Chương 1: Quân Khu Mạt Thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chu Tử Vi, 28 tuổi, chết vì bị sốc thuốc trong bệnh viện tâm thần. " Giọng nói máy móc cứ vang vọng bên tai nàng.

Chu Tử Vi có nghe thấy, nhưng mắt cứ mãi nhắm tịt, không thấy được gì. Thân thể lâng lâng, hầu như không có cảm giác.

Cứ như bốn cái giác quan kia của nàng bị phế đi.

Có lẽ nàng thực sự đã chết.

Nghĩ đến đây, Chu Tử Vi cảm thấy chán nản... Vốn tưởng chỉ cần chịu đựng một chút thôi là sẽ có được cuộc sống yên bình khi thoát khỏi trại tâm thần. Ngẫm cuộc sống đã qua đi, lại càng cảm thấy nực cười hơn là buồn tủi...

Cô đương nhiên là không phục.

Vì cái gì chứ? Nàng chỉ muốn có một cuộc sống bình thường thôi. Cớ sao ông trời lại tàn nhẫn với nàng đến vậy chứ.

" Đã xác nhận. "

Âm thanh máy móc ấy lại vang lên.

" Kí chủ có muốn một cuộc sống mới không? Mời bấm nút xác nhận phía dưới đây để đồng ý. "

Một cuộc sống mới? Lừa con nít chắc.

Tuy vậy nhưng Chu Tử Vi vẫn cố gắng hết sức bấm vào cái nút đồng ý ấy... Có thể, sâu bên trong tiềm thức của nàng vẫn còn một chút tia sáng hi vọng, hi vọng bản thân có một cuộc sống tốt hơn.

Ngay khi nàng xác nhận. Một ánh sáng chói loá xua tan màn đêm u tối xung quanh nàng. Chu Tử Vi triệt để mất đi ý thức, được đặt vào trong một chiếc hộp kính.

Không gian xung quanh hiện rõ là một không gian kì ảo với nhiều chiếc bánh răng và những bậc thang xếp xếp lung tung. Bầu trời có nhiều đốm sáng nhấp nháy như những ngôi sao sáng trong màn đêm.

Một vật thể nọ đang loay hoay lướt bảng điều khiển, trên đấy có rất nhiều file tiểu thuyết.

Do kí chủ của nó không có yêu cầu gì về thế giới sẽ xuyên vào nên nó sẽ tự chọn cho nàng.

Gần đây nó đang rất thích đọc những thể loại truyện Zombie, ngày tận thế, hành động này nọ...

Vừa lúc nó lướt trúng một thế giới hợp ý nó vô cùng.

Các số liệu xử lí đang loading... Nó xoa tay, vẻ nóng lòng mong chờ những điều mà kí chủ của nó sẽ thể hiện trong thế giới điên cuồng, đầy rẫy chết chóc này.

80%

98%

100%

Hoàn Tất.

[ Quân khu mạt thế ] bắt đầu!

........

" Chu Tử Vi!! Dậy mau lên, trễ làm rồi kìa! "

Thân thể bị lay mạnh bởi ai đó, Chu Tử Vi lờ mờ tỉnh dậy.

Đập vào mắt là một cô gái xinh đẹp tóc vàng óng ả, ăn mặc đồ ngủ hai dây gợi cảm màu đỏ. Bị làm phiền giấc ngủ, nàng nhíu mày, theo bản năng thẳng chân đạp một cái khiến người ấy đau điếng ngã lăn ra sàn.

Mặc Tri Phương: " !? "

" Cô là ai ? " Chu Tử Vi cảnh giác nói.

Cô gái bị đá còn chưa định hình được chuyện gì xảy ra, còn bị Chu Tử Vi hỏi vậy liền dứt khoát hung hăng giật chăn của nàng. Chu Tử Vi nhìn nàng ta, được một phen lạnh sống lưng, cứ như được thấy người mẹ kiếp trước của mình, nàng rụt rụt cổ.

" Có dậy không thì bảo? " Nàng ấy gằn giọng, hằm hằm trừng Chu Tử Vi. Không hiểu sao nàng rất sợ cái ánh mắt ấy, ngoan ngoãn đặt một chân xuống giường.

" Dậy rồi đây... "

Cô gái không hài lòng, đen mặt nhéo tai Chu Tử Vi.

" Cậu uống rượu đến ngu rồi à! "

" Đauuu....! " Bạo lực vậy.

Nàng muốn phản kháng nhưng cơ thể lại không cho phép... Có vẻ như lâu rồi không vận động chức năng cơ thể không theo kịp... Chỉ có hờ giữ tay nàng ta lại để giảm bớt cơn đau.

" Bình tĩnh... Tôi xin lỗi.. Ai.. Ta nói chuyện một chút được không...? "

Mặc Tri Phương cuối cùng cũng thả tai nàng ra. Sau đó định răn dạy cho nàng một phen, lại thấy Chu Tử Vi sắc mặt nhợt nhạt mệt mỏi, bèn hạ tông giọng xuống.

" Nhanh đi ra ngoài ăn sáng đi sắp muộn làm rồi. "

" Làm gì cơ... " Nàng ngơ ngác.

Mặc Tri Phương thở dài, mở cửa ra ngoài.

Chu Tử Vi ngồi thẫn thờ trên giường, ngẫm lại những chuyện đã xảy ra. Rõ ràng bản thân đã chết, thậm chí còn không toàn thây, nay lại sống lại với một nơi xa lạ...

Bỗng nhiên giọng máy móc kia lại vang lên bên cạnh Chu Tử Vi.

" Chào mừng kí chủ đến với thế giới này!!! "

" Có ma!!! " Chu Tử Vi bị tiếng nói làm cho giật mình đứng phắt dậy.

Nhưng đến khi bình tĩnh nhìn kĩ lại thì thấy đó chỉ là một con chó con màu trắng trông rất vô hại, thậm chí chút ngốc manh nằm trên giường.

Chú chó xoay người một vòng, liền giải thích: " Kí chủ xin người hãy bình tĩnh nghe tôi nói. "

Chu Tử Vi đưa tay sờ cái tai mềm mại của nó: " Ngươi biết nói chuyện? "

" Đúng vậy. Tôi đây là T1212, là một hệ thống đời mới nhất. Và tôi sẽ là người đồng hành cùng với ngài trong thế giới tiểu thuyết [ Quân khu mạt thế ] này. "

" Ngươi là một hệ thống và chúng ta đang ở bên trong tiểu thuyết [ Quân khu mạt thế ] là gì? "

Đây là có phải là quyển tiểu thuyết mà nàng đã đọc vào ba ngày trước khi chết.

Theo như trí nhớ còn đọng lại một chút thì...

Nữ chính của bộ tiểu thuyết này tên là Mạn Thanh Du, là một tổng giám đốc giỏi giang, làm chủ một công ty giải trí cực lớn nhưng thực chất tính tình yếu đuối, cái chức danh tổng giám đốc chỉ là bức bình phong của Mạn gia mà thôi.

Bị người ta dễ dàng hãm hại vào ngày tận thế và may mắn sống sót nhờ vì được nam chính cứu vớt.

Nàng nhìn bản thân trong gương không khác gì lúc nàng còn sống cả, tạo hình này khả năng cao nàng xuyên thành vai phụ Cố Mộc Hình, còn người ngoài kia là Mặc Tri Phương, bạn thân của cô ta. Nhưng Cố Mộc Hình chỉ là một vai phụ phản diện nhỏ mà thôi.

Chu Tử Vi đọc truyện xuyên không nhiều trong bệnh viện tâm thần, chủ yếu là để giết thời gian. Bây giờ chính mình cũng xuyên không có chút lạ lẫm.

T1212 lại xoay vài vòng trên không, vẻ thích thú nói: " Vì ngài đã chết, nhưng mà ngài lại có khát vọng sống quá lớn, quá mãnh liệt nên đã được hệ thống chủ lựa chọn xuyên vào đây. "

" Vậy đúng thật là ta đang vào vai Cố Mộc Hình? "

" Đúng vậy. Hệ thống đã đổi tên của vai này thành tên của kí chủ. Từ trước tới giờ, hệ thống luôn khuyến khích các kí chủ nhớ tên thật của chính mình. "

Câu nói này chứa đầy ẩn ý.

Chu Tử Vi gật gù.

" Được rồi. Bây giờ là phần của kí chủ. Ngài muốn hoà theo dòng sự kiện của cốt truyện hay là thay đổi số phận là do ngài. "

T1212 nói xong, Chu Tử Vi cũng đã mặc đồ chỉn chu và đi ra ngoài.

" Chào buổi sáng, Mặc Tri Phương. "

Mặc Tri Phương đang đan len nghe vậy liền ngẩng đầu, bị loá mắt.

" Sao hôm nay cậu xinh đẹp một cách kì lạ vậy!!! "

Thiếu nữ trẻ tuổi, thân hình hoàn hảo, mặc áo sơ mi trắng tôn lên ngũ quan tinh xảo của nàng. Thường ngày Chu Tử Vi sẽ trang điểm đậm để tăng nét quyến rũ, nhưng hôm nay chỉ có trang điểm nhạt trông nàng có chút trẻ con tinh nghịch.

Chu Tử Vi nhận được ánh mắt kì lạ của nàng, hơi ngượng ngùng hỏi:

" Bộ mặt tớ...dính gì hả? "

" Cậu không cảm thấy hôm nay cậu quá đẹp sao!! Hay là hôm nay cậu lại định đi quyến rũ Hoắc tổng nữa hả? "

Thôi. Cho cô xin... Tôi không dám đụng vào Hoắc Minh Âu đâu. Nàng không trả lời càng làm cho Mặc Tri Phương hỏi một nùi nữa. Nghe mà lác cả đầu, Chu Tử Vi dơ tay xin hàng.

Cuối cùng Mặc Tri Phương chốt lại một câu.

" Nghe tớ nè, cậu trèo không tới hắn đâu. Hắn chưa bao giờ thích cậu cả. "

" Ừm. Tớ biết, trước giờ là tớ tự mình đa tình. " Cũng không phải là nàng đa tình mà là Cố Mộc Hình.

Khi mạt thế đến, dù nàng ta đã rất yêu Hoắc Minh Âu thậm chí còn phản bội cả người bạn thân nhất là Mặc Tri Phương nhưng vẫn không bao giờ được hắn đáp lại, ngược lại còn khiến bản thân rơi vào kết cục phải hi sinh cho thây ma ăn thịt và chứng kiến hắn tay trong tay cùng nữ chính rời đi.

Tự nhiên muốn nói ra hết cốt truyện cho nàng ấy quá...

[ Sẽ để lại hậu quả lớn. ] Hệ thống đột ngột báo chuông đỏ cảnh cáo.

Chu Tử Vi cắn miếng bánh mì rồi âm trầm rời đi. Thì ra suy nghĩ của bản thân ở thế giới này bị kiểm soát.

[ ........ ]

" Chu Tử Vi, chị thật hiếm khi đến muộn nha. " Một người đồng nghiệp trẻ nói.

Nàng nhớ cô ấy tên là Minh Thế Châu, cũng là một vai phụ. Là người chuyên gia nói xấu cấp trên không thương tiếc, kể cả đẹp trai như Hoắc Minh Âu cũng không tha. Chu Tử Vi đối với nhân vật này không có tình cảm gì đặc biệt, cố gắng nặn một nụ cười công nghiệp.

" Hôm qua có chút quá chén nên ngủ dậy muộn. Mà em có biết Hoắc tổng đang ở đâu không? "

" Ái chà. Mới sáng sớm đã tìm người thương, chị nên tém tém lại đi. " Cô ấy đùa giỡn nói.

Hình như việc Chu Tử Vi thích thầm Hoắc Minh Âu cả công ty trên dưới gì ai cũng biết.... Nguyên chủ à, cái này không được gọi là thích " thầm " đâu.

Cố Mộc Hình là thư kí bên cạnh Hoắc Minh Âu... Kiếp trước nàng chỉ là một sinh viên học y chưa ra trường đã bị tống vô viện tâm thần, làm gì biết một thư kí cần phải làm gì.

Nàng bấm thang máy lên tầng cao nhất sau khi biết được thông tin từ Minh Thế Châu.

Đợi rất lâu mà chưa đến tầng cao nhất.

Đúng là thế giới tiểu thuyết thật phong phú.

Khi thang máy đến tầng, còn chưa kịp đi ra đã bị một người đàn ông tóc đỏ, mạnh mẽ kéo đi.

" Thư kí Chu, cô phải đi với tôi! "

[ Rầm! ] Anh ta đóng sập cửa.

" Hoắc tổng... Anh ta đã làm việc suốt một đêm.... Cô làm gì đó đi!! " Anh ta run lẩy bẩy tay chỉ về người đang làm kí những giấy tờ trên bàn.

Là Hoắc Minh Âu.

Hắn là một người đàn ông nổi tiếng trong giới thương mại. Là một vị bá tổng tính khí thất thường...

Sinh tồn trong thế giới đầy rẫy cạm bẫy nhưng chỉ duy nhất một mình nữ chính mới có thể làm anh ta mềm lòng. Sau đó trải qua nhiều chuyện khó khăn thì kết cục là HE. Đó chỉ là nàng nghe người ta kể lại chứ kết thì chưa đọc tới đã bị...

À mà thôi.

Khuôn mặt lạnh lùng, sống mũi cao, dù là đàn ông nhưng làn da người người phụ nữ cầu còn không được. Điều mà Chu Tử Vi thích nhất ở anh ta chắc là đôi mắt thâm quầng, lúc nào cũng có vẻ não nề, lạnh lẽo. Nhìn dáng vẻ mệt mỏi hiện tại của hắn chắc chắn là một đêm không ngủ thật.

Bị làm phiền, anh ta trừng mắt với người tóc đỏ.

" Hoài tổng, dự án ở phố F cậu làm xong chưa? "

Thì ra người kia là Hoài Việt - Bạn thân nam chính cũng là một vị giám đốc lớn. Sau này anh ta sẽ bị hắc hoá vì mất đi em gái, trở thành phản diện số một của truyện.

" Không biết. Nhưng tôi đã đem thư kí Chu lại đây rồi! Cô mau khuyên anh ta đi ngủ đi. "

Chu Tử Vi: " ..... "

Anh bạn à, tôi chỉ là một cô thư kí, lương được phát bởi vị tổng tài trước mặt.

Lúc này Hoắc Minh Âu mới để ý đến Chu Tử Vi, liền không khách khí nhờ vả.

" Pha cho tôi ly cà phê, tôi chỉ uống được cà phê của cô pha thôi. "

" Vâng. "

Chu Từ Vi nhận mệnh, đưa cho Hoài Việt một ánh mắt tỏ vẻ bất lực.

Tôi chỉ là thân hèn hạ thôi.

Hoài Việt không làm khó nàng nữa.

Rất nhanh sau đó Chu Tử Vi quay lại với hai ly cà phê nóng.

Hoài Việt nhận lấy, tươi cười cảm ơn, khen cô hôm nay xinh đẹp, còn Hoắc Minh Âu chỉ nhạt nhẽo gật đầu nói.

" Cô chuẩn bị cho tôi tài liệu. Một giờ chiều chúng ta có một cuộc họp quan trọng. "

Từ đây đến một giờ chiều là còn hai tiếng nữa. Chu Tử Vi liền đi làm việc.

Trong lúc làm, nàng nghĩ ngày mai sẽ từ chức và mua đồ ăn với vật dụng đủ sống cho hai người.

Nghĩ lại thì Cố Mộc Hình trong nguyên tác đối xử rất tệ bạc với Mặc Tri Phương, thế nên bây giờ nàng muốn bù đắp cho cô ấy, đền bù những tội lỗi mà nguyên chủ khi trước đã làm.

Dù sao thì sau này Mặc Tri Phương cũng rất ngầu.

T1212: [ Mới ngày đầu mà nguyên chủ đã gặp được nam chính cùng nam phản diện rồi. ]

[ Mặt đểu.jpg ]

Nhãn dán đúng thật chọc tức người đọc.

Tử Vi: [ Tôi mới không thèm so đo với một cái máy. ]

[ =)) Được thôi. ]

Lại có một tin nhắn, lần này là từ hệ thống chủ.

[ Phần thưởng " hội ngộ đặc biệt ": 500.000 vàng. Mời kiểm tra xác nhận trong túi đồ. ]

Cái này xuất hiện khi nàng gặp mặt những nhân vật chính của truyện, một người là 250.000 vàng.

Thế giới này còn có đãi ngộ này sao. Chu Tử Vi dừng việc đánh máy lại, bấm vào kí hiệu ba lô hiện ngay trước mắt. Trong đó có mấy đồ lặt vặt dành cho người mới như là " Thẻ sao ", " Thẻ đổi tên ", " Mặt nạ ma quái ", 1.000.000 vàng và 30 ruby.

Hệ thống: [ Đây là ưu đãi dành cho người mới. Tùy thuộc vào tình huống mà sử dụng vật phẩm, chớ lãng phí lung tung. ]

Những vật phẩm trên đều được giải thích công dụng ngay trong phần mô tả khi nhấn giữ món đồ đó.

Vi: [ Tôi có cảm giác như mình đang chơi một tựa game mô phỏng. ]

T1212: [ Haha. Tựa game này chắc là cái chân thật nhất mà ngài từng chơi đấy. ]

Vi: [ Vô vị. ]

T1212: ..........

Có thể là do tự ái quá nên là nó im bặt luôn.

Hoắc Minh Âu lại gọi đến, yêu cầu cô đem cho hắn tài liệu về những người nghệ sĩ mà công ty sắp hợp tác, chạy qua chạy lại cũng đã đến một giờ chiều rồi.

....

Đã đến giờ họp, mọi người đều đã đến đông đủ cả. Hoắc Minh Âu ngồi xuống ghế chủ trì còn Chu Tử Vi sẽ là người hỗ trợ anh ta trong việc trình chiếu, báo cáo dữ liệu. Mọi việc đều rất tốt đẹp...

Cho đến khi cuộc họp kết thúc, nàng nhìn thấy một người phụ nữ.

Cô ấy rất cao. Tóc nâu dài uốn cong, đôi mắt đào hoa xinh đẹp, ẩn chứa sự lạnh lẽo kì dị, vừa nhìn là biết cô ấy không dễ chọc. Môi đỏ quyến rũ cuốn hút, có thể nói cô ấy là người phụ nữ đẹp nhất mà nàng từng gặp.

Người này theo mô tả có chút quen...

" Hoắc tổng. " Cô ấy tiến tới đưa tay chào hỏi Hoắc Minh Âu.

" Mạn tổng, lâu quá không gặp. " Hắn đáp lại, thậm chí còn có phần kính nể cô ấy.

Chờ chút... Ai là Mạn Thanh Du cơ? Là cô ấy á...? Nữ chính xinh đẹp nhu nhược của nam chính á??? Chu Tử Vi không thể tin vào mắt mình được. Số với sự nhu nhược được tả ở trong tiểu thuyết thì cô ấy trông có vẻ mạnh mẽ, trưởng thành hơn.

Tuy vậy sắc đẹp của cô ấy là thứ nàng không thể phủ nhận.

Có lẽ vì nhận thấy biểu cảm lúc xanh lúc đỏ của Chu Tử Vi khá kì lạ nên Mạn Thanh Du cũng nhìn nàng, chào hỏi.

" Thư kí Chu, cũng lâu rồi không gặp. Cô hôm nay xinh đẹp thật đó. " Đó là lời khen thật lòng.

" Dạ... Mạn tổng... " Chu Tử Vi ngập ngừng không biết đối diện với cô ấy ra sao. Cũng may Hoắc Minh Âu cứu cánh cho nàng.

" Mạn tổng, chúng ta hợp tác vui vẻ rồi cô có muốn tham quan công ty tôi không? "

" Được. " Cô nhàn nhạt đáp.

Hoắc Minh Âu cảm thấy cô ấy hơi khó chịu với mình.

Chu Tử Vi muốn thoát khỏi cái chốn này ngay lập tức liền viện cớ còn việc dở dang chưa làm. Sau khi Chu Tử Vi rời đi, Mạn Thanh Du hơi nhếch môi mỉm cười.

Cứ như thỏ con ấy nhờ.

Tin nhắn hệ thống lại vang lên.

[ Phần thưởng " Hội ngộ đặc biệt ": 250.000 vàng. Mời kiểm tra túi riêng của bản thân. ]

Trong một ngày mà đã gặp được những tay to lớn mặt của truyện...

Ai làm lại nàng đây.

Chu Tử Vi nhận được thu hoạch không tồi vào ngày đầu tiên nhưng nàng không thể vui nổi, về lại văn phòng mình mà không biết có người đằng sau đang lại gần.

Hết chương 1.

S: " Sao nó không xuôi được ta... "


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net