả cái con mất rượi kia)
(T/g:Chị đoán xem:)) )
(Như Tuyết:Mày ko thoát được đâu con trai. To be continued )
(T/g:Run.....)
Quay lại truyện
-Nè nè cô đi đứng kiểu gì vậy không nhìn thấy đường à-Quân Dao đau đớn nói
-Tôi xin lỗi-Như Tuyết nói với giọng cute phô mai que
*Giọng nói này*-Quân Dao nhìn kĩ lại.OMG!!!!Là một bé loli, đã thế khuôn mặt còn đang mơ hồ,chông cực cute.Không xong rồi mình sẽ chết vì sung sướng mất,lần đâu được chạm vào loli. Thật phê:))
Và thế là 3...2...1...
*Phụt*
Một cột máu cao chọc trời suất hiện:)(mình chém gió vcl)
-Á!! Sao nhiều máu thế này!!!!😱-Như Tuyết hốt hoảng nói
Nhìn xuống người mình đang nằm lên-cội nguồn của cột máu😂
Cô hoảng loạn lay người Quân Dao:
-Nè cô có sao không. Sao chảy nhiều máu vậy!!!AI ĐÓ GỌI CẤP CỨU ĐI!!!!
*E ò e ò e ò*
Bác sĩ lao vào nói lớn
-Bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch,mất máu quá nhiều,cần chuyền máu ngay lập tức!!!!!
End chap 1
Wattpad culon làm tôi pay acc may mà còn dữ mấy bản nên sao chép ra cho nhanh(Dumametlonghe)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bh #gl