Phần 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"DaYong...Xin lỗi...xin lỗi..."Lisa chẳng biết nói gì ngoài câu xin lỗi.
~~~~~~~~~~~~~~$$$$$~~~~~~~~~~~
*CỐC* *CỐC *CỐC*
-"Lisa con định trốn mãi trong phòng như vậy sao?Con không muốn đến xem DaYong sao?!Con bé bị như vậy cũng không phải do lỗi của con,nó sẽ không trách con đâu.Nếu con bé biết con vì nó mà ra nông nổi như này,con nghĩ DaYong sẽ vui vẻ sao?!Mẹ nghĩ DaYong đang rất nhớ con Lisa à,đến thăm con bé đi!"Bà La gõ cửa phòng cậu thật lâu nhưng không có một tiếng trả lời,cũng đã một tuần kể từ ngày từ bệnh viện trở về,Lisa đã không đến bệnh viện thăm DaYong nữa cậu cũng nhốt luôn bản thân trong phòng,khiến cho ông bà La sợ hãi muốn phá cửa xong vào.Ngay cả học cậu cũng hoãn lại không thi nữa,khiến cho bà La không chịu được mà nói ra những điều bà đã cố nén trong một tuần này.
-"Sao rồi bà?Nó có chịu ra ngoài không?"Ba La đứng ngoài cửa liền  hỏi khi thấy mẹ La đi đến.
-"Haizz..."Bà khẽ lắc đầu rồi thở dài.
Hai ông bà leo lên chiếc xe chuyên dụng của Park đỗ ở một góc khuất rồi chạy đi.
Ở trên phòng,Lisa ngồi trong căn phòng tối tăm không chút ánh sáng ngay cả rèm cửa cũng đóng lại kín mít.
-'Uma không hiểu,không thể hiểu được nỗi khổ của con..."Cậu suy nghĩ rồi càng vùi đầu sâu vào hai cánh tay.
*CẠCH* Chợt vang lên một tiếng rồi có một đôi chân xuất hiện trước mặt cậu,Lisa khẽ ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện là một cô gái,cậu thôi không nhìn nữa rồi lại tiếp tục cuối xuống như không phát hiện có người đến.cô gái nhìn vào cậu một lúc rồi bước đến bên cửa sổ *ROẸT* một tiếng rèm cửa được mở sang hai bên ánh sáng từ bên ngoài xuyên qua cửa kính chiếu thẳng lên người cậu,nghe thấy tiếng động Lisa khẽ ngước đầu lên nhưng rồi lại khẽ nhíu mày vì chưa quen được với ánh sáng,khi đã thích nghi được cậu mới nhìn rõ được người đến là ai....là Kim JiSoo.

-"Sao chị vào được đây?Tôi muốn yên tĩnh một mình chị nên quay về đi"Giọng cậu khàn đặc tựa như thật lâu đã không nói chuyện.
-"Chị đã gặp hai bác để mượn chìa khoá,chị muốn nói chuyện với em nên xin lỗi hiện giờ chị chưa thể đi được,khi nào nói xong chị sẽ lập tức rời đi"JiSoo đi đến bên giường rồi ngồi xuống.
-"TÔI CHẲNG CÓ GÌ MUỐN NÓI CẢ!"Lisa chợt gắt gỏng lên tiếng.
-"Chẳng lẽ em không định trả thù cho DaYong sao Lisa?"JiSoo không quan tâm đến sự tức giận của cậu mà nhẹ nhàng nói.
Khi nghe chị nói đến hai chữ 'trả thù' thì Lisa chợt cứng người lại,hai nắm tay xiếc chặt,cậu muốn lắm chứ nhưng...
-"Tất nhiên là có rồi,tôi làm sao có thể không muốn trả thù lũ khốn bọn chúng chứ!Chỉ là chúng quá quyền lực,tôi thì lại chẳng có gì,không thể đấu lại được,tôi quá vô dụng rồi ngay cả việc khiến cho bọn chúng nhận tội cũng không được,CHỊ CÓ HIỂU KHÔNG?!"Lisa tức giận đến nỗi hai mắt đỏ sọc lên.
-"Em ở đây la hét với tôi thì được cái gì?Sao em không thử tìm cách bắt họ nhận tội đi!?"Chị ngồi đấy dù cho bị cậu nổi nóng cũng không thể hiện ra bản thân cũng đang rất giận cậu.

Nghe chị nói vậy cậu chợt im lặng mà nghĩ 'đúng vậy!Vì một phút bất đồng mà trút giận lên chị ấy...mình thật sự điên rồi'.
-"Thành thật xin lỗi chị..."Lisa rũ đầu xuống buồn bã,tựa người ra sau tủ đồ buông lỏng hai chân.Nhìn cậu bây giờ rất thảm hại,tóc hơi dài phủ qua cả hai mắt,người gầy đi một vòng lại không tiếp xúc với ánh nắng rất lâu làn da liền trắng bệch ra,trông cứ như tên 'nghiện'.
-" Thật ra tôi có một kế hoạch...chỉ là em phải chịu khổ rồi"Nhìn đối phương như bông hoa héo úa mất hết sự sống chị thật không đành lòng.
-"THẬT SAO?!Là cách gì chị mau nói xem!"Nghe JiSoo nói chị có cách hai mắt cậu liền loé sáng,vội đứng lên bổ vào người chị.
-"E-Em mau buông chị ra t-trước đã!"JiSoo khẽ đỏ mặt đẩy cậu ra vì chị ngửi được trên người cậu một mùi hương rất thơm lại thanh mát,chị thầm nghĩ 'cũng không giống tên nghiện lắm vì chẳng có tên nghiện nào thơm như vậy'.Chị thầm trách bản thân sao lại ngửi trộm người khác đã vậy mà còn suy nghĩ linh tinh bây giờ đâu phải là lúc nghĩ đến những thứ này.
-"Được được em buông!Chị mau nói đi!"Cậu khích động buông JiSoo ra mà không để ý đến gương mặt đỏ một cách bất thường của chị.
-"Kế boạch là như thế này..."Chị giải thích cho cậu nghe.
-"Được rồi đó là kế hoạch mà chị nghĩ ra,em cứ suy nghĩ cho cẩn thận việc này không đơn giản đâu sẽ rất nguy hiểm đấy.Thôi chị xin phép về đây!Nếu em đồng ý cứ đến tìm chị,chúng ta sẽ báo cho Jennie và Chaeyong biết về kế hoạch mà làm theo và nhớ là bí mật nhé!"Nói rồi JiSoo đứng lên rời khỏi phòng,không phải chị không muốn gần cậu lâu chút nữa mà vì chị muốn cho cậu có không gian để suy xét.Dù gì Chị và Lisa cũng có rất nhiều thời gian tiếp xúc mà,ông bà ta nói 'mưa dầm thấm lâu',chị không tin là Lisa không 'đổ' chị.

Khi JiSoo rời khỏi căn phòng lại một lần nữa rơi vào im lặng,một lúc sau Lisa liền bước ra khỏi phòng bắt xe đến đâu đó.
Hết phần 47
Chúc mn đọc truyện vv.
Truyện mình viết về Lisoo là chính ạ,vì mk chưa có kinh nghiệm viết np một phần mk thấy nv của Sú có tính cách hợp vs tình tiết truyện. mk muốn viết theo văn phong trung quốc nhưng sợ mn đọc k quen nên viết bth thôi.À ai thấy truyện k nhắc về tình cảm nhiều thì hãy hiểu cho tui 18 nồi bánh chưng rồi mà chưa bt yêu là gì,chưa đc nắm tay em gái nào nhằm nắm rồi,ôm cx rồi ngủ chung cx rồi chỉ chưa hun vs yêu thui huhu😭😭để an ủi mk thì bình chọn giúp nhá😊.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net